Vương Tề là bạn học cấp ba của Trì Lập Đông, lúc vào lớp mười thì cùng nhau luyện tán thủ, ở chung một ký túc xá, mỗi ngày đều đi học chung, huấn luyện chung và cùng nhau tham gia trận đấu.
Đã cùng nhau chảy mồ hôi cũng cùng nhau chảy máu, không phải là anh em ruột nhưng lại hơn cả anh em ruột.
Hai người mẹ cũng là bởi vì quan hệ của các con mới có thể quen biết nhau, trò chuyện rất nhiều mới trở thành bạn thân.
Hai người mẹ đi vào làm đẹp, hai người con trai ngoài ở bên ngoài vừa trò chuyện vừa đợi.
“Gần đây đang bận cái gì sao? Hình như là một tháng chưa gặp cậu rồi.” Vương Tề nói.
Trì Lập Đông nói: “Tháng trước đi một chuyến tới Vân Nam, mấy ngày hôm trước vừa mới trở về, tôi thì có thể bận cái gì, đều là bận linh tinh thôi.
Ngược lại cậu, cái người bận bịu như vậy tại sao lại rảnh rỗi đi ra ngoài với dì chứ?”
Vương Tề nói: “Thứ hai có bổ nhiệm mới, cuối tuần này có thể nghỉ ngơi hai ngày, vừa hay đi cùng mẹ của tôi, tôi thì coi như là đi ra ngoài hít thở không khí đi.”
Trì Lập Đông nghe ra ý trong lời nói, cười nói: “Lại muốn nhắc tới à? Vậy chúc mừng cậu nha.”
Vương Tề từ cấp hai đã không luyện tán thủ nữa.
Điều kiện thân thể của Trì Lập Đông tốt hơn hắn, mười bảy tuổi đã được quán quân của toàn vận hội thanh thiếu niên, dựa vào đặc biệt được tuyển thẳng vào đại học thể dục.
Nhưng mà đầu ốc của người ta tốt hơn Trì Lập Đông, cấp hai mới bắt đầu học bù khóa văn hóa, kỳ thi đại học được 660 điểm, đi học kinh tế quốc tế ở Vũ Đại, lại bảo vệ được top 2 liên kết thạc sĩ và tiến sĩ, tốt nghiệp vào một đơn vị có một chữ cái đầu của một quốc gia, con đường làm quan thuận buồm xuôi gió, bình quân nửa năm sẽ trở về một lần.
Vương Tề nói đùa: “Đôi môi trên dưới nói nói liền tính là chúc mừng rồi hả? Trì tổng, lấy ra một chút thành ý đi.”
Trì Lập Đông nói: “Cậu đây chính là yêu cầu hối lộ đó, có biết hay không?”
“Cút, tôi đang nghiêm túc nói với cậu đó.” Vương Tề là muốn thật, nói, “Cái viên ngậm đông trùng hạ thảo mà nhà cậu quảng cáo trên cctv, đi về lấy cho tôi vài hộp đi, tôi từng đi tới quầy chuyên doanh nhìn qua nhưng mà đều không biết hàng.”
Trì Lập Đông nói: “Hôm qua cái kia chỉ mới nhập kho thôi, buổi chiều tôi sẽ đưa tới nhà cho cậu.
Lấy trước hai hộp cho chú và dì, lát nữa tôi chuẩn bị cho cậu một chút nguyên thảo, pha nước uống, nấu ăn cũng được, hiệu quả tốt hơn viên ngậm này nhiều, viên ngậm chỉ là mánh khóe thôi.
Năm nay Khúc huyện bán 1kg nguyên thảo mười chín vạn, bên Thanh Hải thì tiện hơn một chút chỉ có mười sáu vạn, cậu tính toán xem, trong viên ngậm có bao nhiêu đông trùng hạ thảo?”
Vương Tề cười mắng: “Các cậu cái đám gian thương này! Lại nói đến nguyên thảo, khi nào có thì nhớ cho tôi.
Lấy trước mấy hộp viên ngậm, không phải là cho ba mẹ tôi, cho cha vợ mẹ vợ của tôi đấy.”
Cô gái tới phục vụ trà lài cho hai người vừa nghe thấy câu này liền lộ ra vẻ mặt thất vọng, lại nhìn thấy nhẫn cưới trên tay của Vương Tề, lập tức tâm như tro tàn, ngay cả khay của quên cầm đi.
Vẻ ngoài của Vương Tề rất trêu hoa ghẹo nguyệt, trước sau vẫn như thế.
Lúc còn trẻ khuôn mặt thanh tú, kết quả lúc thi đấu hấp dẫn tới đều là con gái đến xem, con trai xem đều than thở về hắn, sau này đừng đánh nữa có một phần cũng là bởi vì cái này.
Sau khi lên đại học đã trưởng thành rồi, cởi bỏ bộ dáng trẻ con, khung xương rất rõ ràng, lông mày dày rậm, từ mặt đến dáng người đều rất có tính gây hấn, thường nói một cái “hormone đi lại”.
Năm trước bị màn ảnh của bản tin thời sự quét qua hai lần, còn bị quần chúng chụp lại đi báo cáo “Một tên phản đồ trà trộn vào trong các lão gia”, “Quả nhiên soái ca đều giao cho quốc gia.”
Mấy năm trước hắn đã kết hôn, tôn trọng bà xã, tác phong sinh hoạt rất nghiêm túc.
Nhắc tới đây, Trì Lập Đông đã hỏi một câu: “Em dâu đâu? Đang tăng ca hay là đang nghỉ ngơi?”
Vương Tệ nói: “Cô ấy đi công tác rồi.”
Trì Lập Đông nói: “Lại đi công tác sao? Một năm em ấy lại công tác nửa năm rồi, hai người… Chưa có ý định có con sao?”
Hiển nhiên Vương Tề đã nổi cáu với vấn đề này rồi, nói: “Cậu đừng nói nữa! Mỗi ngày bị mẹ của tôi nhắc còn chưa đủ sao? Cậu cũng xen thêm vào.”
Trì Lập Đông cười cười.
Vương Tề nói: “Đừng nói tôi, nói cậu đi, mẹ của tôi và mẹ của cậu đang tính với nhau, chuẩn bị tìm một đối tượng để giới thiệu của cậu đấy.”
Trì Lập Đông: “… Vậy tôi vẫn là nên đi trước đây.”
Vương Tề cười haha.
Trì Lập Đông rất nghiêm túc: “Cậu cứ nói với mẹ của tôi, công ty gọi tôi trở về có việc.
Đợi chút nữa cậu giúp tôi đưa bà ấy về nhà, chỗ này khó gọi xe hơn nữa bà ấy không biết dùng app gọi xe.”
Vương Tề đã đồng ý.
Trước khi sắp ra khỏi cửa, Trì Lập Đông quay đầu lại nhìn vương Tề.
Đã hoàn toàn không giống nữa rồi.
Hắn đi tới công ty, vùi vào ghế sô pha trong văn phòng để bổ sung một giấc.
Trong mộng hoa rơi, mưa xuân róc rách, nhất thời ham vui.
Hắn bị bản thân đánh thức, không dám tin sờ một cái.
… Ướt rồi.
Sau khi về nhà liền bị bà Trì không vui trách cứ, lại vui vẻ nói: “Mẹ của Vương Tề muốn giới thiệu con gái cho con, trong nhà mở công ty quảng cáo, cô gái ấy học mỹ thuật tạo hình đấy, lớn lên cũng rất đẹp…”
Hắn nói: “Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ.”
Bà Trì nói: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Nghiêm túc như vậy.”
Trì Lập Đông nói: “Sau này mẹ đừng quan tâm chuyện kết hôn của con nữa.”
Bà Trì chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Mẹ có thể không quan tâm sao, mẹ đã năm muơi chín tuổi rồi, kéo thêm vài năm thì mẹ đâu còn sức giúp con bế cục cưng chứ?”
Trì Lập Đông nói: “Con… Không thể kết hôn với phụ nữ.”
Bà Trì: “… Hả???” Ánh mắt lập tức nhìn xuống dưới.
Trì Lập Đông nói: “Mẹ! Không phải là như mẹ đã nghĩ.”
Bà Trì ngẩng đầu: “Vậy thì như thế nào?”
Môi của Trì Lập Đông run lên mấy lần, cuối cùng mới nói ra: “Con thích đàn ông.”
Bà Trì mở to hai mắt nhìn.
Bà khóc đến khuya, mới miễn cưỡng nằm ngủ.
Hôm sau trời vừa sáng, Trì Lập Đông đi từ trong phòng ra, bà đã đang chờ hắn.
“Không cho phép hứa hẹn, tìm một đối tượng nghiêm chỉnh, đây là yêu cầu duy nhất của mẹ với con.”
Mũi của Trì Lập Đông đau xót, quỳ xuống trước mặt của mẹ, nói: “Thật xin lỗi, cám ơn mẹ.”
Vành mắt của bà Trì đỏ lên, oán giận nói: “Tại sao không nói với mẹ sớm một chút? Giấu giếm nhiều năm như vậy, đau khổ lắm đúng không?”
Trì Lập Đông vẫn quỳ ở đó, cúi người trán chống lên đầu gối của mẹ, kêu một tiếng: “Mẹ.”
Bà Trì khẽ vuốt tóc của hắn.
Một lúc sau, bà Trì đột nhiên nói: “Lúc con học nghiên cứu có dẫn Tiểu Hạ trở về nhà, cậu ấy có phải là của con hay không?” Bà không nghĩ được lời nào thích hợp.
Trì Lập Đông kinh ngạc.
Bà Trì nói: “Tối hôm qua mẹ đã suy nghĩ rất lâu, nhiều năm như vậy, con chỉ đưa một mình cậu ấy trở về nhà.”.