Nam Thần Cao Lãnh Ở Sát Vách: Hôn Sai 55 Lần

Editor: Quỳnh Nguyễn
" Như vậy anh nói...Anh giả thiết đi, nếu có một ngày anh tỉnh lại, chị Đường Uyển trên giường của anh..."
Đường Thời nghĩ cũng không nghĩ liền mở miệng ngắt lời giả thiết của Tô Niên Hoa: "Ngừng, tôi tuyên bố trước, tôi là Cố Khuynh Thành, cậu cũng đừng làm nhục trong sạch của tôi."
Tô Niên Hoa có chút không biết nói gì nhìn thoáng qua người đàn ông trước mặt rất có trinh tiết: "Em nói, là giả thiết."
"Cậu có thể lấy lão Nhị lão Tam giả thiết, bọn họ cũng có chị gái." Vì trinh tiết chính mình Đường Thời không chút do dự bán đứng hai người huynh đệ khác một lần nữa.
" Được rồi, giả thiết là lão Tam tỉnh lại, chị Cảnh Y trên giường của hắn, anh cảm thấy anh ta sẽ không điên?"

Tô Niên Hoa đành phải thay đổi một cái giả thiết: "Em lúc ấy chính là loại cảm giác này, ngũ lôi oanh đỉnh, long trời lở đất."
---
Lúc này Lâm Cảnh Thần và Lục Nhiên đang cùng họp chung ở trong phòng hội nghị đồng loạt hắt xì.
Lâm Cảnh Thần giơ tay lên xoa xoa cái mũi của mình, thời điểm vừa mới chuẩn bị vươn tay lấy khăn tay ra, Lục Nhiên vừa một tay gõ máy tính vừa rút một tờ khăn giấy đưa cho anh ta.
Lâm Cảnh Thần nhận khăn tay Lục Nhiên chuyển đến, xoa xoa cái mũi của mình, mới vừa ném khăn tay vào thùng rác vừa hắt hơi một cái.
---

" Ca, lời nói thật sự, trong vài người chúng ta ngoại trừ Tiểu Nguyệt và Khuynh Khuynh là nữ, còn lại bốn người chúng ta đều là nam, Lục Nhiên cũng giống anh, đều không có hứng thú quá lớn với phụ nữ, lão Tam cùng em ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, bất quá hai năm qua lão Tam dường như cũng tẻ nhạt vô vị với phụ nữ, sau đó chỉ còn lại một mình em vẫn ăn chơi đàng điếm như cũ thẳng thắn mà nói, em cũng không phải muốn ngoạn chơi, chỉ là cảm thấy không chơi đùa cũng không biết nên làm chút gì, kỳ thật em cũng muốn tìm cô gái mình thích ổn định lại, nhưng mà chính là vẫn không gặp được, từ đầu em cũng không biết Tiểu Nguyệt thích em, em cũng chưa từng nghĩ tới mình sẽ thích cô ấy, thậm chí, anh không biết, em biết Tiểu Nguyệt thích tảng đá lúc trước thời điểm em đi Hongkong thấy có người bán đấu giá tảng đá, em còn đặc biệt mua làm cho người ta đặt ở bên trong tủ bảo hiểm, em nghĩ thầm có một ngày, thời điểm Tiểu Nguyệt kết hôn em đưa đồ cưới cho cô ấy, nhất định cô ấy sẽ vô cùng cao hứng.
Thời điểm Tô Niên Hoa nói tới đây tự giễu cười cười: "Ai biết, cuối cùng Tiểu Nguyệt kết hôn vậy mà gả cho em."
Sau đó tảng đá kia giống như ném vào biển rộng, vĩnh viễn bị đặt ở bên trong tủ bảo hiểm như thế.
Tô Niên Hoa nghĩ tới đây chậm rãi thở một hơi, giọng thoáng có vẻ có chút đau buồn: "Ca, anh không biết, em cảm thấy bản thân em đặc biệt khốn nạn, anh nói xem, Tiểu Dĩnh là em theo đuổi, em thật sự thích cô ấy, cũng là tự mình hứa hẹn muốn kết hôn lấy cô ấy làm vợ, kết quả em lại cưới Tiểu Nguyệt người mà em căn bản không thích, sau đó em liền nghĩ thầm rằng em càng ăn chơi đàng điếm nghiêm trọng có lẽ đến mức cuối cùng Tiểu Nguyệt có thể liền ly hôn cùng em, sau đó em có thể tự do rồi."
Nhưng mà cặn bã cặn bã, cặn bã đến cuối cùng, cũng không biết chuyện gì xảy ra, liền cặn bã không nổi nữa.
Thậm chí, thời điểm anh ta nhìn Tứ Nguyệt, đáy lòng vậy mà nổi lên một cỗ đau tinh tế nói không nên lời, những cái đau này cực kỳ nhỏ, lại làm cho anh ta đặc biệt khó chịu.
"Anh muốn hỏi em lúc trước vì sao chắn một đao kia thay Tiểu Nguyệt, kỳ thật, nguyên nhân rất đơn giản..."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận