Nằm Vùng - Hãy Tin Tưởng Anh


Hạ Mạt cảm thấy bản thân cô sắp bị anh thao đến chết rồi, vừa khó chịu vừa trướng đau, cổ họng của cô cũng đã khàn, nhưng người đàn ông kia lại như không nghe thấy, anh mím môi mỏng, cắn chặt hàm dưới, đôi mắt tràn đầy dục vọng, giống như thật sự muốn thao chết cô.Hạ Mạt không còn chút sức lực nào, miệng nhỏ khẽ phát ra những tiếng rên rỉ, giọng của cô giống như con mèo nhỏ, cào đến trái tim của Chu Cẩn Nghiêu, hai chân cô vô lực quấn lấy eo anh, có lúc đầu gối lại bất giác cọ vào chỗ mẫn cảm ở eo, làm cho anh bị kích thích, đâm vào càng lúc càng sâu.Người đàn ông dùng miệng cắn vào đôi anh đào của cô, vừa liếm vừa mút mạnh, phần hạ thân ra vào càng ngày càng điên cuồng, Hạ Mạt không chịu được kích thích như vậy.“A.......A.....Không được......”Hạ Mạt cảm mình muốn đi vệ sinh, cô đẩy cánh tay người đàn ông cầu xin, “Không.....Đừng làm nữa”, vừa nói xong, trước mắt liền xuất hiện một vệt màu trắng, toàn thân cô cứng nhắc, hạ thân trào ra rất nhiều dịch ái, kêu gào muốn đẩy côn thịt của người đàn ông ra ngoài, Chu Cẩn Nghiêu gắt gao đè cô lại, côn thịt cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt, bắt đầu ra vào nhanh chóng, mỗi lần đâm vào đều như muốn đem hết những dịch ái kia vào bên trong tiểu huyệt.Hạ Mạt vừa hồi phục tinh thần sau lần cao trào kia, thì bụng dưới liền cảm thấy trướng đau, tiếng nước phát ra từ hạ thân đã chứng tỏ được người đàn ông kia điên cuồng cỡ nào.Quy đầu nóng bỏng của Chu Cẩn Nghiêu tùy tiện bị đẩy vào vách thịt mềm mại sâu bên trong, vách thịt co rút lại tựa như xin tha, mỗi lần quy đầu được đâm vào miệng thịt sẽ ngoan ngoãn mút lấy nó.Nhìn thấy Hạ Mạt đang mờ mịt nhìn mình, vài giọt nước mắt vẫn còn đọng trên mi, miệng nhỏ thì đang mở ra và thở dốc.

Cái dáng vẻ quyến rũ đó của cô khiến anh càng điên cuồng hơn.Chu Cẩn Nghiêu đâm thẳng vào, mỗi lần đều đâm vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt, rút ra rồi lại mạnh mẽ đâm thêm mấy chục cái, Hạ Mạt lại cao trào, rất nhiều dịch ái chảy ra, vách thịt bắt đầu co rút, gắt gao kẹp chặt lấy côn thịt thô cứng của người đàn ông, Chu Cẩn Nghiêu cảm thấy eo tê dại, đẩy sâu vào bên trong, đem toàn bộ tinh dịch bắn vào trong tiểu huyệt.Hạ Mạt thất thần mở to mắt, cô không nhìn thấy gì cả, chỉ cảm thấy trước mắt trắng xóa, cô há to miệng thở dốc, ngực phập phồng lên xuống.Chu Cẩn Nghiêu dần lấy lại tinh thần sau trận kinh liệt vừa rồi, cau mày lại, anh không nên bắn vào trong.


Nhưng khoái cảm vừa rồi đã nhấn chìm toàn bộ lý trí của anh, khiến anh không kịp suy nghĩ.Anh rút côn thịt vẫn còn đang cứng ra, tinh dịch trắng đục trộn lẫn ít máu và dịch ái dần chảy ra từ hoa huyệt, anh đưa tay vào trong, đem hết những thứ đó ra ngoài.Trong lòng Hạ Mạt căng thẳng, cô cố gắng khép chân lại.“Đừng cử động, tôi không làm nữa đâu”Hạ Mạt không hiểu, không làm nữa, vậy bây giờ anh đang làm cái gì đây?Nhưng anh đã nói vậy rồi thì Hạ Mạt cũng ngồi im, dù sao thì bây giờ toàn thân cô cũng đang rất mệt, đến cả nhấc một ngón tay lên cũng không còn sức.Chu Cẩn Nghiêu giúp cô xong, lại nhìn bằng ánh mắt nóng rực, toàn thân cô đỏ ửng sau trận hoan ái vừa rồi, tiểu huyệt phấn nộn bị ngón tay cắm vào, chậm rãi phun ra nuốt vào giống như muốn hút chặt ngón tay đó vào trong.

“Huynh đệ” vừa mềm xuống của anh lại bắt đầu có khuynh hướng ngẩng đầu.


Chu Cẩn Nghiêu dừng lại động tác.Thấy có chút yên tĩnh, Hạ Mạt nghiêng đầu qua muốn xem anh đang làm gì.

Nhưng vừa nhìn qua, cô liền thấy côn thịt thô to kia lại đang dựng thẳng đứng một cách diễu võ dương oai, mật dịch trong suốt chảy ra khiến toàn thân cô tê dại.Cô vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt rực lửa của người đàn ông.“Đừng.....Anh vừa nói sẽ không làm nữa mà”, giọng Hạ Mạt khàn khàn.“Tôi sẽ nhẹ nhàng hơn”“........”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận