Chương 45. May mắn trong nguy hiểm (1)
Editor: Quỳnh Nguyễn
Tám giờ rưỡi? Cố Khuynh Thành giơ cổ tay lên, nhìn thoáng qua thời gian, lúc này đã tám giờ chín phút, cách tám rưỡi chỉ còn hai mươi mốt phút.
Chẳng lẽ là Đường Thời muốn làm khó cô? Muốn mượn chuyện này đuổi cô ra khỏi xí nghiệp Thịnh Đường?
Cố Khuynh Thành nhận tài liệu trong tay Trình Tả Ý, nhìn như cực kỳ vô ý thuận miệng hỏi một câu: " Cái tài liệu hợp tác này không phải tôi phụ trách, tại sao để cho tôi đi đưa?"
Trình Tả Ý nói: " Tôi cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Phùng Y Y vừa mới gọi điện thoại tới nói là Đường tổng kêu cô đưa."
Phùng Y Y gọi điện thoại tới? Cố Khuynh Thành nhíu mi một chút, sau đó lại hỏi: " Phùng Y Y nói là Đường tổng nói?"
Trình Tả Ý có chút không rõ vì sao Cố Khuynh Thành lặp lại câu nói của mình như vậy, cô ta gật gật đầu thúc giục nói: "Khuynh Thành, cô nhanh đưa đi đi, nếu không thì thật sự không còn kịp rồi, hiện tại là giờ đi làm cao điểm, không cần lái xe, trực tiếp lên tàu điện ngầm tuyến số hai."
Vẻ mặt Cố Khuynh Thành bình tĩnh, chỉ mặt mày hơi có chút thâm trầm, cô im lặng một hồi sau đó "A..." một tiếng, cầm tài liệu hợp tác xoay người rời khỏi.
Cố Khuynh Thành không phải kẻ ngốc.
Mặc dù Trình Tả Ý truyền lại tin tức cho cô cũng không nhiều, nhưng mà cô vẫn lờ mờ suy đoán ra vài thứ.
Cô cũng không biết Đường Thời rốt cuộc có nói trước tám giờ rưỡi cô không đưa tài liệu hợp tác tới liền đuổi cô ra khỏi xí nghiệp Thịnh Đường hay không, nhưng mà cô biết, một vấn đề khó khăn lớn xảy ra trước mặt cô, tuyệt đối không thoát khỏi liên quan đến Phùng Y Y!
Thật sự là thật không ngờ, qua ba năm, thủ đoạn làm việc của Phùng Y Y vẫn vụng về như vậy, dễ dàng bị người phát hiện như vậy.
Mục đích Phùng Y Y làm như vậy cực kỳ rõ ràng, đơn giản chính là muốn mượn cơ hội đuổi cô ra khỏi xí nghiệp Thịnh Đường!
Cố Khuynh Thành nghĩ tới đây, ánh mắt trở nên có chút lạnh lẽo.
Cô nắm văn kiện chứa tài liệu hợp tác, vội vội vàng vàng hướng bến tàu điện ngầm chạy tới.
Tài sản Cố Gia mặc dù không hùng hậu bằng Đường gia, nhưng mà từ nhỏ coi cô giống như minh châu ( vật quý) nuông chiều từ bé, cô khi nào lại ở trong giờ cao điểm thân thể chen chúc với người khác trong tàu điện ngầm như vậy.
Chân Cố Khuynh Thành bị chen lấn miễn cưỡng chịu đựng, xung quanh cô tràn ngập đủ loại mùi vị trên cơ thể người khác tỏa ra.
Nhưng mà cô lại cắn chặt răng chịu đựng.
Phùng Y Y không phải là muốn xem cô thua, xem cô trở thành truyện cười sao!
Như thế, cô ta càng cảm thấy cô không có khả năng hoàn thành chuyện này, cô lại cứ hoàn thành, còn muốn hoàn thành tốt!
Cô nói qua, mặc kệ là ai, chỉ cần ngăn cản cô gả cho Đường Thời, cô liền tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình!
Hội sở cách bến tàu điện ngầm gần đây, khoảng năm trăm mét.
Xe cộ trên đường chật như nêm cối, đón xe taxi chỉ sợ sẽ càng lãng phí thời gian.
Cố Khuynh Thành giơ cổ tay lên nhìn nhìn thời gian, còn có tám phút, Cố Khuynh Thành cắn chặt răng trực tiếp hướng về phía hội sở chạy tới.