Nam Thần Nhà Tôi Tuyệt Không Nam Thần

Trang Uẩn: Đột nhiên thật đói bụng QAQ

Trang Uẩn: Đáng tiếc khách trong quán quá đông, muốn đến tiệm bánh sát vách mua bánh gato cũng không được QAQ

Phong: Anh muốn ăn bánh gatô gì, em mua giúp anh.

Trang Uẩn: Cậu cứ tuỳ ý, Cảm ơn!! ⌒(*^-゜)v

Phong: Chờ em 10 phút.

Trang Uẩn nâng cằm nhìn đám em gái trong quán, trong lòng có cảm giác hưng phấn vì có thể nhanh chóng được xem kịch vui.

Đợi khoảng bảy tám phút, Trang Uẩn liền nhìn thấy một thân ảnh đầy quen thuộc đi đến cửa quán, tinh thần lập tức tỉnh táo, Tùy Phong đến, lúc này hắn đang đến tiệm bánh gato sát vách.

Trang Uẩn nghĩ hiện tại nên nói cho đám em gái kia để các cô đến tiệm bánh gato bên cạnh bắt người, hoặc vẫn nên chờ Tùy Phong mua xong bánh gatô rồi mới tới đây.....

Ừm, anh vẫn còn muốn nhìn thấy cảnh Tùy Phong chạy như con linh dương lúc trước lần nữa.

Bên trong Wechat có tin tới.

Phong: Mua được rồi, Mousse Dâu Tây (1).

Trang Uẩn vô thức nhăn mày, Mousse Dâu Tây có chút ngọt. Lần trước, lúc ăn viên kẹo đường, chỉ ăn hai cục nên cảm giác không tệ lắm, nhưng ăn nhiều hơn liền cảm thấy miệng bị ngọt đến nỗi ăn không còn ra hương vị gì, quả nhiên ký ức tuổi thơ, vẫn nên coi là khá đẹp.

Ai..... Không đúng, anh gọi Tùy Phong tới không phải vì muốn ăn bánh gatô, tại sao suy nghĩ lại sai lệch mất rồi.

Trang Uẩn: Tốt. Cậu qua đây đi.

Lúc Tùy Phong vừa đi đến cửa, Trang Uẩn liền thấy hắn, trong tay cầm bánh gatô 4 tầng, cả người anh liền thấy không ổn..... Mua cái bánh lớn như vậy, ăn đến bao giờ mới xong?

Trang Uẩn thấy được, các em gái trong quán đương nhiên cũng nhìn thấy. Giống như lần trước, nữ sinh C đại còn có chút kiềm chế, mặc dù vẫn ngồi trên ghế, nhưng ánh mắt đã sớm như cung bắn tên lên người Tùy Phong, nhưng nữ sinh trường ngoài, lại cùng nhau tiến lên.

Trang Uẩn vỗ đùi, bánh gatô của tôi không xong rồi!

Chỉ thấy sáu bảy nữ sinh trực tiếp xông về phía Tùy Phong, Tùy Phong vô thức lui về sau một bước, đem bánh gatô trong tay giấu sau lưng.

Có điều Tùy Phong đã đánh giá thấp trình độ của mấy nữ sinh dũng mãnh kia, lúc bị đụng vào, khiến hắn lảo đảo, bánh gatô trong tay cũng rơi trên đất. Có nữ sinh đứng ở một bên thoáng cái đã nhào lên, mắt thấy sắp giẫm lên cái bánh gatô, Tùy Phong liền đẩy cô ta ra, hai nữ sinh sau lưng cô ta nhất thời không kịp tránh, giống như quân bài domino, cũng đổ về phía sau.

Các em gái ngồi trong quán một bên cầm điện thoại quay chụp, một bên mắt sáng như sao, “Ôi trời, sức Tùy Phong thật lớn, cái đẩy người kia thực sự rất đẹp trai!”

Trang Uẩn chỉ thấy Tùy Phong hướng về phía mình, miệng giật giật nói câu gì đó, nhưng khoảng cách khá xa, không nghe thấy.

Tùy Phong ngồi xổm người xuống, nhặt cái bánh gatô kia lên.

Trong lòng Trang Uẩn có dự cảm không lành, tại sao Tùy Phong lúc này lại không chạy? Trông dáng vẻ còn muốn đối đầu cùng đám nữ sinh kia, mặc dù mấy nữ sinh vừa mới bị đẩy rất nhanh đã đứng lên, không có việc gì, nhưng.....

Trang Uẩn nghĩ ngợi, đi ra ngoài, cảm thấy mình đã làm chuyện sai trái rồi.

Thời điểm Tùy Phong đứng lên, liếc mắt liền thấy được Trang Uẩn, hắn vừa định cười với anh một cái, lại bị mấy nữ sinh kia vây thành tường lấp kín, lập tức liền phát hỏa, “Cút đi!”

Một tiếng mười phần tức giận, Trang Uẩn cũng bị rống đến mức giật nảy mình, hoàn toàn chưa kịp phản ứng, nhịn không được muốn lui lại một bước, kết quả còn chưa kịp lui lại, bản thân thiếu chút nữa đã đứng không vững, cái phản ứng đáng chết này!

Một nữ sinh gan lớn trong đó, trực tiếp tiến lên một bước, “Tùy Phong, em muốn theo đuổi anh!”

Nữ sinh kia ngẩng cằm lên, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Tùy Phong, giống như đang nhìn chăm chú vào con mồi bị mình để mắt tới, câu nói “Em muốn theo đuổi anh” có âm lượng hoàn toàn không thua gì một câu cút của Tùy Phong.

Giờ phút này Trang Uẩn đứng bên ngoài, nhìn thấy vẻ mặt u ám chưa từng thấy qua của Tùy Phong, trong đầu chỉ còn bốn chữ —— Mưa gió nổi lên.

Ánh mắt Tùy Phong chuyển qua trên người nữ sinh kia, thấy Tùy Phong nhìn mình, nữ sinh kia vui mừng, cảm giác mình không giống mấy nữ sinh bên cạnh, Tùy Phong đã nhìn cô một cái rồi ~ Hơn nữa cô ta xinh đẹp như vậy, nhất định có thể khiến Tùy Phong chú ý tới, không uổng công cô đã đợi mấy tiếng trong quán trà sữa này.

“Đời này chưa từng thấy đàn ông nên vội vàng muốn bị – làm sao! Cút!”

Tùy Phong nói xong câu đó, nữ sinh kia còn chưa bị sao, chân Trang Uẩn đã mềm nhũn, cũng may đỡ ở cửa, hô hấp của anh có chút gấp gáp..... Anh cảm thấy mình hỏng rồi, vì sao lúc Tùy Phong chửi bậy, phản ứng của anh lại càng lớn hơn chứ.

Câu thô tục kia khiến quai hàm của tất cả mọi người đều rơi xuống, đều hoài nghi lỗ tai mình xảy ra vấn đề, loại lời này sao Tùy Phong có thể nói ra được chứ.....

Điều khó kin hơn chính là, nữ sinh kịp còn có thể phản ứng lại nói, “Dáng vẻ chửi bậy của Tùy Phong cũng rất đẹp trai ~ “

Tùy Phong nói xong câu kia, liền trực tiếp nhấc chân, đạp nữ sinh kia té ngã, đừng nghĩ lệch, chỉ đá chân mà thôi, chân nữ sinh kia đã mềm nhũn, liền được người phía sau đỡ lấy, mượn khe hở này, Tùy Phong cầm theo bánh gatô thoát khỏi ‘tường vây‘, mấy nữ sinh vây Tùy Phong còn chưa kịp phản ứng vì ý nghĩ, “Nam thần của tôi lại có thể chửi tục”, “Nam thần của tôi mà lại đạp nữ sinh”.

Tùy Phong giải quyết xong mọi việc, thời điểm đi qua bên người Trang Uẩn, thuận tay lấy cái tay trống không khoác lên trên vai anh, muốn ôm anh đi vào trong, Trang Uẩn một bên run chân, một bên có chút không yên tâm nhìn ra bên ngoài.

Một đá kia của Tùy Phong xem ra đã thu lực, nhưng không biết có xảy ra chuyện xấu gì hay không.

Các em gái trong quán rất nhanh đã kịp phản ứng lại, líu ríu, bước chân Tùy Phong dừng lại, trực tiếp cho các cô một tiếng “Cút”.

Trang Uẩn bất đắc dĩ dựa vào người Tùy Phong. Thấy các em gái bị hù theo tốp năm tốp ba rời đi, trái lại Trang Uẩn có thể buông lỏng thở ra một hơi.

“Sao vậy?” Tùy Phong tựa hồ ý thức được Trang Uẩn không ổn, tựa hồ còn chưa kịp thoát ra khỏi trận tức giận vừa rồi, trực tiếp mở miệng nói chuyện với Trang Uẩn.

Trang Uẩn càng dựa vào người Tùy Phong hơn, “Chân, chân run.” Cũng may đám em gái kia chỉ luôn chú ý đến Tùy Phong.

Tùy Phong khẽ giật mình, giọng nói càng thêm ôn nhu, “Em lúc nãy đã hù anh rồi sao?” Hắn còn tưởng Trang Uẩn bị dáng vẻ nổi giận vừa rồi của mình dọa đến mức run chân.

Giọng nói cùng ngữ điệu kia, vốn không phải cùng một người mới vừa nói chữ “Cút” kia.

“Cậu, trước tiên cậu..... Đừng nói chuyện.” Để tôi bình tĩnh lại một chút.

Tùy Phong vịn Trang Uẩn ngồi xuống một bàn, trong quán đã trống rỗng, thật sự có chút không quen.

Trang Uẩn một bên bình tĩnh lại, một bên mất khống chế hồi tưởng lại hình tượng Tuỳ Phong nổi giận chửi bậy, trừng mắt với đám nữ sinh kia rồi nói cút lúc nãy, thân thể càng mềm nhũn hơn.....

Sao đây, làm sao bây giờ, anh đáng lẽ nên khiển trách Tùy Phong không được dùng thái độ như vậy đối với nữ sinh mới đúng, dù sao những nữ sinh kia cũng là do thích hắn, thế nhưng trong lòng lại có một giọng nói khác hoàn toàn áp chế loại ý nghĩ này, chỉ còn lại: Rất đẹp trai..... Nhất là lúc Tùy Phong nói chữ làm kia.....

Trang Uẩn che mặt, cảm thấy mình thật sự có bệnh.

Nội tâm Trang Uẩn xoắn xuýt nhiều lần hơn mười phút, Tùy Phong cũng ngồi cạnh anh hơn mười phút.

Thật vất vả lắm Trang Uẩn mới cưỡng chế được cái giọng nói lung ta lung tung kia đi, nói, “Vừa rồi tại sao cậu không chạy giống như lần trước? Động tay động chân với nữ sinh như vậy không tốt chút nào đâu, còn mắng..... Dùng câu nói như vậy để trách mắng.....”

Đại khái là do Trang Uẩn vừa mới mở miệng đã thay đám nữ sinh kia nói chuyện, cho nên sắc mặt Tùy Phong liền có chút khó coi, nhưng rất nhanh đã đè nén cảm xúc lại, sợ lại hù đến Trang Uẩn.

Phong: Phiền chết, còn không bằng giải quyết nhanh một lần.

Trang Uẩn há to miệng, muốn nói, chỉ là loại phương thức giải quyết thô bạo này không tốt chút nào..... Nhưng nghĩ đến kiểu thô bạo này còn có người hưng phấn nói Tùy Phong rất đẹp trai, Trang Uẩn cũng không biết phải nói gì.

Phong: Em có chú ý chừng mực.

“Ừm.....”

Tùy Phong còn tưởng rằng Trang Uẩn không tin, thế là rất chân thành đánh chữ giải thích.

Phong: Nhiều nhất chính là hai ngày, sẽ không đá gãy đâu. Các cô ấy đuổi theo em, không phải vì thấy em đẹp trai, thân sĩ, vương tử sao, vậy không bằng cứ chặt đứt huyễn tưởng bắt nguồn từ các cô ấy, em không muốn phải vật lộn với đám hoa si đấy đâu, phiền chết.

Nội tâm Trang Uẩn ngược lại có chút áy náy, anh gọi Tùy Phong đến, hoàn toàn là do muốn nhìn trò hay, thấy Tùy Phong lại bị đuổi, không nghĩ tới lần này Tùy Phong lại dùng phương thức tàn nhẫn chuẩn xác đến vậy.

Phong: Ăn bánh gatô đi. Bên trong có thể bị làm hư chút.

Phong: Không thể tha thứ nhất chính là cô gái kia, còn muốn giẫm bánh gatô em mua cho anh.

Tùy Phong mở hộp gói bánh gatô ra, Trang Uẩn liền ngửi thấy mùi dâu tây, quả nhiên hơn một nửa cái bánh đã biến dạng vì bị rơi, chỉ còn một nửa coi như hoàn hảo.

Tùy Phong mở dọc theo ranh giới bánh gatô, cắt một khối hoàn hảo cho Trang Uẩn, còn mình thì cầm một cái nĩa khác, trực tiếp giải quyết nửa cái bánh bị rơi hỏng kia.

Trang Uẩn nhìn động tác của Tùy Phong trong lòng liền dâng lên cảm xúc không rõ, tại sao lại mua bánh gatô lớn đến mức ăn không hết làm gì, kỳ thật tôi không đói, không thích vị dâu quá ngọt, nhưng lại không có cách nào nói ra khỏi miệng.

Điện thoại rung lên một cái, Trang Uẩn cúi đầu xem xét.

Phong: Lần sau sẽ giúp anh mua cái khác, cam đoan sẽ bảo vệ hoàn hảo, đừng ghét bỏ em (nước mắt lưng tròng)

Nhìn icon chú báo nhỏ mở to hai mắt thật to, trong hốc mắt đều là nước, Trang Uẩn nhịn không được tưởng tượng vẻ mặt này lên trên mặt Tùy Phong.

Trang Uẩn: Ừm.

Trang Uẩn: Cám ơn =3=

Phong: Biểu cảm này là có ý gì?

Trang Uẩn: Không có ý gì cả.

Phong: Ừm.

Phong: =3=

Phong: =3=3=3=3=3=3=

Tùy Phong chơi đến nghiện, Trang Uẩn nhịn không được nhìn về phía Tùy Phong, hắn đang cong khóe miệng nhìn điện thoại, tâm tình có vẻ không tệ, vì lẽ đó hắn không biết thật hay là đang giả bộ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui