Nam Thần Cấm Dục, Trêu Không Ngừng

Edt: Mítt

~~~~~~~

“Đinh —— giá trị hạnh phúc của nguyên nữ chủ đã đầy, nhiệm vụ hoàn thành tiến độ 100%, cho điểm 80, đạt được 8 tích phân, thêm vào trợ cấp 2 tích phân, tổng cộng 10 tích phân, bắt đầu thoát ly ký thể ——!”

“Đinh —— thoát ly thành công!”

Trong đầu truyền đến giọng nói máy móc nhắc nhở, Tô Mê đột nhiên mở to mắt.

Vốn tưởng rằng xuất hiện trước mắt chính là Cố Lương Nghiên, kết quả khi hệ thống 059 hung hăng chọc vào ót cô một cái, Tô Mê mới hoàn toàn tỉnh táo lại.

“Ký chủ, cô có biết cô phạm vào sai lầm rất nghiêm trọng hay không!” Hệ thống 059 trưng ra một khuôn mặt nhỏ đáng yêu lại nghiêm túc, quát lớn nói.

“Cô sao lại có thể tự chủ trương, không cùng nam chủ ở bên nhau, hoàn toàn làm lơ nhiệm vụ của bổn hệ thống cùng tâm nguyện của nguyên nữ chủ giao cho cô chứ?”

Tô Mê hiển nhiên còn chưa phản ứng lại, cô vừa định lựa chọn cùng Cố Lương Nghiên sống chung hết quãng đời còn lại, vì sao đã bị hệ thống truyền tống trở về rồi?

“Đó là bởi vì giá trị hạnh phúc của nữ chủ đã đầy, nhiệm vụ hoàn thành, cô tự nhiên thành công trở về.” Hệ thống 059 tự động mở ra hình thức đọc nội tâm phun tào của ký chủ.

Tô Mê cau mày, trong đầu một mảnh hỗn loạn.

Làm trạch nữ hai mươi sáu năm, cô thật vất vả mới được thể nghiệm cảm giác có một mối tình đầu, đột nhiên như vậy đã trở lại?

Cô tin chuyện phát sinh giữa cô và Cố Lương Nghiên là tồn tại chân thật, nhưng biến cố trước mắt đột nhiên không kịp phòng ngừa, lại làm cô khó có thể tiếp thu!

“Tiếp thu hay không tiếp thu, cô đều cần phải tiếp thu, vị kia chính là một nhân vật lớn của vị diện nào đó, không phải cô một tay mơ mau xuyên có thể mơ tưởng, hết hy vọng đi.” Hệ thống 059 ngạo mạn nói.

Tô Mê hơi giật mình, nhấp môi, nhìn về phía hệ thống 059: “Ý của mi là, Cố Lương Nghiên cũng là kí chủ của hệ thống mau xuyên vị diện?”

“Bổn hệ thống không rõ ràng lắm, vị kia lực lượng rất cường đại, bổn hệ thống điều tra không được vị trí của hắn.”

Tô Mê im miệng không nói, cắn chặt môi dưới, ánh mắt có chút mơ hồ.

Nếu Cố Lương Nghiên cũng là ký chủ mau xuyên, vậy…… Nguyên nữ chủ là đối tượng mà hắn phải công lược sao?

Hắn đối tối với mình, chỉ bởi vì muốn công lược mình mà thôi?

Hiện tại quay đầu ngẫm lại, Cố Lương Nghiên hình như đã từng lộ ra với cô, nói cô cùng tra nam chủ ở bên nhau không có kết quả tốt……

“A.” Tô Mê lạnh lẽo a một tiếng, rũ mắt, liễm đi giọt nước mắt u ám chợt lóe rồi biến mất.

Hệ thống 059 thấy thế, không cấm than nhẹ một tiếng: “Ký chủ, kế tiếp muốn tiếp tục nhiệm vụ, hay là nghỉ ngơi một chút?”

“Ta muốn một mình ngốc một lát.” Tô Mê sâu kín mở miệng.

Hệ thống 059 gật gật đầu nhỏ, rời đi.

Tô Mê ngồi tại chỗ phát ngốc hồi lâu, trong đầu suy nghĩ rất nhiều chuyện, cuối cùng lại khắc chế mình không được nghĩ nữa.

Mới vừa có mối tình đầu liền thất tình, giống như một nữ sinh bình thường, qua thời kì một mình tự chữa thương, liền khôi phục như lúc ban đầu, đầy máu sống lại, lại đem dấu vết bị thương che dấu đi.

Tô Mê liên hệ hệ thống 059, xác định có thể tiếp tục tiến hành nhiệm vụ.

Hệ thống 059 thấy cô thần sắc thanh lãnh, như một ông cụ non khẽ thở dài một tiếng.

“Thật ra cô không cần nản lòng như vậy, nếu có thể gặp được vị kia, không chừng về sau trong nhiệm vụ, còn có thể gặp lại hắn đấy, hơn nữa theo tích phân tăng lên, giá trị may mắn cũng sẽ tăng theo, chung quy có một ngày, cô nhất định sẽ cùng vị kia lại lần nữa gặp nhau.”

Con ngươi màu đen lóe lóe, Tô Mê nhấp môi đạm cười: “Mượn lời của mi, bắt đầu truyền tống đi.”

Hệ thống 059 gật đầu, mở ra hình thức tự động truyền tống.

“Đinh —— truyền tống thành công!”

Trong đầu lại lần nữa vang lên giọng nói máy móc nhắc nhở, trong chớp mắt Tô Mê mở mắt ra, một bàn tay hung hăng tát thật mạnh ở trên mặt cô!

Còn chưa phản ứng lại, lại “Bốp" một tiếng, cùng một vị trí, lại ăn một cái tát.

Sưng rát đau đớn, làm cô hoàn toàn thanh tỉnh, thấy rõ ràng nam nhân lạnh lùng trước mắt, mặt mày tối tăm mà duỗi tay xé quần áo trên người cô, mắt phượng Tô Mê lãnh mị, giơ tay chính là một cái tát, hung hăng tát trở về.

“Bốp ——!”

Âm thanh bạt tay vang dội, quanh quẩn ở trong sương phòng cổ sắc sinh hương tinh xảo, dư âm lượn lờ, không dứt bên tai.

Động tác nam nhân đột nhiên dừng lại, tất cả sinh vật trong không khí, hầu như đều trong nháy mắt toàn bộ dừng hoạt động, trong bầu không khí yên tĩnh trầm tịch, lan tràn một cổ âm hàn làm cho người ta sợ hãi.

Tô Mê dùng hết toàn lực tát một cái, hầu như đem toàn bộ sức lực của cô rút ra, đối diện với nam nhân mặt mày âm trầm, thân mình run lên, xụi lơ trên mặt đất.

“A.”

Một đạo tiếng cười vô tận âm hàn, âm thanh trầm thấp thiếu chút nữa làm Tô Mê cho rằng là ảo giác.

Nhưng ngay sau đó, nam nhân lạnh lùng nhanh chóng ra tay, gắt gao chế trụ cổ Tô Mê, từ trên mặt đất đem cô giơ lên cao, trực tiếp ép ở trên tường.

Hắn nhìn Tô Mê một lát, u lạnh lên tiếng.

“Bổn vương tự mình huấn luyện thành nô, thế nhưng có một ngày dám dĩ hạ phạm thượng, a, thật là thú vị.”

Đậu má, cảm thấy cô thú vị, còn gắt gao bóp cổ cô?!

Hít thở không thông, khuôn mặt Tô Mê đỏ lên, làm sao cũng nói không ra lời, sức lực cả người đều bởi vì một cái tát vừa rồi kia mà tan hết.

Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể nhanh chóng tiếp thu tin tức hệ thống truyền đến, tranh thủ tìm được kí ức có lợi với mình.

Mà khi Tô Mê sắp bị nam nhân sống sờ sờ bóp chết, theo một tiếng “Đinh ——”, nháy mắt ký ức nguyên chủ hoàn thành truyền đến, Tô Mê giật giật môi, gian nan nói ra hai từ.

Thần sắc nam nhân biến đổi.

Ngay sau đó, lực đạo trên cổ đột nhiên biến mất đồng thời một viên đan dược được đưa vào miệng Tô Mê.

Không có sức lực chống đỡ thân thể, Tô Mê hung hăng ngã trên mặt đất, trâm cài trên búi tóc rơi xuống, ba ngàn sợi tóc dị thường hỗn loạn, Tô Mê cứ như vậy chật vật bất kham từng ngụm từng ngụm thở phì phò, đột nhiên ho khan lên: “Khụ khụ khụ……!”

Đan dược kia vào miệng là tan, chờ cô thật vất vả hoãn khí, đan dược sớm đã vào bụng.

Dạ Lăng Tuyệt liếc Tô Mê không còn hình tượng gì, lạnh lùng hỏi: “Khôi phục ký ức?”

Yết hầu từ từ bớt đau, Tô Mê lắc lắc đầu, khàn khàn lên tiếng: “Không có, chỉ là muốn nhắc nhở Vương gia một câu, ta lúc này còn chưa thể chết được.”

“Nếu không muốn chết, thì ít đi trêu chọc Như Yên, nếu không bổn vương nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Dạ Lăng Tuyệt hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.

Tô Mê trên mặt đất ngồi một hồi, khôi phục chút thể lực, mới chậm rãi đứng dậy đi vào bồn tắm.

Trút hết quần áo, mạnh mẽ rửa sạch thân thể đồng thời tinh tế nhớ lại kí ức đã tiếp thu.

Đây là phiến lịch sử hư cấu thuộc về Long Hề quốc, nguyên nữ chủ Tô Mê có phụ thân là Tô Vũ, chinh chiến cả đời, sau khi hết sức cáo lão hồi hương cởi giáp về quê lại ở trong một đêm chịu khổ diệt môn.

Tô Mê xem như là đứa con khi về già mới có của Tô Vũ, trời sinh tính bướng bỉnh, từ nhỏ liền bị phụ thân đưa đi núi Thanh Thành tập võ nên may mắn tránh thoát một đợt kiếp nạn kia.

Biết được việc này, Tô Mê một mình xuống núi.

Trên đường không khéo gặp được một đám lục lâm sơn tặc, song quyền khó địch bốn tay, cuối cùng bị bọn họ bắt được.

Đang lúc sơn tặc có ý muốn gây rối, Tô Mê không thể nhẫn nhục nhảy xuống vách núi.

Lần nữa tỉnh lại, nam chủ phong hoa tuyệt đại Dạ Lăng Tuyệt như thiên thần xuất hiện trước mặt nàng.

Tô Mê đối với Dạ Lăng Tuyệt nhất kiến chung tình, biết được thân phận của hắn là Vương gia, liền làm bộ mất trí nhớ, tự nguyện làm nô lệ, đồng thời nương theo thế lực Vương phủ của hắn, âm thầm điều tra mối thù diệt môn của Tô gia.

~~~~~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui