Nam Thần Hoàn Mỹ - Tây Nguyên Mỹ

Tô Diệc đem nhiều gấu bông như vậy về KTX, cô đột nhiên giống như nhà giàu mới nổi, khoe khoang đến trời cao, hào khí mà nói với Liễu Minh Nguyệt đơn độc ở KTX :" Thích con nào tùy chọn, ha ha ha."

Liễu Minh Nguyệt một bên ôm gấu, một bên hướng cô báo cáo tin tức mới nhất trên diễn đàn :" Tô Diệc, cái tên Ngô Lãng kia bị người ta khiếu nại. Có người treo một bài " Ngô tra nam tìm chết", cậu đoán thế nào, chưa bao lâu đã có hơn 20 nữ sinh tố Ngô tra nam cùng các cô quan hệ. Hắn ta nhiều nhất một đêm có thể đồng thời quan hệ với bốn, năm cô, thật là tra nam hết nói."

Tô Diệc nghe xong bĩu môi :" Năm nay sao ánh mắt những người kia lại kém như vậy?!"

"Thanh danh của hắn ta xem như bỏ sọt rác. Ai đúng rồi, cậu gắp thú bông lợi hại như vậy a, ngày nào đó mang tớ đi cùng với. Nghe nói cửa hàng Tam Lí Truân, Liên Đại Môn đều có gắp thú, chúng ta đều làm cho họ phá sản."

Tô Diệc lắc đầu :" Tớ không được, tất cả đều là Lục Giam gắp đấy."

"Oa!" Liễu Minh Nguyệt khoa trương mà kêu một tiếng :" Lớn lên dáng người soái, học tập ưu tú còn gắp thú bông giỏi như vậy, sao cậu không theo đuổi a?"

Tô Diệc sâu kín mà thở dài :" Cậu không hiểu đâu."

Anh ấy cũng giống như chúng ta, đều thích nam giới a!!!

-------------

Hai ngày nghỉ cuối tuần vội vàng đi qua, kế tiếp chính là một tuần mới.

Buổi tối thứ năm này có buổi hoạt động của CLB Thủ Công, chủ đề là tự làm bánh kem.

"Bởi vì không có lò nướng, cho nên bánh kem là kiểu bánh ngọt của Âu Tây trước hết phải có độ dính tốt. Chúng ta hôm nay sẽ làm bơ phiếu hoa(?). Bơ động vật tương đối khỏe mạnh, bất quá có hơi dễ dàng, bơi vậy hôm nay chúng ta khiêu chiến với bơ sương, chỉ cần bơ sương thành công, phiếu hoa liền hoàn thành một nửa. Ở chỗ này, tôi xin trước đại biểu cảm tạ vài vị đã cung cấp bếp điện từ cùng công cụ để chia sẻ với các đồng học."

Du: Tớ không giỏi bên làm bánh cho lắm, nên vài chỗ tớ để nguyên văn, không biết giải thích làm sao nữa :((

Lý Hân nói xong, đem dụng cụ nấu ăn phân phát xuống.

Bởi vì bếp điện từ, máy đánh trứng có hạn, nên bảy tám người một tổ cùng nhau làm.

Tô Diệc đang dùng một cái dao nhựa quét bơ sương đã làm tốt bôi lên bánh kem. Cô chính là đang chuyên tâm làm, chợt nghe một nữ sinh cùng tổ bất mãn lên tiếng :" Cậu nhanh lên a, lại không phải chỉ có một mình cậu làm, còn người khác đang chờ."

Tô Diệc ngước mắt, nhìn nữ sinh kia. Chỉ thấy cô ta ngồi ở hàng đối diện, dương cằm, vẻ mặt khó chịu mà nhìn cô.

Tô Diệc chưa nói gì, mấp môi, tận lực nhanh chóng mà bôi bơ sương xong.

Nữ sinh trợn mắt, cười nhạo một tiếng, cầm lấy cây dao nhỏ.

Tô làm chính là hoa hồng, màu sắc cô chọn tương đối tươi mát: màu vàng nhạt, màu xanh lục, màu hồng nhạt. Trang trí cánh hoa xong, lập tức đem bánh kem phóng nhanh đến tủ lạnh, làm nó định hình.

Lần đầu tiên chính mình làm bánh kem, tay chân luống cuống, lại vui vẻ không thôi, tràn đầy cảm giác thành tựu.

Sau khi kết thúc, Lý Hân điểm vài người ở lại dọn dẹp, Tô Diệc cũng ở trong đó. Liễu Minh Nguyệt cùng cô nói một tiếng, liền mang bánh kem gấp không chờ nổi chạy đi tìm bạn trai.

Quét dọn xong, Tô Diệc đi trước vào toilet. Vừa đến chỗ ngoặc thang máy, nghe được có người nói chuyện.

Một nữ sinh nói :" Không biết Lục Giam coi trọng cô ta điểm nào, thật là mắt mù."

Một nữ sinh khác nói :" Cô ta lớn lên rất đơn thuần, thẳng nam đều sao có thể từ chối."

Tô Diệc bước chân chậm rãi dừng lại.

"Đơn thuần? Nhập học mấy tháng liền dụ dỗ được nam thần. Nếu không làm nũng không quyến rũ, Lục Giam sao có thể coi trọng cô ta? Hồ ly tinh, không biết xấu hổ."

Nói xong từ cuối cùng, nữ sinh tựa hồ cảm thấy hả giận, nở nụ cười, tiếng cười tràn ngập ác ý.

Tô Diệc không nghĩ tới có một ngày mình được gọi là hồ ly tinh. Cô nghe ra được, ngươi nói chuyện kia là nữ sinh khi nãy trong hoạt động nói cô dùng dao chậm.

Lúc này thang máy tới, hai người đi vào. Cửa thang máy chậm rãi khép kín, đột nhiên một bàn tay thon trắng nhỏ nhắn chắn lại, cửa lần nữa mở ra.

Tô Diệc bước đến, đứng nhàn nhạt nhìn hai người ở trước mặt.

Hai nữ sinh nhìn đến hoảng sợ. Cứ cho rằng vừa rồi nói chuyện thật hăng say, không ngờ chính chủ nghe được, vẫn là có chút xấu hổ.

Vốn còn đang xấu hổ, không nghĩ cửa thang máy lần nữa được mở ra, Lục Giam hai tay trong túi quần đi đến.

Thang máy chậm rãi di chuyển, Lượng Bạch Ánh nhìn ánh đèn từ trên cao chiếu vào mặt anh, vốn là ngũ quan tinh xảo thâm thúy nay càng kinh diễm.

Sống lưng hai nữ sinh cứng đờ, lặng lẽ đánh giá anh, không xác định anh có nghe được cuộc nói chuyện lúc nãy hay không.

Tô Diệc hào phóng thoải mái mà chào hỏi Lục Giam:" Học trưởng cũng còn chưa đi?"

Lục Giam gật gật đầu, ừ một tiếng :" Hôm nay có chút việc trì hoãn."

Xuống đến tầng hai, Tô Diệc đột nhiên nói :" Mẹ tôi từ nhỏ đã giáo dục, không thể trong mặt mà bắt hình dong, trong ngoài như một mới là nét đẹp thật sự. Nhìn hai vị sư tỷ, tôi mới hiểu rõ cái là trong ngoài khác biệt." Nói tới đây cô dừng lại, đảo mắt qua mặt các cô nàng :" Trong lòng xấu, bề ngoài cũng tự nhiên không thể đẹp được."

Nói xong, "Đinh" một tiếng, cô mắt nhìn thẳng bước ra khỏi thang máy.

Sắc mặt hai nữ sinh không được tốt lắm.

Lục Giam là người cuối cùng ra thang máy, chân dài hơn người, bước vài bước đã vượt qua các cô nàng. Khi đi ngang qua nhau, anh liền bỏ một câu :" Tôi thấy cô ấy nói rất đúng."

Anh biểu tình nhạt nhẽo, nhưng nói ra lại như cọng rơm đè chết con lạc đà, làm hai nữ sinh kia vô cùng quẫn bách.

"Thực xin lỗi." Anh nói.

Tô Diệc kinh ngạc ngẩng đầu :" Học trưởng vì cái gì nói xin lỗi?"

"Vừa rồi, anh đều nghe được. Mặc kệ như thế nào, thanh danh nữ sinh rất quan trọng."

Tô Diệc cười :"Nói không tức giận là giả, nhưng là tuyệt đối không có giận anh."

Lục Giam thấy cô là người không có gì không dám nói với người tin tưởng, cùng cô ở bên nhau đặc biệt thoải mái.

Tô Diệc đi vào siêu thị, đi đến trước tủ đông, duỗi tay lấy hộp sữa chua còn sót lại.

Lại một lần nữa, sữa chua bị người khác cầm đi trước.

Cảnh tượng cỡ nào cũng thấy quen thuộc.

"Anh như thế nào đoạt của em?" Tô Diệc tức giận trừng mắt.

Cô không nghĩ nhiều, một tay ấn trên vai Lục Giam, nhảy lên đoạt lấy sữa chua. Lục Giam chân dài tay dài, hơi hơi nâng cánh tay, khiến cho cô không thể đoạt được.

"Anh, anh, anh ấu trĩ." Tô Diệc nhảy vài cái đều với không tới, bực muốn chết. Lại không phát hiện, một màn đoạt đồ này, cơ hồ cả người cô đều dán lên người anh.

Nguyên bản chỉ là điều bình thường.

Nhưng thiếu nữ mang trên người hương thơm tươi mát, thực nhẹ nhàng mà chui vào đáy lòng anh. Những sợi tóc đen bóng tung bay tản ra hương thơm, cọ trên gáy anh, cọ đến mức nhịp tim anh mất đi tần suất vốn có.

Lục Giam thu hồi tay, lông mi nhỏ rung lên khó phát hiện. Anh đem sữa chua nhét vào trong tay cô :" Cho em, uống nhiều một chút, em cần tẩm bổ cơ thể."

Tô Diệc hừ một tiếng, trả tiền xong liền cầm ống hút chọc thủng hộp sữa chua, cúi đầu hút một ngụm lớn. Có vài sợi tóc mềm mượt mà lướt qua lỗ tai trắng như tuyết, dán trên má cô. Thậm chí có một vài sợi nghịch ngợm mà dán bên môi cô đung đưa, Lục Giam nhấp nhấp miệng, rũ đôi mắt xuống giúp cô gạt tóc ra ở phía sau.

"Trong tay em cầm là thứ gì?" Lục Giam đưa cô về KTX, hỏi.

"Hôm nay có hoạt động làm bánh kem." Tô Diệc cùng anh khoe khoang :" Đây là lần đầu tiên em làm, cũng rất đẹp đi."

"Anh ngày mai tham gia thi đấu cờ vậy League trận đầu tiên, đối thủ là trường M." Lục Giam nói.

Cuộc thi cờ vây League chính thức khởi động, vẫn luôn bắt đầu mỗi năm, tổng cộng có 30 trường cùng 25 đại biểu triển khai cuộc đua.

Tô Diệc tuy rằng không chơi cờ vây, nhưng là trong khoảng thời gian gần đây có thể nghe từ người khác về cuộc thi.

Đội ngũ cuộc thi League chia làm 3 tổ, chủ sân tự quyết định, mỗi luân thi đấu lên sân khấu gồm 4 người, một người đội trưởng. Nếu có nữ sinh thắng lợi, thì gia tăng thêm người.

So với trường Y mấy năm nay liên tục ở một bên thi thử, lão hàng xóm trường M đã từng có năm bước vào top 3 đội mạnh nhất.

Đối thủ thứ nhất lại là trường M? Xem ra đội cờ vây trường Y ngày mai lành ít dữ nhiều a!

Trong lòng nghĩ như vậy, Tô Diệc là nắm tay thủ thế cỗ vũ : "Cố lên, cố lên."

Lục Giam cười khẽ, ngón tay vừa động, đem hộp bánh kem trong tay cô nhận lấy :" Cảm ơn."

Tô Diệc :" ....."

Lục Giam vui sướng ở dưới KTX Tô Diệc mà tạm biệt, xách theo bánh kem trở về KTX.

"Uy, lại bị tỏ tình? Cái này tiểu muội nào a, cậu không ăn đồ ngọt cũng không biết?" Tưởng Duyên đi qua :" Cậu khẳng định không ăn đi, vừa lúc tớ có chút đói."

Lục Giam một tay đẩy anh ra xa.

"Cậu không phải không ăn sao, đừng lãng phí."

"Hiện tại muốn ăn." Anh lông mi hơi run, rũ mắt nhìn về phía bánh kem trong tay.

Tưởng Duyên thần sắc cổ quái mà đánh giá anh.

"Cậu đang nói chuyện yêu đương sao?" Tưởng Duyên đột nhiên nói.

Lục Giam sửng sốt, theo bản năng mà phủ nhận :" Không có."

Tưởng Duyên đem gương đưa đến trước mặt anh :" Nhìn xem nhìn xem, cười đến hoa nở đầy mặt, còn nói không có? Từ trước giờ cậu chỉ có ăn, ngủ, tự học, hiện tại đã biến thành ăn, ngủ, ở bên bạn gái."

Lục Giam: "......."

-------

Buổi chiều ngày hôm sau, Lục Giam nhận được tin nhắn cổ vũ của Tô Diệc :

[Cố lên! Lấy cờ vì tình bạn, một là quan hệ xã giao, hai là tổ chức cho đoàn thể một bữa cơm, ba là phải hết mình thi đấu.]

Lục Giam : [ Em chờ mà kêu anh 666(*) đi ]
(*) thể hiện sự hâm mộ, như kiểu trâu vãi, amazing.

Thi đấu chính thứ chỉ có 4 người, nhưng trường Y vẫn phái ra 8 người tham gia đội ngũ.

Trong đội chỉ có 2 đội viên nữ, trong đó có Trâu Vũ Nhàn.

Hai trường học cách nhau rất gần, nữ sinh ở phía trước, nam sinh ở phía sau, liền như vậy đi bộ qua.

Đội cờ vậy trường M nhiệt tình chào đón bọn họ. Dựa vào thành tích nhiều năm chiến đấu, trường M cho rằng sẽ đem lão hàng xóm trường Y ấn trên mặt đất cọ xát, cho nên cười đến tự tin cao điệu.

Thậm chí CLB Phóng Viên của trường M đã đem băng rôn "Khởi đầu tốt đẹp" chuẩn bị tốt, liền chờ kết quả thắng lợi.

Ai ngờ, mở rộng tầm mắt chính là, trường M kém ba phần lúc thi đấu.

Thi đấu kết thúc, đội cờ vậy trường Y hưng phấn cực độ, trưởng CLB kiêm đội trưởng Hạ Minh Tự xuất túi tiền đưa mọi người đến phố mỹ thực liên hoan.

"Hôm nay quả thực sảng khoái, trường Y chúng ta rốt cuộc cũng rửa mối nhục. Bọn họ năm nay không được, quá rác rưởi. Không phải anh nói, lão Mạnh kia cái mặt kéo dài so như dãy Trường Sơn, cũng quá không có phong độ, ha ha ha." Tưởng Duyên vỗ bả vai Lục Giam, nói dài nói dòng không ngừng.

Lục Giam gắp một khúc sườn nhét vào miệng anh ta:" Không được chủ quan, đây mới là bắt đầu."

Hạ Minh Tự nâng chén :" Lục Giam nói đúng, chúng ta phải thắng không kiêu ngạo, biết trước biết sau, tranh thủ tạo sự huy hoàng. Tới, làm một ly."

Lục Giam uống một ngụm rượu, tùy ý mà dựa vào ghế dài trên sô pha.

Wechat có âm thanh nhắc nhở, anh rũ mắt xem điện thoại.

Tô Diệc : [ 666 ]

Bên này, Hạ Minh Tự nói :" Trâu học muội của chúng ta quả thực chính là một cử viên mới sáng giá của cờ vây, hôm nay biểu hiện quá tuyệt vời. Tới tới, anh kính em một ly."

Trâu Vũ Nhàn hào phóng thoải mái mà bưng rượu uống.

Cô an vị ở bên cạnh Lục Giam, bởi vì ghế dài có hạn, tất cả mọi người đều chen chúc, Trâu Vũ Nhàn chân nhẹ nhàng dán sát tới Lục Giam.

Lục Giam bất động thanh sắc xê dịch ra.

Anh đã gửi một video ngắn cho Tô Diệc, các loại thịt nướng, cánh gà,.....

Tô Diệc thực mau trả lời : [ Đêm khuya phóng độc, em hận anh. <Tiểu quyền đấm ngực icon> ]

Lục Giam bên môi mang theo nụ cười : [ Ngày mai mời em đi ăn.]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui