Quỷ Ngôn máy may không nhận ra sự lạnh lùng trong giọng nói của Lục Minh Thành, anh ta mim cười vui vẻ nháy mắt với Lục Minh Thành: "Tôi biết rồi, anh tất nhiên sẽ không nỡ để Cửu tàu một mình trong căn phòng trống.
Sao thế, có phải quá căng thẳng nên mới ra đây hút thuốc mới có thể thể hiện bản lĩnh đàn ông?".
"Được rồi, anh đã để Cửu tẩu đợi đủ lâu rồi đấy, anh nhanh lên cùng bầu bạn với Cửu tầu đi! Tôi vì anh mà đã chuẩn bị đồ tốt rồi nha" "Đồ tốt?"
Lục Minh Thành bất giác nhíu mày "ỷ của anh là?!"
Quỷ Ngôn không muốn nói về việc mình hạ thuốc trong phòng cho Lục Minh Thành, nhưng anh ta sợ rằng mình sẽ bị đánh nếu không nói sự thật,
Quý Ngôn lưỡng lự một chút vẫn là nên nói sự thật thoi "Thực ra tối hôm nay việc anh và Cửu tẩu gặp nhau, chính là do tôi làm mối, cũng vì giúp hai người biệt thêm một chút chất kích thích ở trong phòng! " "Lục Cửu, tôi biết tôi là người rất có tâm, nhưng anh không cần có ý nghĩ gì với thân thể của tôi, tôi là đàn ông thẳng, tôi không có hứng thú với anh đâu!" có thể lưu lại lại một chút kỷ niệm đẹp, tôi đã đặc cũng không cần phải cảm ơn tôi đâu nha, càng
Tay cầm điếu thuốc của Lục Minh Thành bỗng khựng lại, thuốc trong phòng không phải do người phụ nữ ham mê hư vinh đó ra tay sao?!
Nhìn thấy Lục Minh Thành sửng sở, Quý Ngôn vội vàng đây anh ta ra "Lục Cửu, anh sửng sờ cái gì? Có phải sau khi biết
Cừu tầu là bác sĩ Diệp, anh cũng bị dọa giật mình rồi rồi?" "Thành thật mà nói, lúc tôi mới biết Uyển Dư chính là bác sĩ Diệp tôi cũng bị dọa cho hoảng hồn, anh nói xem trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp đến the?" "Anh vừa hay chỉ có cảm giác với bác sĩ Diệp, bác sĩ Diệp lại là Cửu tẩu, đây đúng là điều mà ông trời cố ý sắp đặt mà ..." "Anh đang nói cái gì vậy ?! Anh nói ...!Người phụ nữ đó là ai?! Bác sĩ Diệp, Uyển Dư? Anh nói ai là Uyển
Du?!"
Đồng tử của Lục Minh Thành đột nhiên rút lại, anh ấn mạnh vào vai Quỷ Ngôn, liên tục gấp gáp hỏi.
Quý Ngôn rất hiếm khi thấy bộ dạng mất bình tĩnh như vậy của Lục Minh Thành, anh ta không khỏi sửng sốt, sau khi phản ứng lại, anh ta mới dùng vẻ mặt khó hiểu nói với Lục Minh Thành: "Lục Cửu, vừa rồi anh không phải đi lên phòng rồi sao? Chẳng lẽ Cửu tẩu không có trong phòng? Cũng không đúng, tôi vừa nãy thấy rõ ràng Cửu tẩu đã đi lên lầu rồi mà! “Nói vấn đề chính!” Lục Minh Thành không còn tâm tình để nói vớ vẩn với Quý Ngôn ở đây, anh chỉ muốn biết người phụ nữ trong phòng trên lầu rốt cuộc là ai?! "Lục Cửu, anh thật sự vẫn chưa nhìn thấy Cửu tầu sao! Cửu tẩu chính là bác sĩ Diệp! Không ngờ phải không, bác sĩ Diệp hóa ra lại là vợ anh.
Anh với bác sĩ Diệp thật sự rất có duyên nha! Có Cửu tấu thì sau này anh không cần phải làm hoà thượng rồi
Sau đó, khi Quý Ngôn vẫn đang luyền thuyền một hội nói gì đó, Lục Minh Thành đã không có tâm trạng để nghe nữa rồi, anh đẩy mạnh Quý Ngôn ra rồi vội vã chạy lên lầu.
Bây giờ, trong đầu anh giống như là có một quả bom, phát nổ đùng đùng.
Người phụ nữ hạm mê hư vinh đó chính là Uyển Du
Người phụ nữ trong phòng tối hôm nay chính là Uyền
Du!
Hơn nữa, anh lại sai Uông Thiếp tìm cho cô ba người đàn ông hung ác tột cùng!
Năm đám của Lục Minh Thành đột nhiên nằm chặt, trên mu bàn tay nổi lên gân xanh, giờ phút này anh ước gì có thể điên cuồng đảm chính mình, anh thật sự đã đẩy cô vào tình thế tuyệt vọng như vậy! Anh mãi mãi sẽ không bao giờ quên lần trước cô suýt nữa bị Triệu Tấn ức hiếp, cô cả người bê bết máu ngã xuống đất, mỗi lần nghĩ tới chuyện đó anh đều muốn giết người, vậy mà lần này chính anh là người tự tay đầy cô vào ngõ cụt.
Lục Minh Thành chưa bao giờ hoảng sợ như thế này, đã hơn nửa tiếng kể từ khi anh ta rời khỏi phòng tổng thống đó, nói cách khác thì ba người đàn ông đó đã bước vào trong hơn nửa tiếng đồng hồ rồi.
Nếu cô bằng lòng thỏa hiệp thì tốt, nhưng anh biết tính tình của cô, cô nhìn có vẻ nhu nhược nhưng lòng dạ lại ngoan cố hơn ai hết, cô sẽ không nhân nhượng, erằng dù lúc này anh có chạy tới kịp, thì cũng đã gây ra thảm cảnh không thể cứu văn
Nhìn thấy Lục Minh Thành vội vã chạy lên lầu như vậy, Quý Ngôn cũng nhận ra sự việc này không bình thường, anh ta suy nghĩ một chút cũng nhanh chóng chạy lên theo.
Vừa đi đến đầu cầu thang, Quý Ngôn đã nhìn thấy
Uông Thiếp đang bước xuống lầu.
Trực giác nói với Quý Ngôn, Uông Thiếp xuất hiện ở đây anh ta ít nhất biết được một chút chuyện mà bản thân mình không biết.
Quý Ngôn bước tới, anh ta nằm lấy cánh tay Uông
Thiếp : "sao anh lại ở đây?"
Quý Ngôn không phải là người ngoài cuộc, Uông
Thiếp cũng không có ý định giấu giếm anh ta, anh đẩy chiếc gọng kính vàng trên mũi xuống nhìn trông rất hiền lành và thật thà, "Lão đại gọi tôi đến.
Anh ấy muốn tôi làm nhục người phụ nữ kia.”
Quý Ngôn nhận ra điều gì đó, anh ta bóp chặt cánh tay Uông Thiếp, không tự chủ siết chặt, "Làm nhục?
Làm nhục người phụ nữ nào?" "Là vợ cũ của lão đại, người phụ nữ ham mê hư vinh đó!” Uông Thiếp dừng lại rồi tiếp tục nói.
"Lão Đại nói rồi, sau này không muốn gặp lại cô ta nữa, khiến cô ta bớt tham lam đi! Quý tổng, tôi nói cho anh biết, người phụ nữ đó thật sự rất gan dạ, vậy mà dám hạ thuốc trong phòng lão đại.
"Anh biết không, lão đại rất ghét loại phụ nữ thích chủ động dính lấy anh ấy! Cô ta thật không biết xấu hổ như vậy lạo đại đương nhiên sẽ không tha cho cô tại Có điều tôi sớm đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, tôi đã tìm được ba tên đàn ông khét tiếng hung ác, người phụ nữ kia chẳng phải là thiếu đàn ông sao, đêm nay, chúng ta sẽ thành toàn cho cô ta
Quý Ngôn đột nhiên mở to mắt, anh ta lầm bầm như mo: "Thuốc trong phòng là do tôi bỏ vào "
Uống Thiếp ngày thường nhìn trông như bộ dạng của một học giả yếu đuối, chỉ những người thân quen với anh ta mới biết được dưới dáng vẻ ngoài yếu đuối đó là bộ dạng quyết đoán, khát máu và tàn nhẫn.
Quý Ngôn rất hiểu về con người Uông Thiếp, nếu như anh ta đã tìm đàn ông chắc chắn không phải là loại người tử tế gì..
Thời gian đã qua lâu như vậy rồi, bây giờ Uyển Dư chỉ e răng bị mấy người đàn ông kia ...!
Quý Ngôn đột ngột đầy Uông Thiếp ra, ngay lúc này anh ta thật sự muốn thắt cổ tự vẫn, bản thân anh ta đã nghĩ kế hoạch này là toàn bộ tâm ý của mình, có thể hòa hợp Uyền Dư và Lục Cửu, không ngờ cuối cùng anh lại trở thành thủ phạm chính khiến Uyễn Dư khổ sở.
Chả trách sao lúc nãy Lục Cửu lại nóng lòng hoảng sợ chưa từng có, hóa ra trong phòng có người đàn ông khác.
Còn có đến tận ba người.
Thang máy đã vậy cứ mãi không xuống, Quý Ngôn cũng không thèm đi thang máy, anh ta lê cái chân bị gãy còn chưa hoàn toàn bình phục, khập khiễng lên láu.
Uống Thiếp là người có thể đoán được ý nghĩ của người khác thông qua sắc mặt, nhìn thấy bộ dạng của lúc này của Quý Ngôn, anh ta biết trên lầu nhất định đã xảy ra chuyện lớn, anh nhanh chóng tới đỡ
Quý Ngôn, hai người cùng nhau lên lầu..