Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh

Tô Song Song lại chống người lên, ngẩng đầu nhìn Tần Dật Hiên, còn chưa mở miệng, thì trong mắt đã dâng đầy vẻ áy náy.

Vốn dĩ mi mặt Tần Dật Hiên còn đầy vui vẻ, vừa thấy vẻ mặt này của Tô Song Song, anh đã hiểu trận này anh thua, thua triệt triệt để để, không còn chỗ nào để cứu vãn.

Quả thực Tô Song Song vừa mở miệng chính là xin lỗi: "Xin lỗi anh hai, chân em hơi đau, vẫn phải về bôi thuốc trước, nếu anh rãnh rỗi, vậy ngày mai chúng ta gặp nhau!"

Trừ đi sự kích động lúc đầu, bây giờ Tô Song Song đã tỉnh táo lại, tuy rằng trông cô có vẻ tùy tiện, thế nhưng tâm tư lại nhạy cảm, tinh tế.

Dẫu sao cô và Tần Dật Hiên đã xa nhau năm năm rồi, bây giờ anh trai còn là tổng giám đốc của Tập Đoàn Đằng Phi, tuổi còn trẻ đã ngồi ở vị trí cao, nếu đột nhiên toát ra một cô em gái danh không chính ngôn không thuận như cô, sợ rằng sẽ làm anh mất mặt.

Cho nên giờ phút lý trí của Tô Song Song đã trở về, cô cũng có chút cẩn thận.

Hiển nhiên Tần Dật Hiên cũng nhận thấy được sự xa cách trong giọng nói của Tô Song Song, khi sáu tuổi anh đã sinh hoạt cùng với Tô Song Song, mười năm sớm chiều chung sống, đương nhiên anh hiểu cô rất rõ, biết cô làm vậy là vì lo lắng cho mình.

Thế nhưng Tần Dật Hiên nhìn lướt qua Tần Mặc, luôn cảm thấy phần xa cách này của Tô Song Song ít nhiều gì cũng liên quan tới Tần Mặc, anh nhìn Tần Mặc cũng càng cảm thấy chướng mắt hơn.

Tần Dật Hiên không muốn để lại cho Tô Song Song ấn tượng không hay ngay lần gặp lại đầu tiên, anh đè nén lửa giận trong lòng, nở nụ cười yêu chiều.

Tần Dật Hiên lại tiến lên một bước, đặt tấm danh thiếp vào tay Tô Song Song, sau đó vươn tay đứng ngay trước mặt Tần Mặc cứ thế mà cưng chiều xoa xoa đầu của Tô Song Song.

Từ nhỏ Tô Song Song đã có thành thói quen để Tần Dật Hiên vò đầu mình, tự nhiên sẽ không có vẻ mặt không tự nhiên gì, hình ảnh vô cùng thân thiết như vậy chiếu vào trong mắt của Tần Mặc, làm cho anh nheo mắt lại, khi dư quang quét về phía Tần Dật Hiên, lộ ra sự tức giận không thể che giấu.

Tần Dật Hiên thấy Tần Mặc nổi giận, vẫn cười như cũ, còn không quên thêm mắm dặm muối dịu dàng dặn dò: "Cô bé ngốc, anh luôn chờ em gọi điện cho anh, anh chờ năm năm. . ."

Một câu nói, làm cho cặp mắt Tô Song Song đỏ lên, cô cắn môi, xiết chặt danh thiếp trong tay, gật đầu.

Bộ dáng này triệt để làm hao mòn toàn bộ kiên trì của Tần Mặc, Tần Mặc trực tiếp ôm Tô Song Song đi thẳng, Tô Song Song bĩu môi, cũng không nói gì thêm, chỉ là vẫn nhìn Tần Dật Hiên.

Vẻ mặt Tần Dật Hiên dịu dàng vui vẻ, không có chút vẻ buồn bực nào, cứ như vậy đứng tại chỗ nhìn Tô Song Song rời khỏi, diễn vai người anh trai rộng lượng vô cùng nhuần nhuyễn.

Chờ đến khi tầm mắt mình không thể nhìn thấy Tô Song Song nữa, nụ cười trên mặt Tần Dật Hiên thoáng chốc biến mất không còn tăm hơi, khuôn mặt tái nhợt trở nên xanh lét tức giận.

Tổ trưởng tổ vệ sĩ nửa quỳ trước người Tần Dật Hiên, Tần Dật Hiên quét mắt nhìn anh ta một cái, đá thẳng vào đầu anh ta, một cú đá đã làm trưởng vệ sĩ vóc người to lớn ngã lăn trên mặt đất.

Dáng vẻ bạo phát kinh người như vậy, căn bản không cách nào liên hệ với vẻ ngoài yếu đuối của Tần Dật Hiên.

"Các ngươi là người chết sao? Lại có thể để Tần Mặc xông tới dễ dàng như vậy?" Tần Dật Hiên gào lên, thật vất vả mới tìm được Tô Song Song vậy mà lại để người khác đưa đi ngay trước mặt mình, nhiêu đó đủ làm cho anh căm tức.

Mà người này lại chính là Tần Mặc, nếu không phải ngại vì có Tô Song Song ở đó, vừa nãy anh đã trực tiếp giết Tần Mặc!

"Thuộc hạ biết sai, xin cậu chủ trách phạt!" Tổ trưởng tổ vệ sĩ hít sâu một hơi, từ dưới đất bò dậy, quỳ gối trước mặt Tần Dật Hiên.

Trong bệnh viện căn bản không có màn chắn, bệnh nhân tới khám bệnh nhìn thấy cảnh bạo lực như vậy, có người sợ đến nỗi hét lên thất thanh, những hộ vệ khác vội vàng vây quanh bốn phía, dùng thân thể của chính mình che Tần Dật Hiên cùng một màn này.

Viện trưởng bệnh viện tái mặt, ông ta không dám đắc tội với người nhà họ Tần, đặc biệt là cậu chủ Tần nhỏ có tiếng thủ đoạn tàn nhẫn này.

Người có chút uy tín danh dự cũng đều biết một đạo lý, so với Tần Mặc thủ đoạn của Tần Dật Hiên còn làm người ta sợ hãi hơn, làm mất lòng Tần Mặc, Tần Mặc trước nay đều khinh thường dùng những mánh khóe thấp kém này, sẽ để cho anh được chết thoải mái.

Thế nhưng nếu như đắc tội cậu chủ Tần nhỏ Tần Dật Hiên này, vậy thật chính là muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui