Nam Thần Quốc Dân, Cửu Thiếu Xin Thỉnh Giáo (Chú Út Tổng Tài Yêu Không Nào)

“Cám ơn anh.”

“Không cần khách sáo.” Khóe miệng thiếu niên hơi nhếch lên, đôi mắt ánh lên nụ cười nhẹ ướt át, cô vẫy vẫy tay với mấy nữ sinh rồi tiếp tục đi tiếp, chỉ để lại cho đối phương một bóng dáng thẳng mảnh khảnh.

Mấy nữ sinh đó tựa như vẫn chưa hoàn hồn lại trước cảnh tượng xảy ra trước mắt.

Mãi một lúc sau, nữ sinh vẫn đang cầm lấy gói khoai chiên kia mới đột ngột kêu lên một tiếng nhỏ “A!”, sau đó kẹp gói khoai vào nách, hai tay ôm lấy mặt, kích động dẫm chân: “Đẹp trai quá đi mất! Thật sự là quá đẹp luôn!”

“Ừ, giọng nói cũng vô cùng dễ nghe! Cảm giác cũng phải ngang ngửa với những diễn viên lồng tiếng đấy!”

“Tay của anh ấy đấy! Quá hoàn mỹ! Khoảnh khắc ấy tớ còn cảm giác tớ chính là gói khoai tây trong tay anh ấy!”

Ba cô nữ sinh đồng loạt ôm mặt khẽ kêu lên.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc sau, một người trong số đó dường như nghĩ ra điều gì, đột nhiên nói: “Có phải bọn mình quên mất một việc rồi không?”

“Việc gì?”

“Không xin wechat của anh ấy! Trời ơi điên mất thôi!”

Ba người: “…..”

Ba người lập tức thay đổi từ kích động chuyển sang trầm mặc nhìn lẫn nhau. Cuối cùng vẫn chỉ đành thở dài một tiếng.

Tuy anh ấy đẹp trai, hơn nữa cũng tình nguyện lấy gói khoai cho bọn họ nhưng vẫn cứ cảm giác trong sự lịch sự có chút xa cách, bọn họ có chút không dám đeo bám.

“Không xin được wechat thì thôi vậy. Nhưng tớ tuyên bố, anh chàng không rõ danh tính này đã trở thành nam thần mới của tớ rồi. Ôi, tớ phải mua đồ ăn vặt y hệt như nam thần! Đừng ai cản tớ!”

Để lại câu nói này, nữ sinh đó liền vứt gói khoai chiên vào trong xe đẩu rồi vội vàng chạy ra ngoài.

Còn lại hai người đối mắt nhìn nhau rồi cũng vội vàng chạy theo.

Chuyện xảy ra ở đây tất nhiên là Diệp Sơ Dương không hay biết gì.

Lúc này Diệp Sơ Dương đang đứng trước một giá hàng, nghiêng đầu nghĩ xem rốt cuộc nên mua kẹo sữa thỏ trắng hay là mua chocolate.

Diệp Sơ Dương trầm ngâm hồi lâu cuối cùng cũng vứt năm gói kẹo sữa thỏ trắng vào trong xe đẩy.

Lại lượn tới khu đồ uống, cô không chút do dự bê một thùng sữa vị dâu cho vào xe đẩy rồi mới đi tới quầy thu ngân.

Nửa tiếng sau, Diệp Sơ Dương bê một đống đồ về tới chung cư, cô cho sữa tươi và kẹo sữa vào trong tủ lạnh rồi mới đi chuẩn bị bữa tối.

Chỉ có điều, khi đang chuẩn bị bữa tối thì cô lại nảy ra một ý tưởng.

Thiếu niên mở máy ảnh ở trong điện thoại ra rồi chuyển sang chế độ quay video, lúc này cô mới bắt đầu xử lý bữa tối của mình.

Hôm nay hai món cô muốn làm cũng không phải là khó, một món là bít tết áp chảo và món còn lại là cá than chiên.

Nhanh chóng làm sạch cá than, Diệp Sơ Dương lấy ít dầu hạt nho đổ lên mặt chảo, sau đó cho cá than vào trong chảo để lửa nhỏ, rồi cô rắc ít muối morton và nước cốt chanh lên trên.

Đợi đến khi bề mặt cá than chuyển sang màu vàng thì cô mới mở vung ra rắc ít hạt tiêu lên, rồi cho ra đĩa.

Sau khi làm xong cá than, Diệp Sơ Dương bắt đầu quay sang làm bít tết.

Một tiếng sau, cá than và bít tết ở trên bàn đã được xử lý sạch trơn, Diệp Sơ Dương lấy điện thoại ra xem lại một lượt đoạn clip vừa quay. Sau khi để ý thấy độ nét và độ dài của video cũng ổn, cô đăng lên một trang website tổng hợp.

Lúc trước Diệp Sơ Dương rất thích theo dõi những video về món ăn ngon trên các website này, bây giờ dù sao cũng đang rảnh rỗi, hơn nữa cũng phải tự nấu cơm nên tiện một công đôi việc.

Nhỡ đâu kiếm được tiền thì cũng coi như là thêm một con đường sống.

Diệp Sơ Dương sau khi quán triệt nguyên tắc tự lực cánh sinh của Diệp Cửu thiếu đã nghĩ như vậy đấy.

Chỉ là, lúc này Diệp Sơ Dương có nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng có những người lại có thể hot một cách đột ngột như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui