Năm tháng yên bình

 
Edit: Hannah
Beta: Cereus
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Hào đến phòng dụng cụ, bạn học đang trông coi lập tức chạy đi ăn cơm. Các thiết bị dùng trong buổi sáng thi đấu đầu tiên đã đều thu về gần đủ rồi, nhưng trong tình huống này cũng không thể ngủ gật, Lục Hào liền ngồi chơi trò chơi.
 
“Lục Hào!”
 
Hình Dịch hỏi Hoàng Nhu Nhu, biết buổi chiều Lục Hào sẽ tới trông coi phòng dụng cụ, liền thừa dịp buổi trưa không có người mà tới tìm cô, chuẩn bị nói chuyện với cô về các vấn đề nan giải đang quấy nhiễu tâm trí cậu.
 
“Hả?”
 
Lục Hào nhìn thấy là Hình Dịch, cạn lời rồi, đã rất lâu cậu ta không đến làm phiền cô, sao bây giờ tự nhiên lại bắt đầu lại.
 
“Lục Hào, tớ muốn nói chuyện với cậu.” Hình Dịch phát hiện chỉ có một người là cô thì nhẹ nhàng thở ra.
 
“Chuyện gì?” Lục Hào nhíu mày, cho rằng cậu lại muốn tỏ tình.
 
Hình Dịch hơi do dự, không biết phải mở miệng thế nào, cậu suy đi nghĩ lại vẫn quyết định phải nói chuyện với Lục Hào, bởi một màn mà cậu bắt gặp trước kia cứ luôn hiện rõ ràng trước mắt. Cậu thật sự không biết nếu cậu nói ra thì cô sẽ luẩn quẩn trong lòng như thế nào, rốt cuộc đây là chuyện xấu, nếu là ai biết bí mật đã bị phát hiện, thân là con gái thì nhất định sẽ đặc biệt bối rối lo sợ.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“À ừm…” Hình Dịch nghĩ một lát, vẫn mở miệng nói: “Cậu và thầy Tần...Cậu và thầy Tần … đang yêu nhau đúng không?!.”

 
Lục Hào ngẩn người, ngay sau đó liền cười. Cô rất kinh ngạc khi nghe thấy Hình Dịch hỏi câu đó, nhưng trong lòng Lục Hào lại sinh ra cảm giác mất mát.
 
“Không phải.”
 
Hình Dịch ngạc nhiên nhìn Lục Hào.
 
“Nhưng tớ rõ ràng…” Hình Dịch im bặt.
 
Cậu lại nhớ tới hình ảnh khiến toàn thân sôi trào phun máu mũi lần đó, nuốt nước miếng, vẫn không có mặt mũi mà nói thẳng ra.
 
“Cái gì?” Lục Hào nghi hoặc.
 
Nhìn dáng vẻ ấp a ấp úng của cậu, Lục Hào không biết rốt cuộc cậu muốn nói gì đây.
 
“Tớ đều thấy! Lục Hào, tớ cảm thấy tớ là người hiểu rõ con người cậu,
cho dù cậu có đồng ý tình cảm của tớ hay không thì cậu cũng sẽ không gạt tớ.” Hình Dịch cắn răng một cái: “Tớ biết khi phát sinh loại chuyện này thì cậu cũng không muốn cho người khác biết, nhưng tớ tuyệt đối không nói cho người thứ ba, tớ cũng hy vọng cậu có thể nhìn thật rõ ràng, đừng bị lời ngon tiếng ngọt lừa dối.”
 
Lục Hào nghe những lời này của cậu thì buồn cười nghĩ, muốn Tần Diễm nói lời ngon tiếng ngọt thì còn khó hơn lên trời. 
 
“Thật sự không phải.” Lục Hào lại thành thật nói lại một lần nữa.
 
“Lục Hào!”
 
Hình Dịch nổi giận, cô thật sự không chịu quay đầu lại ư? Cậu đóng cửa phòng, lại khóa trái cẩn thận, Hình Dịch lại nhìn ra ngoài cửa. Cậu không muốn người khác biết sự tình này của Lục Hào, cậu chỉ hy vọng cô có thể tỉnh ngộ, đừng dại dột mù quáng mà tiếp tục đâm đầu xuống.
 
“Cậu và thầy Tần làm gì ở văn phòng…. Tớ đều nhìn thấy.” Hình Dịch đỏ mặt lên: “Hai người không phải đang yêu nhau thì là cái gì?”
 
Lục Hào không ngờ hành động của cô và Tần Diễm lại bị Hình Dịch bắt được, nhớ lại tình cảnh trong văn phòng của Tần Diễm, lập tức mặt cũng đỏ bừng.
 
Nhưng thẹn thùng thì khẳng định sẽ có, còn Lục Hào cũng không sợ điều gì.
 
“Chính là như cậu thấy đó.”
 
“Cái gì?!” Hình Dịch dường như đã hiểu rõ rồi.
 
Lục Hào không phải đang ở bên thầy Tần, nhưng lại bị… Khẳng định là bị hiếp bức.
 
(tác giả: Thật sự không nhịn được nữa, tui cũng không nghĩ sẽ viết ngụy nam phụ ngu ngốc như vậy…. )

 
“Thằng chó Tần Diễm! Có phải hắn uy hiếp cậu không? Có phải cưỡng ép cậu với hắn…..”
 
Hình Dịch xông thẳng lên trước, bắt lấy cánh tay Lục Hào.
 
“Cậu đừng sợ, tớ sẽ giúp cậu.”
 
“Không phải.” Lục Hào muốn tránh ra khỏi trói buộc của cậu: “Đều là tớ tự nguyện.”
 
“…”
 
Hai tay cậu như gọng kìm càng thu càng chặt, Hình Dịch nhìn cô, đôi mắt dần dần đỏ như máu. Lục Hào, người cậu theo đuổi lâu như vậy, lại làm những việc bẩn thỉu kia với một thầy giáo, nhưng nhất định không thèm nhìn cậu một cái. Cậu sống đến bây giờ, cũng chưa từng cảm nhận được thất bại thảm hại như vậy, Hình Dịch bất tri bất giác tự so sánh với Tần Diễm xem cậu thua kém ở điểm nào, vì sao mà cố tính....
 
“Đau, buông tay.”
 
Lục Hào bị đau do cậu nắm chặt, nhíu mày, không nghĩ Hình Dịch lại nói những lời này với cô.
 
Hình Dịch cảm giác được cô không hề để bụng một chút nào, càng trở nên phẫn nộ. Đại não như bị mất khống chế, nhìn đôi môi đỏ thắm của Lục Hào rồi điên cuồng hôn xuống.
 
“Á… Buông ra…” Lục Hào giãy giụa, trong nháy mắt chưa kịp hoàn hồn.
 
Mặc kệ Lục Hào đang giãy giụa phản kháng, Hình Dịch cạy môi cô ra, đầu lưỡi bá đạo mà càn quét khoang miệng cô, hương vị ngọt ngào riêng biệt của thiếu nữ khiến hắn đánh mất lý trí.
 
Tuy chỉ là học sinh, nhưng Hình Dịch cao tận 1 mét 8, Lục Hào làm sao có thể chống lại hắn.
 
Hình Dịch dùng một tay cởi quần áo của Lục Hào, đồng phục mùa đông là một bộ đồ bằng vải nỉ, không màng cô gái dưới thân đang điên cuồng phản kháng, bàn tay hắn với vào trong.
 

Quần áo của Lục Hào bị xé rách chỉ còn lại áo sơmi, mà mấy cái cúc trước ngực cũng đã bị kéo ra, nhũ thịt trắng nõn lộ ra trước mắt Hình Dịch.
 
Thô lỗ kéo rớt mảnh vải cuối cùng che đậy thân trên của Lục Hào, hai bên nhũ hoa hoàn toàn bại lộ ra ngoài. Lục Hào vẫn luôn giãy giụa chống cự, Hình Dịch buông đôi môi cô ra, hôn lên bộ ngực sữa làm hắn ngày nhớ đêm mong.
 
“Á á á!” Lục Hào đẩy cậu ra: “Hình Dịch, cút đi!”
 
Hình Dịch như phát điên mà chà đạp cặp nhũ hoa mềm mại của cô, mặc kệ cho cô đấm đánh. Một tay còn đẩy quần của Lục Hào ra, nghe thấy tiếng mắng chửi của cô, đỏ mắt hỏi:
 
“Thằng khốn họ Tần kia có thể, còn tôi thì không được?”
 
“Không được!” Lục Hào kêu sợ hãi, mạnh tay cho hắn một bạt tai vang dội.
 
Nhưng cái tát này dường như khiến Hình Dịch càng thêm điên cuồng phẫn nộ, hắn đem Lục Hào đẩy ngã trên ghế dài.
 
“Lục Hào! Tớ yêu cậu!”
 
Những lời này của Hình Dịch đột nhiên khiến Lục Hào cứng người lại.
 
_____________
(Trong kết cấu vốn dĩ không có nam phụ nên bạn học Hình Dịch chỉ có thể tính là ngụy nam phụ, nhưng vì ngụy nam phụ quá si tình, tui quyết định cấp bạn học Hình Dịch một ít thịt vụn)
 
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận