Tim milene
Lục Minh Thành cũng dùng tay trái
Diệp Gia Bảo lại liếc mắt nhìn về phía Hàn Tịnh, Hàn
Tình đang ân cần gắp rau cho Uyển Dư, là dùng tay phải.
Đôi mắt đen của Diệp Gia Bảo khẽ nhíu lại, anh và bố là cha con? Vậy tại sao tất cả mọi thứ anh đều giống ông chủ hơn là giống cha, kể cả tính cách? “Boss, ăn nhiều vào, cậu gầy quá"
Hàn Tinh ân cần gắp một miếng tâm cho Uyền Dư "Boss, tôi vẫn nhớ cậu thích ăn tôm nhất
Nghe thấy lời Hàn Tịnh nói, Lục Minh Thành vô thức gắp một miếng tâm đặt nó vào bát của Uyển Du
Ngay khi đũa của anh đến gần bát của Uyền Dư, anh đột nhiên tỉnh táo trở lại.
Thật kì lạ, anh đang làm gì vậy chứ?
Mặc dù cô gọi anh là cậu nhưng họ cũng không đủ thân thiết để anh có thể gắp thức ăn cho cô.
"Hàn Tiểu Phàn, Hàn Mập, anh không cần gắp rau cho tôi, tôi có thể tự ăn"
Diệp Uyền Dư bất lực nhìn đống đồ ăn trước mặt.
“Boss, tôi muốn chăm lo cho cậu từng bữa ăn"
Hàn Tịnh nói mà không nhận ra Uyền Dư đang chán ghét.
"Hàn Mập, mau ăn lầu đi, ăn khi còn nóng thì mới ngon"
Thật ra Uyển Dư muốn nói anh ta cứ nhìn cô chăm chẳm khiến cô nuốt không nổi, nhưng cô lại không muốn làm tổn thương Hàn Tình nên chỉ có thể nói Tim umilenew như thế.
“Boss, cầu thật tốt với tôi
Hàn Tinh cảm động người dựa vào vai Uyển Dư, ôm lấy eo cô dụi dụi đầu làm nũng như một đứa con nít.
“Boss, tôi vẫn cảm thấy như mình đang nằm mơ.
vô cùng hạnh phúc...!Boss tôi rất sợ đây chỉ là một giấc mơ..
Chúng ta thật sự có con, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, “Boss, cậu và các con sẽ không rời bỏ tôi chứ
Nhìn bàn tay của Hàn Tịnh đặt trên eo Uyền Dư, Lục Minh Thành vô thức dừng tay lại, hai chiếc đũa rồi Tim anh như có một dòng axit chảy qua, anh không xuống mặt bàn vang lên hai tiếng keng keng" thể nào tiếp tục ăn được nữa.
Lục Minh Thành thu hồi ảnh mặt đang nhìn Hàn Tịnh và Uyển Dư : “Ta có việc phải làm, về trước"
Hàn Tinh nhìn bóng đèn lớn Lục Minh Thành rời đi, vui vẻ cầm chặt bàn tay của Diệp Uyển Dư: “Boss, cậu nói xem, sẽ thật tuyệt với biết bao nếu như năm đó, cậu không bí mật rời đi, nếu như đêm đó cậu không rời đi, chúng ta sẽ không bỏ lỡ nhau nhiều năm như vậy
Diệp Uyển Dư không chút lưu tình đẩy Hàn Tịnh ra: “Tối hôm đó không phải là anh rời đi trước sao?" "Sao?"
Hàn Tinh sửng sốt, cả ngày hôm nay lời nói của người phụ nữ tên Tuyết Anh đó cử văng vẳng trong đầu anh.
Lẽ nào người qua đêm với anh hôm đó thật sự là
Tuyết Anh
Boss...!
Hàn Tịnh nhìn Diệp Gia Bảo đang vui vẻ gắp thức ăn bằng tay trái, chẳng lẽ Boss thật sự đến phòng của câu trẻ sao?
Các con yêu quý của tôi cũng là con chủ cậu?
Còn Diệp Hiểu Khê?
Rốt cuộc chuyện là thế nào?
Hàn Tịnh vẫn chưa kịp hoàn hồn đã nghe thấy tiếng của Uyển Dư vang lên: “Hán Mập, tôi phải nói rõ ràng với anh một chuyện " “Tôi chỉ coi anh là bạn tốt, và cũng chỉ có thể là bạn,
Ngay cả khi anh có là bố của Bảo Bảo và Bối Bối Tim milencom
Hàn Tịnh không ngốc, hắn đương nhiên nghe hiểu những gì Uyển Du nói, hắn đương nhiên biết được cô tiếp theo sẽ từ chối hẳn.
Sắc mặt Hàn Tịnh tái nhợt, cố gắng nặn ra một nụ cười cứng ngắc: “Boss, chúng ta tiếp tục ăn lầu, ăn thôi, nguội sẽ không ngon, có chuyện gì sau này hằn nói " không thích một người mà lại gieo cho anh ta hi vọng
Uyển Dư biết Hàn Tịnh đang chuyền chủ đề nhưng những lời này cô không thể không nói.
Nếu như đã đó chính là điều tàn nhẫn nhất.
Lời còn chưa kịp ra khỏi miệng, di động của Uyền Dư đã reo lên một cách thúc giục.
Ngay khi cô vừa bắt máy, đầu dây bên kia đã vang lên giọng nói đầy lo lắng của Quý Ngôn Tim mnilene zove "Bác sĩ Diệp phải không? Bây giờ có có thời gian không? Lục Cửu đang bị bệnh rất nghiêm trong cô có thể đến ngay bay giờ không? dấu hiệu thuyên giảm, Uyển Dư không khỏi lo lắng, trong lòng không hiểu sao cứ luôn bồn chồn không yên, cô sợ tình hình của Lục Minh Thành trở tệ hơn nữa, bữa ăn đã chuẩn bị chu đáo.
nổi lầu bốc khói nghi ngút thơm phức nhưng lúc này ăn lầu cũng không quan tâm bởi vì cô không có tâm trạng nữa .Uyển Dư không suy nghĩ nhiều liền chạy tới hộc
Nghe tin Lục Minh Thành bị ốm hình như không có từ tìm thứ gì đó cứ tìm bởi loạn xạ cuối cùng cô cảm hộp thuốc chạy nhanh đến biệt thự bên cạnh của Lục
Minh Thành.
Giống như lần trước, khi Uyền Dư đi qua, Quý Ngôn đã đợi sản bên ngoài biệt thự, Tim unitencione
Vừa nhìn thấy Uyển Dư, Quý Ngôn liền khập khiêng đi tới, ánh mắt không khỏi lo lắng, giọng điệu hơi thẳng thot..
"Bác sĩ Diệp, Lục Cửu hình như tình trạng không tốt.
Anh ấy nói anh ấy bị tim nhiễm axit.
Tôi có nghe nói nghe nói đến tim nhiễm axit.
Cô nói xem Lục Cửu có đến axit dạ dày." "Đau lưng, đau chân chứ bao giờ phải mắc bệnh nan y đúng không?"
Tim nhiễm axit?
Uyền Dư cau mày khó hiểu, cô học với thấy nhiều năm như vậy với kiến thức khá là uyên bác của cô thì đây là lần đầu tiên cô nghe thấy căn bệnh tim nhiễm axit.
Thật là lạ đời mà.
Uyển Dư không dám đưa ra kết luận khi không nhìn thấy Lục Minh Thành lúc này ra sao, cô chỉ trầm tư một chút vì những điều vô lý cô mới nghe được lúc näy.
Lục Minh Thành đang ở một mình trong phòng sách.
Anh ấy không bật đèn.
Phần lớn cơ thể anh ấy bị bao phủ trong bóng tối, nhưng cũng không che đi được những đường nét trên khuôn mặt anh.
Phải nói đường nét của anh ấy quá hoàn hảo thật sự tuấn mĩ khó mà cưỡng lại được...!khi chất vốn có của anh ấy, ngay cả khi anh ấy im lặng không nói một lời nào cũng có một khí chất bao trùm uy nghiêm thật ma mị.
Nhìn từ xa trông giống như vị vua của thế giới bóng tối.
Chỉ vậy thôi cũng sẽ khiến người ta ngây ngất vì nhan sắc này của anh.
Nghe thấy tiếng bước chân dồn dập đang tiến về gần phòng làm việc của mình, Lục Mình Thành cau màu ngước lên nhìn thấy Uyển Dư đứng ở cửa phòng làm Tim milenemie "Sao cô lại ở đây?" "Tôi đưa bác sĩ Diệp tới"Quỷ ngòn nói.
Quý Ngôn bật đèn trong phòng làm việc, nhìn Lục
Minh Thành với vẻ mặt lo lắng, "Lục Cửu, anh không đau ngực sao? Bây giờ anh cảm thấy như thế nào rồi.
đừng có để phát bệnh kinh khủng lắm!"
Anh để bác sĩ Diệp xem đi! Đau ngực này lạ lắm, "Vâng, cậu, để cháu xem cho cậu." Uyển Dư đặt hộp thuốc lên bàn Lục Minh Thành, "Cháu bắt mạch cho cầu trước "
Lục Minh Thành do dự một lúc, anh suy nghĩ một lúc, và đưa tay về phía Uyển dự
Khi ngón tay cô chạm vào làn da của Lục Minh
Thành, Uyền Dư liền cảm thấy như bị điện giật, luồng điện mãnh mẽ lan toả truyền khắp người có khiến cô Tim nene tê dại, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lúc này lập tức độ ứng lên, cơ thể cũng bắt đầu có chút nóng lên, mỗ hội bắt đầu chạy ra từ chân tóc rớt xuống cảm cho tới cổ cô
Cô như bị phân tâm bởi khuôn mặt kia lại bắt đầu đánh lừa tâm trí cô, cô hít một hơi thật sâu và không ngừng tự nhủ bác sĩ khi điều trị cho bệnh nhân phải có trạng thái bình tĩnh, phải thật tập trung nhưng đầu ngón tay cô run một cái khối óc lại không ngừng nghĩ tới từng đường nét trên khuôn mặt anh..
ánh mắt sáng như sao đêm pha thêm chút lạnh lùng đôi môi của anh ..
lúc này cô giật mình ôi mình đang bị cái quái gì thế này nhanh chóng lấy lại tinh thần và chuẩn mạch cho anh ta..