Nắng Hạn Gặp Mưa Rào

Triệu Tử Thiêm và Khương Chí Phong trong giờ nghỉ không có việc gì làm liền cùng nhau ngồi chơi một trò chơi, hai người họ mỗi người mang một chiếc mặt nạ bằng nhựa ngồi xổm ở dưới đất chơi kéo búa bao, ai thắng sẽ được đánh vào mặt người đối diện. Chơi một lúc liền chuyển sang đánh vào tay, hai người họ chơi đến mức tay của ai cũng đều mẩn đỏ. Lương Đông đi đâu đó về liền đứng ở bên ngoài gọi Triệu Tử Thiêm:

“Đại Thiêm”

Triệu Tử Thiêm vừa nghe thấy có người gọi mình thì đứng dậy chạy về phía Lương Đông hét lớn:

“Trì ca, Trần Tiểu Soái đánh em”

Người bên trong phòng đều bị bộ dạng ăn vạ kia của Triệu Tử Thiêm chọc cho cười lớn, Lương Đông cúi đầu vừa nhìn thấy trên tay của Triệu Tử Thiêm bị đánh đến ửng đỏ liền nhíu chặt mày kéo cậu trở về phòng:

“Sao lại đến nông nỗi này?”

Triệu Tử Thiêm thu tay lại xoa xoa một lúc:

“Là chơi thua sẽ bị chịu phạt!”

Lương Đông nghiêm giọng đe dọa:

“Em lần sau mà còn chơi mấy cái trò này nữa…”

Không đợi Lương Đông nói xong Triệu Tử Thiêm đã cắt ngang lời hắn:

“Biết rồi mà…”

Lương Đông cười khổ lắc đầu, sóc nhỏ nhà hắn cho dù làm cái gì hắn cũng vẫn phải gật đầu cho qua.

Tối hôm ấy quay phim đến tận hai rưỡi sáng, người trong đoàn ai ai cũng mệt mỏi hết, Triệu Tử Thiêm đã sớm trốn vào trong phòng đi tắm trước, Lương Đông ở bên ngoài theo thói quen đứng dậy nói qua vài câu:

“Tốt, không sao không sao, mọi người cực khổ rồi, ngại quá, thật ngại quá”

Sài Kế Đan đứng bên cạnh cũng phải buồn cười lên tiếng:

“Sao tôi có cảm giác như cả cái đoàn làm phim này là của cậu vậy?... Đây là thuê cả đoàn làm phim theo đuổi vợ mà!”

Lương Đông xoay người lại đằng sau nửa đùa nửa thật nói:

“Cô nói đúng đó, kỳ thực có những việc làm đều xuất phát từ bản năng!”

Có một cô gái trong đoàn cầm theo điện thoại muốn quay lại một đoạn cuộc sống hàng ngày của Lương Đông và Triệu Tử Thiêm. Lương Đông thấy thế liền giả bộ đóng cửa phòng:

“Còn có một việc tôi muốn nói với mọi người đó là nhất định không được thức khuya, giờ cũng đến giờ đi ngủ rồi đó!”

Cô gái kia liền chặn cửa lại:

“Á đừng mà, để cho tôi vào đi mà…”

Cô gái kia bước vào thì nhìn thấy Triệu Tử Thiêm cởi trần bước ra từ trong phòng tắm liền cười cười lên tiếng:

“Đại Thiêm, ngại quá làm phiền cậu nghỉ ngơi”

Lương Đông nhíu mày, trong lòng hắn thầm nghĩ cô gái kia chỉ biết đến Triệu Tử Thiêm mà thôi, thế còn hắn không cần nghỉ ngơi chắc, cả ngày hôm nay diễn mệt như vậy rồi thật muốn ôm con sóc kia vào lòng hôn hôn một hồi.

“Vậy tôi thì sao?” Lương Đông hỏi lại

Cô gái kia cầm điện thoại quay lại toàn cảnh căn phòng:

“Thật ra, chủ yếu tôi muốn chứng minh rằng đây là căn phòng có cái giường lớn nhất!”

Triệu Tử Thiêm vừa liếc mắt một cái liền tá hỏa nhận ra có một chiếc quần lót màu đỏ đang đặt ở dưới gối, cậu bởi vì không muốn người ta quay lại được mới lên tiếng nhắc Lương Đông:

“Đông ca, quần áo của em sao lại ở trên kia vậy?”

Lương Đông hiểu ý kín đáo đưa tay xuống dưới gối nhét cái quần lót kia vào xâu bên trong:

“Tôi chỉ muốn nói, căn phòng giường lớn này chính là do tôi giành được. Phải là căn phòng này thì hai chúng tôi mới ở!”

Cô gái kia cầm điện thoại đi vào trong phòng tắm, phát hiện ra được Triệu Tử Thiêm đang đứng ở chỗ bồn rửa tay giặt quần lót:

“Đại Thiêm, tôi cũng chẳng biết mình đang quay cái gì nữa”


Triệu Tử Thiêm hơi hơi xoay người:

“Thì quay tôi nè, tôi đang giặt đồ, mỗi ngày nhất định đều phải giặt. Lát nữa giặt xong sẽ đi ngủ”

Sau đó cô gái kia đột nhiên phát hiện ra một vấn đề liền lên tiếng hỏi:

“Này, tôi phát hiện ra quần lót của của cậu và Lương Đông có màu rất giống nhau nha, quần lót của cậu cũng có viền màu cam!”

Quần lót không giống nhau mới là lạ, quần này là Lương Đông mua cho cậu hắn còn nói là quần tình nhân. Triệu Tử Thiêm lúc ấy nghe thấy thế liền bật cười hỏi lại Lương Đông: “Quần này anh mua theo lố để tiết kiệm phải không?”

Triệu Tử Thiêm hiện tại nghe thấy cô gái kia hỏi vậy liền ngưng lại động tác một lúc rồi trả lời:

“À… sở thích của tôi và anh ấy rất giống nhau”

___

[Mông Mông]: Triệu Tử Thiêm là phẫu thuật cắt mí mắt, mắt mới được to như vậy đó.

[Đại Thiết Đầu]: Cho dù có cắt mí thật thì có sao?

[Đồng Đại Đường]: Cho dù có cắt mí mắt hay không thì tính cách cũng vẫn là không mấy tốt đẹp, ngay cả trợ lý là người kề cận cũng đã lên tiếng chứng minh rồi.

[Bí Mật Sủng Ái Triệu Tử Thiêm]: Mấy người ngày nào cũng chỉ có một vấn đề để bàn thôi sao?

[Nước Chảy Đá Mòn]: Lúc đầu tôi còn thật sự không tin đâu, nhưng trợ lý đã lên tiếng nói rồi… chuyện này không tin cũng không thể được.

[Mai Mai]: Mấy người tin cô trợ lý đó nhưng lại không tin ba ba sao? Ba ba nói Đại Bảo là người rất quan trọng với anh ấy!

[Cẩu Đầu Đao]: Nói gì thì nói mắt cũng là hàng giả, trên mặt không biết có còn cái gì là hàng giả nữa không?

[Lão Công Mau Mau Tới]: Nghệ sĩ bây giờ ai cũng một thân trên dưới đều là giả hết!

Triệu Tử Thiêm mấy ngày hôm nay thật sự điêu đứng vì đám người trên mạng, nếu chỉ là ở trên mạng nói vài câu mắng chửi cậu thôi thì không sao, nhưng đằng này đã có người tìm đến tận trường học rồi phim trường để lời qua tiếng lại, ngay cả quê nhà cậu ở tỉnh B cũng không ngoại lệ. Triệu Tử Thiêm cảm giác mình giống như rơi vào thời kỳ đen tối nhất, có muốn chứng minh cái gì đi chăng nữa thì mọi người cũng đều là vĩnh viễn không tin cậu.

Triệu Tử Thiêm lúc ấy còn ngây thơ đến mức lên mạng chứng minh cho người ta biết toàn bộ những thứ trên người mình đều là hàng thật giá thật. Cậu đã đăng một tấm ảnh chụp với mẹ của mình, mắt của mẹ cậu rất to, vốn là muốn để cho người ta biết nhà cậu có gen mắt to, thậm chí mũi của cậu cũng là mũi thật. Nhưng kết quả chính là ngược với những suy nghĩ cậu nghĩ ra lúc đầu, những tưởng là sẽ được người ta tin tưởng, ai ngờ anti fan lại ghép hình của cậu và mẹ cậu làm thành ảnh thờ. Bên dưới còn là những caption nguyền rủa này nọ, Triệu Tử Thiêm khi ấy còn không dám lên mạng đăng nhập vào weibo, lúc đi học khi nào cũng nhìn trước ngó sau rất cẩn thận, ngay cả khi đến trường quay diễn cũng không còn được thoải mái như lúc đầu.

___

Khương Chí Phong có một cuộc họp fan của mình trên mạng, nói là họp nhưng thật ra chính là tương tác giữa fan và thần tượng. Sự việc sẽ cứ như vậy êm xuôi nếu Khương Chí Phong không đăng lên tấm hình của Lương Đông hồi mới còn chưa giảm cân, nặng đến gần một trăm ki lô gam.

[Trần Tiểu Soái]: Mọi người thấy sao, Trì ca của mọi người như thế nào?

[Lão Công Mau Mau Tới]: Người này là…

[Trương Trương]: Ba ba hồi đó sao?

[Bom Rơi Cửa Phật]: Không phải chứ… tôi thật không dám tin!

[Trần Tiểu Soái]: Nếu tôi nói cho các bạn biết, Đông ca của các bạn thực chất chính là người nhỏ mọn thì thế nào?

[Bách Phát Đều Không Trúng]: Là người nhỏ mọn sao?

[Hắc Bạch Vô Thường]: Lại là chuyện gì nữa đây, dàn cast phim này đang tự bôi đen nhau để đánh bóng tên tuổi của bản thân sao?

[Mây Họa Ánh Trăng]: Phong Phong không phải người như vậy, Phong Phong rất tốt!

[Soái Ca Ca]: Phong Phong là người thẳng thắn có gì sẽ nói đó, chúng em tin tưởng anh…

[Trần Tiểu Soái]: Tôi nói ra sợ các bạn không tin thôi, Đông ca của các bạn vốn không hào phóng như vẻ bề ngoài, còn Đại Thiêm đó… tôi cũng không có gì để nói thêm!

Một câu nói này của Khương Chí Phong lại làm lên sóng gió trên mạng, lần trước dòng trạng thái của Nghiêm Nghinh Hạnh đã kéo về không ít anti fan cho Triệu Tử Thiêm. Lần này người bị hắc đến thê thảm kia lại có thêm những thành phần ghen ghét càng đông, không những thế phát bắn này của Khương Chí Phong chính là một mũi tên trúng ba đích. Phải biết trong dàn cast hiện tại người được hâm mộ nhiều nhất là cậu và Lương Đông, nếu bây giờ cậu hạ bệ Lương Đông, người được quan tâm nhiều nhất sẽ chính là cậu, hơn nữa những người anti Triệu Tử Thiêm đa số đều là những fan có tình cảm với cậu. Vẫn là nói đây nhất định là một bước tiến thông minh, vẫn là nói người không vì mình trời tru đất diệt.

Lương Đông rất nhanh biết được hình chụp quá khứ của mình bị công khai, hắn thật sự là không thể ngờ được mình thế nhưng lại bị Khương Chí Phong đâm sau lưng một vố, nếu như chỉ là tấm hình đó thôi hắn sẽ không bận tâm nhiều, nhưng đằng này Khương Chí Phong lại một lần nữa kéo sóc nhỏ nhà hắn vào. Triệu Tử Thiêm mấy ngày nay đã sớm có thù với điện thoại di động, cả ngày không động vào nó lấy một lần thế cho nên chuyện kia cậu hoàn toàn không biết gì. Lương Đông cũng không có ý định làm Triệu Tử Thiêm thêm mệt mỏi, hắn lựa chọn cách im lặng không lên mạng giải thích này nọ, cũng làm như không biết chuyện Khương Chí Phong ở bên ngoài rêu rao bôi đen hắn.

___

Thật tịch mồng bảy tháng bảy, ngày hôm đó trời không mưa.


Triệu Tử Thiêm buổi chiều có cuộc hẹn với Bạch Tư, cậu vốn là không định đi gặp cô ấy nhưng mà Bạch Tư nói là có chuyện quan trọng cho nên Triệu Tử Thiêm không thể nào từ chối được.

“Đông ca, em ra ngoài chút, buổi tối về cùng anh đi ăn cơm!” Triệu Tử Thiêm vừa mặc quần áo vừa nói chuyện với Lương Đông.

Lương Đông đang nằm trên giường cũng phải bật dậy, ngày hôm qua hai người đã hẹn nhau là hôm nay sẽ dành thời gian cho đối phương:

“Em đi đâu thế, anh đưa em đi!”

Triệu Tử Thiêm nghĩ nghĩ một hồi cuối cùng quyết định không để cho Lương Đông biết là mình đi gặp Bạch Tư, nếu mà để cho hắn biết cậu đi gặp cô ấy, Lương Đông sẽ để cho cậu đi sao:

“Có một chút việc bận, em giải quyết xong sẽ đến quán cơm X luôn, không cần phải đón em!”

Lương Đông còn chưa kịp hỏi gì tiếp theo, Triệu Tử Thiêm đã nhanh như một cơn gió biến mất ở sau cánh cửa phòng khách sạn rồi.

Bạch Tư hôm nay vô cùng xinh đẹp, bình thường quần áo cô mặc chỉ là quần jean áo phông năng động, nhưng hôm nay lại đặc biệt chọn mặc một bộ váy liền màu vàng nhạt, gương mặt cũng trang điểm một chút chút. Triệu Tử Thiêm bước vào quán cà phê nhìn quanh mồi hồi mới nhận ra được cô ấy.

“A, thật không nhận ra em đó!” Triệu Tử Thiêm cười cười kéo ghế ngồi xuống.

Bạch Tư đưa tay vén mái tóc vắt lên một bên tai, cố gắng làm ra vẻ thục nữ gật đầu. Cô ngày thường không phải là bộ dạng như vậy, nhưng hôm nay bởi vì là một ngày trọng đại đối với cô cho nên cô mới phá lệ mặc váy một lần… bởi vì cô muốn tỏ tình với Triệu Tử Thiêm.

Triệu Tử Thiêm vốn dĩ không quen với dáng vẻ này của Bạch Tư, nụ cười trên mặt cũng cứng lại một chút:

“Có chuyện gì sao?”

Bạch Tư hơi ngẩng đầu:

“Là có!”

Lúc cô đang định lên tiếng nói tiếp thì nhân viên bán hàng đã mang thực đơn đến bên cạnh Triệu Tử Thiêm hỏi:

“Anh dùng gì?”

Triệu Tử Thiêm không cần nhìn thực đơn người kia mang đến đã trực tiếp nói luôn:

“Một ly chanh dây!”

Nhân viên phục vụ đi rồi, không khí lại rơi vào trầm mặc. Không biết qua bao lâu Triệu Tử Thiêm lại lên tiếng hỏi:

“Có chuyện gì sao?”

Bạch Tư lấy hết dũng khí hít một hơi thật sâu rồi nói:

“Em thích anh!”

Bạch Tư chính là một cô gái thẳng thắn, cô ngày từ lần đó đứng ở bên dưới sân thi đấu đã để ý người ở trên hàng ghế khán giả này. Tuy rằng bọn họ không có nói chuyện với nhau nhiều, một tháng nghỉ hè cũng không có trao đổi qua lại gì, nhưng mà nếu như Bạch Tư không nói, cô cảm thấy mình chính là không thể chịu được thêm nữa.

Triệu Tử Thiêm ngoài bất ngờ thì vô cùng giật mình, cậu cũng thật không ngờ là Bạch Tư lại nói là thích mình. Giây phút đầu Triệu Tử Thiêm còn cứ tưởng mình nghe nhầm, cứng miệng không biết nên phản ứng sao cho phải.

“Anh Tử Thiêm?” Bạch Tư lo lắng nhìn người trước mặt.

Triệu Tử Thiêm khôi phục lại tinh thần:

“Ha ha, em đùa anh phải không?”

Bạch Tư bộ dạng nghiêm túc trả lời:

“Em nói thật!”

Triệu Tử Thiêm không thể cười được nữa: “Này…” Triệu Tử Thiêm do dự vốn định thẳng thừng từ chối nhưng khi nhìn thấy sự chờ mong của người trước mặt cậu lại không nhẫn tâm, dù sao thì Bạch Tư cũng là một người con gái tốt: “Anh không có ý định quen bạn gái…” Triệu Tử Thiêm nói như vậy cũng không có gì sai, cậu quả thật là không có ý định quen bạn gái, ít nhất là hiện tại… mối quan hệ giữa cậu và Lương Đông nếu chỉ dùng từ hòa hợp thôi còn thật sự sợ là miêu tả không đủ hết.

Bạch Tư gấp gáp:

“Tại sao?”


Triệu Tử Thiêm cười cười tìm cách từ chối:

“Em cũng biết là anh hiện tại đang quay một bộ phim,…”

Bạch Tư nhanh chóng cắt lời:

“Chúng ta có thể không công khai, em không ngại vấn đề này…”

Triệu Tử Thiêm cúi đầu nhìn đồng hồ trên điện thoại phát hiện ra đã sắp đến giờ hẹn với Lương Đông rồi, nếu bây giờ còn không đi ngay chỉ sợ sẽ trễ hẹn với hắn mất. Chính vì thế lúc này Triệu Tử Thiêm liền hít một hơi thật sâu, thẳng thắn nói ra một câu:

“Không phải vấn đề đó, em là một cô gái tốt, anh nghĩ sẽ có rất nhiều chàng trai muốn theo đuổi em!”

Bạch Tư cuối cùng thu tay về để ở dưới gầm bàn, cô lúc đến đây cũng nghĩ sẽ là kết quả như vậy, nhưng bây giờ đối diện rồi vẫn không tránh khỏi có chút thất vọng, có điều hiện tại vẫn là cố gắng mỉm cười nhìn người con trai trước mặt:

“Thật ngại quá!”

Triệu Tử Thiêm vỗ vô vai Bạch Tư cười cười:

“Không sao đâu! Anh có chuyện đi trước, khi nào rảnh chúng ta cùng nhau nói chuyện tiếp!”

___

Quán cà phê này cách tiệm ăn Triệu Tử Thiêm hẹn với Lương Đông một con phố nhỏ, Triệu Tử Thiêm nhanh chóng đón xe taxi đến tiệm ăn X, khi đến nơi Lương Đông đã sớm ngồi ở trong quán rồi. Triệu Tử Thiêm cúi xuống nhìn đồng hồ trên điện thoại mới bảy giờ hai mươi tư, cậu hẹn Lương Đông là bảy rưỡi tuy rằng đến sau hắn nhưng cũng coi như không phải trễ hẹn.

“Đông ca, thật là đói!”

Lương Đông ngẩng đầu nhìn Triệu Tử Thiêm mỉm cười, hôm nay là ngày lễ tình yêu hắn và Triệu Tử Thiêm cuối cùng cũng có thể cùng nhau trải qua một buổi tối lãng mạn. Lương Đông di chuyển thực đơn ở trên bàn đến trước mặt của Triệu Tử Thiêm:

“Muốn ăn cái gì?”

Triệu Tử Thiêm giống như một con sóc ham ăn đưa tay xoa xoa bụng mở thực đơn ra nhìn một lượt, bắt đầu thao thao bất tuyệt ở bên cạnh Lương Đông gọi món:

“Em muốn, đậu hũ tổ hầm, gà ba chén, bắp cải sợi xào, đậu đũa xào tỏi… cánh gà nướng nhồi tôm cũng chưa từng được ăn, a còn có cơm chiên Macau, bún xào Singapo… gọi một món canh… ừm… canh chua thịt bò!”

Lương Đông nãy giờ vốn không nghe Triệu Tử Thiêm gọi cái gì, hắn từ đầu đến cuối chỉ nhìn cái bộ dạng nghiêm túc của sóc nhỏ nhà mình, đến khi Triệu Tử Thiêm ngẩng đầu lên nhìn hắn, hắn mới khôi phục lại tinh thần nói nhân viên phục vụ đến rồi bảo cậu gọi lại. Thế là Triệu Tử Thiêm lại phải gọi món một lần nữa.

Thức ăn rất nhanh được mang lên, một bàn bày đầy thức ăn, hương thơm cùng khói nóng bốc lên nghi ngút, vốn là chỉ có mình hai người ăn nhưng Triệu Tử Thiêm lại gọi đến những tám món. Hai người họ thống nhất không uống rượu bởi vì Lương Đông lát nữa còn phải lái xe, còn Triệu Tử Thiêm thì khỏi phải nói rồi chỉ cần động vào một giọt rượu là sẽ trở thành người khác ngay.

Lương Đông ở một bên gắp thức ăn cho Triệu Tử Thiêm. Triệu Tử Thiêm trước giờ không để ý dáng vẻ chăm sóc cậu này của Lương Đông, thế cho nên hôm nay phát hiện ra lại đặc biệt thích thú, bàn tay nhanh chóng di chuyển xuống túi quần lấy điện thoại di động chụp lại vài bức ảnh. Lương Đông ngẩng đầu nhận ra được trò xấu của ai kia liền khẽ nhíu mày:

“Đang ăn bỏ điện thoại ra làm cái gì?”

Triệu Tử Thiêm xoay điện thoại đến trước mặt Lương Đông:

“Anh nhìn xem”

Lương Đông vừa nhìn thấy ảnh chụp của mình trong máy của Triệu Tử Thiêm thì bật cười chỉ vào đó:

“Ngươi này không phải em muốn là đều có thể thấy sao, còn phải chụp làm cái gì?”

Triệu Tử Thiêm bĩu môi để điện thoại xuống bàn tiếp tục ngồi ăn.

Lúc Lương Đông và Triệu Tử Thiêm ăn xong trở về khách sạn là chín giờ, ngồi trên giường rồi Lương Đông giống như nhớ ra điều gì đó liền quay sang nói với Triệu Tử Thiêm:

“Chúng ta làm một chút phúc lợi cho fan đi”

Triệu Tử Thiêm quay sang hỏi hắn:

“Phúc lợi gì?”

Lương Đông đã sớm suy nghĩ kỹ càng rồi, lợi dụng lúc Triệu Tử Thiêm còn chưa kịp phản ứng hắn đã trực tiếp cầm điện thoại của mình mở chế độ quay video rồi nhanh chớp quay sang hôn Triệu Tử Thiêm. Triệu Tử Thiêm giật mình vội đẩy hắn ra quát:

“Không được, tuyệt đối không được đăng lên!”

Lương Đông cũng không có ý định đặng đoạn video này lên, hắn là chỉ đùa Triệu Tử Thiêm mà thôi, thế là sau một hồi bàn bạc kỹ lưỡng, Lương Đông và Triệu Tử Thiêm cũng quyết định quay một video, đoạn video chỉ dài vỏn vẹn mười bốn giây mà thôi, cũng chỉ là nói chúc mừng ngày thất tịch vui vẻ.

Triệu Tử Thiêm đăng lên weibo, Lương Đông ngồi bên cạnh liền lầm bầm:

“Cái này cũng gọi là phúc lợi hay sao?”

Đoạn video dài mười bốn giây kia đối với Lương Đông không tính là phúc lợi, nhưng đối với fan của bọn họ lại chính là phúc lợi trong ngày lễ thất tịch năm ấy. Triệu Tử Thiêm gửi cho Lương Đông tấm hình mình vừa rồi chụp hắn ở quán, Lương Đông đang định đăng tấm hình đó lên, thì hắn nhận được thông báo nhắc đến hắn rất nhiều. Lương Đông vừa nhấn vào liền trầm mặt, chủ của bài viết này có đăng một dòng caption là: “Triệu Tử Thiêm thất tịch cùng bạn gái cũ hẹn hò” Lương Đông nhìn ảnh chụp lại phát hiện ra chính xác là sóc nhỏ nhà mình, hơn nữa bộ quần áo này cũng giống với bộ quần áo hôm nay Triệu Tử Thiêm cùng hắn đi ăn cơm. Còn cô gái kia nữa, nếu như hắn nhìn không nhầm thì chính là Bạch Tư.

Lương Đông và Triệu Tử Thiêm lần trước đã vì Bạch Tư mà cãi nhau một trận, kết quả chính là giận nhau đến tận một tháng, bây giờ Triệu Tử Thiêm thế nhưng còn giấu hắn chuyện đi gặp Bạch Tư. Triệu Tử Thiêm luôn miệng nói giữa cậu và Bạch Tư không có gì, thế sao lại phải giấu hắn, chỉ sợ là chuyện vốn dĩ không hề đơn giản như Triệu Tử Thiêm vẫn nói là không có gì.

Lương Đông mắt nhìn chằm chằm điện thoại, lạnh giọng hỏi Triệu Tử Thiêm:

“Đại Thiêm, em vừa rồi đi đâu thế?”

Triệu Tử Thiêm mải đọc bình luận ở trên weibo cho nên không nhận ra được sự thay đổi khác thường của người bên cạnh, chỉ ầm ừ cho qua chuyện:


“Gặp một người bạn cũ thôi”

Lương Đông kiên nhẫn không bạo phát:

“Là trai hay gái vậy?”

Triệu Tử Thiêm không suy nghĩ nhiều trực tiếp trả lời:

“Là trai!”

Lương Đông cười lạnh, im lặng một lúc mới quay sang nhìn Triệu Tử Thiêm rồi đưa cho cậu một hộp quà nho nhỏ mà hắn đã chuẩn bị từ trước:

“Quà này là anh mua cho em”

Triệu Tử Thiêm nghe thấy vậy mới chịu bỏ điện thoại xuống nhìn nhìn hộp quà hình chữ nhật nhỏ được bọc bằng vải nhung đen kia. Triệu Tử Thiêm cười cười giật lấy hộp nhung trên tay Lương Đông: “Còn có cả quà nữa!” Triệu Tử Thiêm mở hộp quà đó ra, ngay lập tức bị ánh sáng của viên đá bên trong phát ra lóe mắt, là một đôi khuyên tai đính đá rất đơn giản, nhưng nhìn qua đủ để biết giá trị của nó xa xỉ thế nào: “Anh lại mua đồ đắt tiền nữa phải không? Lần sau mà…”

Không đợi Triệu Tử Thiêm nói xong, Lương Đông đã lên tiếng cắt ngang lời cậu:

“Hôm nay lễ tình yêu… không ngờ em lại khiến anh bất ngờ thế này”

Triệu Tử Thiêm khó hiểu mở lớn hai mắt nhìn Lương Đông, cậu vốn là không suy nghĩ đến việc chuẩn bị quà cho hắn, nhưng bây giờ hắn lại nói vậy cũng thật kỳ lạ:

“Hả?”

Lương Đông cười lạnh đưa điện thoại ra cho Triệu Tử Thiêm nhìn xem. Triệu Tử Thiêm vừa nhìn thấy số ảnh được đăng tải kia liền giật mình, hộp nhung trên tay cũng rơi xuống giường, cậu ấp úng cả nửa ngày cũng không biết nên giải thích với Lương Đông thế nào cho phải:

“Đông ca, cái này là hiểu lầm thôi,… là…”

Lương Đông gật gật đầu, nở nụ cười xa lạ:

“Hiểu lầm? Đi gặp mặt nhau cũng phải giấu anh sao?”

Triệu Tử Thiêm có cảm giác mình giống như đã mắc phải một chuyện sai lầm trước nay chưa từng phạm phải, nhìn bộ dạng của Lương Đông lúc này Triệu Tử Thiêm trong nhất thời có chút lạnh buốt sống lưng:

“Hôm nay, ngày hôm nay… là Bạch Tư gọi điện cho em… cô ấy hẹn em …”

Lương Đông đột nhiên hét lớn:

“Em cũng biết ngày hôm nay là ngày gì mà, cô ấy chọn đúng ngày hôm nay để hẹn em gặp mặt chẳng lẽ em không biết mục đích của cô ấy sao? Hay là em vốn dĩ biết rồi?”

Triệu Tử Thiêm bị Lương Đông quát cho biến thành ngây ngốc, cậu vốn dĩ là không suy nghĩ nhiều như thế. Cậu lúc đó chỉ là không muốn để cho Lương Đông biết chuyện Bạch Tư hẹn gặp cậu, tránh để cho Lương Đông ghen bóng ghen gió nữa. Lúc đến điểm hẹn Triệu Tử Thiêm lại càng không ngờ hơn là Bạch Tư thế nhưng lại tỏ tình với cậu, cũng không ngờ rằng đến cuối cùng lại bị người ta chụp được. Triệu Tử Thiêm hiện tại rối như tơ vò, cậu không muốn ở trong khoảng thời gian khó khăn này mất đi Lương Đông nữa. Nhưng mà đến lúc định đưa tay kéo hắn lại thì Lương Đông đã bước xuống giường rời khỏi phòng rồi. Trước khi đóng cửa phòng Lương Đông còn đặc biệt để lại một câu:

“Quà này anh thật không dám nhận!”

Lương Đông đi ra ngoài hóng gió bình ổn lại một chút, điện thoại không ngừng nhận được tin nhắn thông báo từ weibo, đa số đều là những người nhắc đến hắn vào bài viết đó.

[Mây Họa Ánh Trăng]: @Ngô Sơ Úy đúng thật là đã có bạn gái sao?

[Mau Mang Sao Tới]: @Trì Sinh

[Hoa Vô Khuyết]: Thì ra là đã có bạn gái, tôi còn suýt chút nữa bị hai người đó đánh lừa rồi

[Gian Thương Đứng Đắn]: Cái này vẫn còn chưa xác thực, mấy người gấp gáp cái gì?

[Nhất Nhất Lộ]: Hình chụp rõ ràng như vậy, còn có gì để nói!

[Hai Đường Thẳng Chạm Nhau]: @Trì Sinh @Ngô Sơ Úy hai người mau tới giải thích đi.



Lương Đông đau đầu, hắn biết việc Triệu Tử Thiêm mà bị đăng tin là có bạn gái hiện giờ nhất định sẽ ảnh hưởng đến cậu rất nhiều. Lương Đông cũng đã ngồi đời Triệu Tử Thiêm lên tiếng bình luận giải thích, nhưng ai kia trước sau dường như không có ý định để tâm tới. Lương Đông cuối cùng vẫn là nhịn không được, hắn không lỡ nhẫn tâm thấy sóc nhỏ nhà mình bị người ta tiếp tục chỉ trích nữa, chính vì thế liền thay tấm ảnh đại diện ngày hôm nay Triệu Tử Thiêm chụp lại cho hắn kèm theo dòng caption: “Cùng nhau trải qua thất tịch”

Tuy rằng tấm ảnh kia không xuất hiện mặt của Triệu Tử Thiêm, dòng caption kia Lương Đông cũng không nhắc đến tên cậu, nhưng mà fan bên dưới rất nhanh đã bình luận tin tưởng rằng người chụp hình chính là Triệu Tử Thiêm.

[Bom Rơi Cửa Phật]: Ba ba bây giờ cũng đăng hình đi ăn thất tịch cùng Đại Bảo, Đại Bảo còn có thể phân thân đi hẹn hò sao?

[Hai Cái Bánh Bao]: Thất tịch cũng cùng nhau trải qua.

[Trì Đầu Trọc]: A a a, đêm nay chắc chắn không thể ngủ.

[LOCATION]: Ảnh cũng không có Triệu Tử Thiêm, caption từ đầu đến cuối cũng không nhắc đến tên cậu ta, mấy người rốt cuộc dựa vào cái gì mà nói là cậu ta là người chụp ảnh?

[Hoa Hỉ Nhi]: Đúng vậy, Triệu Tử Thiêm ngày hôm nay chính xác là cùng bạn gái cũ hẹn hò.

[Phương Lão Bà]: Mấy người rốt cuộc nghĩ cái gì, tôi chính là đang nghĩ hai người này có mờ ám.

...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận