Nước X, tại bệnh viện quân khu trung tâm thành phố A.
Một người phụ nữ trung niên đang gục mặt khóc nức nở bên cạnh giường bệnh.
Người đang nằm trên giường là một người đàn ông cao lớn, sắc mặt tái nhợt.
Mắt nhắm nghiền, trên gương mặt còn đang chụp ống thở, máy điện tâm đồ đang nhấp nháy từng nhịp đều đặn.
Thân thể cao lớn nhưng lại gầy đến mức chỉ còn nhìn thấy da bọc xương.
Trên cánh tay chi chít nhưng vết kim đâm vì truyền dịch và tiêm thuốc quá nhiều.
“Mẹ…”
Cửa phòng bệnh bật mở, một cô gái trẻ cũng một người đàn ông trẻ tuổi bước vào.
Triệu phu nhân ngẩng mặt lên, nước mắt ướt đẫm trên gò má, hốc mắt đỏ bừng nhìn đến là khổ sở.
Bà nghẹn ngào gọi một tiếng.
“Hai đứa…”
Triệu Dịch Tranh thấy mẹ mình lộ ra vẻ mặt khóc lóc thảm thương đến như vậy thì mau chóng chạy đến chỗ bà.
“Mẹ ơi, đừng khóc.”
Triệu phu nhân gục đầu vào vai con gái, khóc không thành tiếng.
Chuyện đã đến nước này làm sao mà bà có thể bình tĩnh lại được.
Triệu Dịch Thần hỏi bác sĩ trưởng khoa đang đứng bên cạnh:
“Trưởng khoa, ông nói xem tại sao bệnh tình của anh trai tôi bỗng dưng lại trở nặng? Không phải lần trước ông nói rằng sẽ dần dần hồi phục hay sao?”
Bác sĩ cũng rất bối rối, vội vàng thanh minh.
“Bệnh nhân bị thương quá nặng, bây giờ tiên lượng rất xấu.
Diễn biến của ca bệnh này rất phức tạp, chúng tôi cũng không dám nói trước điều gì.”
Ông ta cảm thấy rất là oan uổng, đúng là mới tuần trước bệnh tình đã có khởi sắc, tuy không thể hồi phục sức khỏe hoàn toàn lại như xưa nhưng đã có dấu hiệu tỉnh táo.
Không ngờ rằng chỉ vài ngày ngắn ngủi mà đã không khống chế được tình hình.
Nếu chuyện này còn tiếp diễn thì bệnh nhân chỉ còn sống được một thời gian ngắn.
Nếu không phải ông ta là bác sĩ thì chắc chắn sẽ nghi ngờ là do ma quỷ gây nên.
Triệu Dịch Thần cau mày.
Anh lạnh giọng.
“Thế bây giờ phải làm như thế nào?”
Trưởng khoa ấp úng.
“Bệnh nhân đã lâm vào hôn mê sâu, chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức.
Mọi người xin hãy chuẩn bị tinh thần.”
Những gì làm được thì ông ta cũng đã làm hết, người đàn ông trên giường bệnh này không những là con trai trưởng của nhà họ Triệu mà còn là người có công với đất nước.
Giám đốc bệnh viện cũng đã đích thân xuống ra lệnh cho ông ta bằng mọi giá phải cứu được anh ta.
Ông ta cũng đã hội chẩn với đồng nghiệp, những bác sĩ giỏi nhất cả nước cũng đã được điều động về, chỉ là vẫn không cứu chữa được.
Bác sĩ chứ không phải là thần tiên mà có thể cướp người từ tay thần chết về được.
Diêm vương để ngươi chết canh ba thì ngươi không thể sống đến canh năm.
Họa chăng có phép màu xảy ra thì mới cứu được.
Tiếc rằng trên đời này không có phép màu.
Triệu phu nhân đang khóc trong lòng con gái, lại phải nghe thêm lời nói như dao cắt của bác sĩ lại càng khóc thảm thương hơn.
Bà tự trách mình, ngày xưa con trai vào quân đội đã không ngăn cản.
Giờ đây thì ai đền lại cho bà đứa con trai đây.
Triệu phu nhân nghẹn ngào:
“Đưa anh con về nhà, mẹ không thể để nó ra đi ở nơi xa lạ như thế này.
Mẹ phải đưa nó về nhà.”
Triệu Dịch Thần liếc nhìn, thấy trưởng khoa không tỏ ý ngăn cản thì đành đồng ý.
Anh cũng không nỡ những ngày cuối đời của anh trai phải trải qua trong bệnh viện lạnh lẽo.
“Vâng, con sẽ đi thu xếp.”
Em gái út Triệu Dịch Tranh cũng như muốn nhũn chân mà ngã quỵ, nhưng lúc này cô không thể.
Mẹ cô đã quá suy sụp, giờ bà chỉ còn lại cô và anh hai làm điểm tựa.
Anh cả của cô tựa như một vị thần vĩ đại, từ nhỏ đến lớn đều che chở cho các em, bây giờ lại chỉ có thể nằm im một chỗ chờ đợi cái chết.
…
Triệu gia là gia tộc lâu đời ở thành phố A.
Ông nội Triệu là người sáng lập ra tập đoàn Triệu thị, qua nhiều năm nó đã vươn mình phát triển thành tập đoàn lớn nhất cả nước.
Ông nội Triệu sinh ra hai người con một trai một gái.
Cha Triệu tiếp quản tập đoàn, còn em gái đã gả đi xa.
Cuộc hôn nhân của cha Triệu và Triệu phu nhân là một cuộc liên hôn thương nghiệp và chính trị.
Triệu phu nhân là cháu gái của tổng thống đương nhiệm khi ấy.
Con trai cả của nhà họ Triệu - Triệu Dịch Quân năm nay ba mươi hai tuổi.
Mười sáu tuổi đã không tiếp bước cha mà vào quân đội, là thiếu tướng trẻ nhất lịch sử nước X.
Con trai thứ hai - Triệu Dịch Thần, tuổi trẻ tài cao đã chính thức ngồi lên chiếc ghế chủ tịch Triệu thị sau khi cha Triệu qua đời vào hai năm trước.
Con gái út - Triệu Dịch Tranh vừa mới tốt nghiệp đại học, đang là một diễn viên nhỏ trong giới giải trí.
Tính tình có chút công chúa nhưng không hề có ý xấu.
Gia đình Triệu thị vốn đang rất hạnh phúc suôn sẻ nhưng không ngờ tai họa lại ập đến.
Chuyện này đã làm đảo loạn toàn bộ cuộc sống của Triệu gia, bây giờ còn sắp phải đối diện với nỗi đau mất người thân.