Nắng Hạn Gặp Mưa Rào

Lúc Lương Đông bước lên trên phòng rồi, ba mẹ Lương ở dưới lầu mới bắt đầu nói chuyện với nhau. Mục đích ba mẹ Lương ngày hôm nay gọi Lương Đông về nhà chính là để hỏi Lương Đông về Triệu Tử Thiêm, thăm dò xem con trai có thật sự là như những lời đồn đại ở bên ngoài hay không, mẹ Lương cũng biết con trai ra nhập giới giải trí sẽ có nhiều thị phi, cho dù trong lòng bà ngàn lần không tin con trai mình ưu tú như vậy sao có thể thích một chàng trai, nhưng mẹ Lương vẫn quyết định phải gọi Lương Đông về nhà một chuyến để hỏi cho rõ ràng.

“Ông nói xem con trai đối với cậu Triệu kia như thế nào?” Mẹ Lương có chút bất an hỏi.

Ba Lương nãy giờ vẫn trầm tĩnh đến lạ thường, nhưng gương mặt quả thật không có một tia thả lỏng nào. Mẹ Lương thấy ba Lương không lên tiếng đành tiếp lời:

“Con trai chúng ta ưu tú như vậy nhất định mấy lời đồn đãi ngoài kia chỉ là mấy lời không đúng sự thật mà thôi”

Ba Lương thở dài, ông vừa rồi tuy làm ra vẻ không mấy quan tâm nhiều, có điều từ đầu đến cuối đều kín đáo quan sát sắc mặt của Lương Đông, tuy rằng trong lòng không thể đưa ra được một khẳng định chắc chắn:

“Cậu Triệu đó hơn Lương Đông nhà chúng ta một tuổi phải không?”

Mẹ Lương gật đầu, ba Lương hơi hơi nhíu mày một chút:

“Tính tình như thế nào?”

Mấy ngày này mẹ Lương cũng đã âm thâm điều tra tin tức của Triệu Tử Thiêm, ngoài những tin đồn liên quan đến con trai bà thì cũng không có tin xấu gì khác:

“Tôi chưa từng nói chuyện qua”

Ba Triệu nhấp một ngụm trà rồi rời đi, trước khi bước vào phòng còn không quên để lại một câu:

“Bà tùy ý chọn một ngày thăm dò với cậu ta xem”

Ba ngày sau đó, Triệu Tử Thiêm không có việc gì làm liền đi đến một quán cà phê ngồi thư giãn, đây là quán cà phê mà Lương Đông thích đến, Triệu Tử Thiêm mỗi lần đến đây trước sau như một chỉ gọi duy nhất một cốc sữa tươi, ngày hôm nay cũng không phải ngoại lệ. Triệu Tử Thiêm thảnh thơi chống một tay lên cằm nhìn ra phía cửa sổ suy nghĩ miên man, đúng lúc này phía bên cạnh liền có một tiếng động, Triệu Tử Thiêm quay lại liền phát hiện ra có một bác gái trung niên mặc trên mình một bộ đầm xanh nhạt không quá diêm dúa nhưng vô cùng sang trọng, lúc đi ngang qua bàn cậu làm rơi ví. Triệu Tử Thiêm nhặt chiếc ví kia lên rồi vội vã gọi theo:

“Này bác ơi”

Người nọ nghe thấy tiếng gọi liền một vẻ ngơ ngác quay lại phía sau. Triệu Tử Thiêm đưa chiếc ví kia ra trước mặt hỏi:

“Là ví của bác làm rơi đúng không?”

Bác gái kia kiểm tra túi xách của mình lại một lượt, quả nhiên trong đó bị thiếu một chiếc ví, thế cho nên liền cười cười gật đầu đi đến nhận lại chiếc ví kia:

“Đúng là của tôi rồi, cám ơn cậu”

Triệu Tử Thiêm mỉm cười lắc đầu:

“Không có gì”

Bác gái nhìn xung quanh quán cà phê một lượt giống như là tìm người nào đó rồi lại hướng Triệu Tử Thiêm hỏi:

“Thật ngại quá, tôi có chuyện muốn nhờ cậu”

Triệu Tử Thiêm nhìn người phụ nữ trước mặt đánh giá một hồi, sau khi xác định người này một thân sang trọng quyền quý, hành động dứt khoát không giống người lừa đảo mới gật đầu:

“Có chuyện gì sao?”

Bác gái kia liền ngồi xuống đối diện Triệu Tử Thiêm nói:

“Là thế này, tôi hôm nay đến để gặp mặt con dâu tương lai, nhưng mà con dâu tương lai vẫn còn chưa biết mặt tôi, tôi muốn ngồi ở đây giả bộ quan sát một chút, không biết có phiên cậu hay không?”

Triệu Tử Thiêm hiểu ra được, trong lòng nghĩ dù sao cũng chỉ ngồi chung bàn thôi không ảnh hưởng đến cậu nhiều cho lắm, chính vì vậy liền gật đầu đồng ý:

“Vậy được, bác cứ tùy ý”

Bác gái hướng phục vụ bàn gọi một ly trà rồi lại quay sang hỏi chuyện Triệu Tử Thiêm:


“Tôi ngồi đây có phiền cậu hay không, chỉ sợ lát nữa vợ cậu tới…”

Triệu Tử Thiêm lắc lắc đầu:

“Không phiền, cháu vẫn chưa có vợ, ngày hôm nay rảnh rỗi đến đây ngồi một mình thôi”

Bác gái gật gật đầu:

“Hôm nay là chủ nhật, cậu tại sao không hẹn bạn gái cùng đi chơi…”

Bác gái nọ thấy Triệu Tử Thiêm cứ nhìn chằm chằm mình liền chột dạ, nhanh chóng sửa lời:

“Mấy người trẻ tuổi như cậu không phải là cuối tuần rất thích hẹn bạn gái cùng đi chơi sao, cậu nhìn ưu tú như vậy hẳn cũng có bạn gái rồi phải không?”

Triệu Tử Thiêm cảm thấy có cái gì không đúng cho lắm, người trước mặt tuy rằng không giống một kẻ lừa đảo nhưng từ lúc ngồi xuống chỗ cậu liền giống như muốn thăm dò cậu điều gì đó, trong lòng Triệu Tử Thiêm khẽ rùng mình một cái có khi nào là người của tòa soạn báo hay không, cậu dù sao cũng chỉ là một nhân vật nhỏ như thế nào lại phải dùng cách này để tiếp cận khai thác tin tức chứ. Triệu Tử Thiêm tuy rằng không chắc chắn bác gái kia có phải là nhà báo hay không, nhưng mà cậu cũng đã có chút cảnh giác thế cho nên mỗi câu hỏi của bác gái đó cậu đều trả lời vô cùng khéo léo:

“Cháu vẫn chưa có bạn gái”

Bác gái nọ làm ra một bộ dạng không mấy tin tưởng:

“Cậu như vậy mà vẫn chưa có đối tượng thật sự là kỳ lạ nha”

Triệu Tử Thiêm chỉ cười một tiếng, bác gái kia liền chuyển chủ đề:

“Tôi nhìn cậu rất quen, giống như là từng thấy ở đâu đó, hình như là đã từng thấy trên TV thì phải, cậu thật sự rất giống người nổi tiếng đó”

Triệu Tử Thiêm âm thầm cười trong lòng, cậu cho đến hiện tại vẫn chưa từng có cơ hội xuất hiện trên truyền hình, hai bộ phim được cho ra mắt của cậu cũng chỉ là một bộ phim mạng. Nhìn bác gái trung niên trước mắt này thật sự không có khả năng sẽ theo dõi bộ phim thể loại nam nam kia giữa cậu và Lương Đông, thế cho nên trong lòng càng âm thầm chắc chắn người này nhất định là có ý đồ muốn thăm dò cậu. Triệu Tử Thiêm không biểu lộ quá nhiều chỉ lơ đãng hỏi lại:

“Là vậy hay sao? Một số người cũng nói cháu như vậy”

Bác gái nhấp một ngụm trà rồi hỏi tiếp:

“Câu năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”

Bởi vì người này có ý muốn thăm dò cậu chắc chắn đã điều tra một số tin tức cơ bản của cậu, chính vì thế Triệu Tử Thiêm không cần suy nghĩ nhiều thành thật đáp:

“Cháu 24”

Bác gái đầu làm như buột miệng cảm thán:

“24 tuổi cũng nên quen bạn gái rồi”

Triệu Tử Thiêm giả bộ như không nghe thấy câu nói kia, cố tình hỏi đến vấn đề khác:

“Bác nói muốn gặp con dâu tương lai, là người nào ở trong quán này vậy?”

Bác gái kia có chút giật mình, ánh mắt đảo quanh một vòng rồi chỉ đến phía cô gái trẻ mới bước vào quán kia:

“Chính là người kia”

Triệu Tử Thiêm theo hướng chỉ tay tùy tiện quay đầu nhìn lại một cái rồi hỏi tiếp:

“Con trai bác lát nữa hẳn cũng đến phải không?”

Bác gái gật đầu:


“Đúng vậy!”

Triệu Tử Thiêm quan sát sắc mặt của người ngồi đối diện, trong lòng chắc chắn đến tám mươi phần trăm cô gái kia không phải là con dâu tương lai gì, ngay cả con trai của vị bác gái này nhất định cũng sẽ không đến. Tuy rằng trong lòng Triệu Tử Thiêm đã rõ ràng nhưng vẫn không có ý định vạch trần sự việc, chỉ nói thêm một câu cho có lệ mà thôi:

“Con trai không nên để con gái phải chờ như vậy, nếu cháu mà có bạn gái nhất định sẽ đến trước lăm phút để đợi cô ấy”

Bác gái nọ bật cười ha ha:

“Đúng vậy, nên là như thế”

Triệu Tử Thiêm thấy người này không có ý định rời đi, cậu cũng không thể thất lễ đuổi khách, cho nên liền ngồi thêm một chút nói chuyện:

“Con trai bác bao nhiêu tuổi rồi?”

Bác gái nói:

“Kém cậu một tuổi, nó 23”

Triệu Tử Thiêm nghe vậy hơi nhếch môi lên một chút, lừa lớn nhà cậu cũng 23 rồi. Bác gái kia nói tiếp:

“Lúc trước nó có quen một cô gái hơn nó một tuổi, gia đình tôi phản đối cho nên liền quen cô gái này”

Triệu Tử Thiêm hơi khó hiểu:

“Tại sao?”

Bác gái vuốt vuốt tóc:

“Hơn một tuổi sau này lấy về rồi vợ già hơn chồng”

Triệu Tử Thiêm cười cười:

“Cháu cảm thấy chỉ cần đối phương tốt là được, cho dù có hơn nhau mười tuổi cũng không sao”

Bác gái thở dài:

“Cũng là có thể chấp nhận được, có điều cô gái đó lại rất giống đàn ông, tình tình rồi ngay cả đến vẻ bề ngoài đều không giống thục nữ”

Triệu Tử Thiêm liếc mắt nhìn ra bên ngoài cửa kính, khóe miệng ở nhếch lên cao bình thản trả lời:

“Cháu cảm thấy chỉ cần đối phương thích là được, huống chi cô ấy cũng chỉ có vẻ bề ngoài giống đàn ông mà thôi”

Bác gái nhìn Triệu Tử Thiêm một lúc rồi nói tiếp:

“Ngày đó con trai tôi dẫn cô gái đó về nhà, tôi còn cứ tưởng là một người đàn ông, cậu nói xem con trai tôi dứt ruột đẻ ra, vất vả nuôi nó lớn lên trưởng thành như vậy làm sao tôi có thể chấp nhận để nó yêu một người đàn ông chứ”

Triệu Tử Thiêm nghe thấy nhưng lời kia trong lòng rất không vui, đầu ngón tay không tự giác ở trên mặt bàn vẽ vòng tròn. Bác gái nhìn Triệu Tử Thiêm đánh giá một lúc rồi mới lên tiếng:

“Cậu nói xem nếu như con trai tôi thích đàn ông, gia đình tôi nhất định không đồng ý, ngay cả gia đình của chàng trai kia cũng nhất định không đồng ý”

Triệu Tử Thiêm thở nhẹ ra, cầm cốc sữa lên uống một ngụm rồi đặt xuống bàn:

“Cháu cảm thấy vấn đề này… cũng không phải do hai bên gia đình quyết định là thành”


Bác gái nhíu mày:

“Nếu như gia đình không đồng ý, con cái cứ cố chấp không phải mang tội bất hiểu hay sao?”

Triệu Tử Thiêm đột nhiên nghĩ đến lời nói ngày hôm ấy của Lương Đông: Tùy tiện nghe người ta nói một chút, quyết định vẫn là ở mình. Triệu Tử Thiêm cũng không muốn cùng người lạ trao đổi đến vấn đề này nữa, thế cho nên liền mỉm cười đối diện bác gái kia lăm phần lễ độ, lăm phần cứng rắn đáp:

“Cháu cảm thấy vấn đề này nếu như bác trao đổi cùng với người không có kinh nghiệm như cháu, trước sau cũng không rút ra được kết luận gì”

Bác gái nó bị ánh mắt lớn có thần trước mặt nhìn chằm chằm như vậy, cảm giác như ánh mắt kia muốn xoáy sâu vào đáy lòng mình liền chột dạ quay sang trốn tránh cười cười đáp:

“Đúng vậy, tôi đúng là hồ đồ rồi”

Triệu Tử Thiêm nhìn đồng hồ trên điện thoại phát hiện ra đã 2 giờ trưa, ngày hôm nay cậu có buổi live trực tiếp cho chương trình “Bữa Trưa Miễn Phí” quyên góp tiền ủng hộ những trẻ em nghèo có một bữa ăn đầy đủ dinh dưỡng. Tuy rằng không cần ghi hình trực tiếp tại trường quay, chỉ là ở tại nhà nấu một món ăn là có thể hoàn thành, nhưng mà Triệu Tử Thiêm cũng không muốn về trễ, thế cho nên liền đứng dậy chào từ biệt bác gái kia rồi ra về.

Dọc đường đi, Triệu Tử Thiêm quả thật đã bị những lời của bác gái kia làm cho buồn bã, cậu hiện tại thật sự rất muốn gọi cho lừa lớn nhà mình, muốn ngồi ở trong lòng hắn cọ cọ một chút, nói cho hắn biết mấy ngày hắn không ở nhà cậu bị người khác ức hiếp thế nào, nhưng mà đến khi định ấn số điện thoại của hắn vẫn là cứng rắn bỏ xuống, cậu không nên ích kỷ tách Lương Đông ra khỏi gia đình hắn như thế được.

Ngày hôm đó Triệu Tử Thiêm nói Miên Miên đến nhà Lương Đông giúp cậu cầm máy điện thoại để quay hình, bởi vì Triệu Tử Thiêm ngày thường không mấy khi nấu ăn cho nên nhà cậu không có sẵn nguyên liệu, chính vì vậy ngày hôm nay mới đến nhà Lương Đông để quay. Triệu Tử Thiêm mặc một chiếc quần màu đen đơn giản, áo phông trắng thoải mái ở nhà, trên người vẫn không quên đeo một chiếc tạp dề trong suốt hoa tím nhỏ. Vừa mới rồi Triệu Tử Thiêm chạy ở dưới tầng cho nên tóc tai vẫn còn lộn xộn, bởi vì đã đến giờ live rồi cho nên cũng chẳng buồn chỉnh trang thêm nữa.

Triệu Tử Thiêm đứng ở trong bếp hướng điện thoại nở nụ cười chào người hâm mộ:

“Được rồi, hôm nay tôi sẽ dạy các bạn nấu một món ăn. Vì sao lại phải dạy mọi người bởi vì tôi đang tham gia hoạt động ‘Bữa Trưa Miễn Phí’. Chương trình ‘Bữa Trưa Miễn Phí’ này giúp cho trẻ em bị suy dinh dưỡng có một bữa trưa dinh dưỡng hơn. Hôm nay tôi sẽ tiến hành live làm một món ăn cho mọi người, sau đó sẽ thu thập quà tặng của mọi người lại, và tất cả những quà tặng đó chúng ta sẽ tặng cho những trẻ em bị suy dinh dưỡng…”

Triệu Tử Thiêm nói đến đây liền nghe thấy tiếng động ở ngoài cửa, tâm tình không khỏi nhéo lên một cái, có khi nào lừa lớn nhà cậu trở về rồi hay không. Triệu Tử Thiêm hơi liếc ra nhìn phía cửa, khiến cho vừa rồi rõ ràng nói rất trôi chảy đến bây giờ suýt chút nữa nói sai lời:

“Live ngày hôm nay, ừm,… có thể nói là sau đó mang tất cả các động vật… à là quà tặng của chúng ta công khai… chính là quà tặng sau đó có thể cho mọi người xem…”

Triệu Tử Thiêm nghe thấy tiếng động ở ngoài cửa nhưng mà bóng dáng quen thuộc không xuất hiện, chính vì thế tâm trạng cậu hơi trùng xuống một chút, chắc hắn là ở bên nhà hàng xóm rồi. Triệu Tử Thiêm tiếp tục nở nụ cười hướng điện thoại nói:

“Hôm nay tôi sẽ nấu mì gân bò” Triệu Tử Thiêm xoay người lấy ra một bát mì đã được nấu sẵn:

“Được rồi mỳ cũng đã được nấu rồi, bây giờ chỉ cần đổ tương vào mà thôi, sau khi đổ tương vào chúng ta sẽ cho thêm một chút dấm gạo... chỉ cho một chút thôi không là sẽ bị chua” Triệu Tử Thiêm cúi người đổ một ít dấm gạo, lừa lớn nhà cậu không ăn được chua chính vì vậy Triệu Tử Thiêm quả thật theo thói quen cho rất ít.

Lúc này đột nhiên có một giọng nam quen thuộc lên tiếng:

“Cho thêm một chút nữa đi”

Triệu Tử Thiêm nghe đến đây liền giật mình, rất muốn ngay lập tức quay sang xác định nhưng bây giờ vẫn đang quay trực tiếp cho nên cậu không thể quá mức lộ liễu được:

“Sau đó chúng ta lấy thêm một chút muối”

Triệu Tử Thiêm giả bộ lấy muối rồi nhìn sang phía bên cạnh, phát hiện ra lừa lớn nhà cậu mặc sơ mi xanh đơn giản đứng ở bên cạnh Miên Miên khoanh tay trước ngực chăm chú nhìn cậu. Triệu Tử Thiêm trong lòng vui vẻ nhảy nhọt, cậu hiện tại thật sự muốn chạy đến cọ cọ hắn một hồi. Triệu Tử Thiêm làm mì xong liền nhìn về phía điện thoại ăn thử:

“Tôi ăn thử một chút, ưm quả thật rất ngon” Triệu Tử Thiêm tinh nghịch đưa bát mì thịt bò về phía trước: “Cho các bạn một miếng… Ha ha mì gân bò tôi chỉ làm chơi thôi, hôm nay nấu cho mọi người vẫn là món địa tam tiên” Triệu Tử Thiêm lấy kính cận mang lên mắt rồi chỉnh lại tạp dề: “Mọi người thấy tôi đeo tạp dề có đúng chuẩn hay chưa?”

Lương Đông nhìn bộ dạng hoạt bát của sóc nhỏ nhà mình khẽ mỉm cười, hắn xoay người vào trong phòng thay quần áo. Triệu Tử Thiêm xoay người cầm lấy điện thoại trên tay Miên Miên:

“Được rồi, để tôi xem các bạn ấy nói cái gì… xin chào, xin chào,… không nói cho các bạn biết” Triệu Tử Thiêm đọc bình luận của người hâm mộ có người hỏi cậu là ai đang giúp cậu quay hình, Triệu Tử Thiêm hơi chột dạ vội vã che giấu.

Miên Miên lên tiếng nói khẽ: “Lương Đông đứng ở cửa”

Triệu Tử Thiêm nghe thấy thế liền liếc mắt nhìn sang, sau đó giống như phát hiện ra mình hiện tại vẫn còn đang live trực tiếp cho nên liền vội vã quay lại: “Được rồi, được rồi, tôi bây giờ tiếp tục dạy các bạn nấu ăn”.

Triệu Tử Thiêm đưa lại máy điện thoại cho Miên Miên rồi tiếp tục dùng dao thái khoai, Lương Đông thay quần áo xong liền đi ra ngoài cầm lấy điện thoại trên tay Miên Miên ý định để hắn quay, Miên Miên hiểu ý đưa điện thoại cho Lương Đông rồi nói: “Cậu ta thấy cậu rồi”.

“Tìm cái để đựng” Triệu Tử Thiêm hơi luống cuống mở hết khắp ngăn tủ tìm một cái bát để đựng.

Bởi vì bình thường đều là do Lương Đông nấu cho Triệu Tử Thiêm ăn nên ngày hôm nay cậu mới lúng túng như vậy tìm mãi không được chiếc bát để ở chỗ nào. Triệu Tử Thiêm thái cà tìm vừa làm vừa nói:

“Tôi thật sự rất ít vào bếp nên kỹ thuật của tôi có chút kém”

Lương Đông ánh mắt dán chặt trên người Triệu Tử Thiêm, hắn bây giờ thật sự muốn ngay lập tức ôm lấy cái người kia vào lòng thân thân một hồi. Lương Đông trong bất giác cảm thán một cậu:

“Thật không tồi”


Triệu Tử Thiêm dừng lại một chút, cầm lấy điện thoại trên tay Lương Đông chuyển về phía mình:

“Tôi bây giờ nói chuyện với các bạn một chút”

Trong lúc Triệu Tử Thiêm chỉnh điện thoại về màn hình trước, Lương Đông lợi dụng bóp lấy cái mông nhỏ của cậu, ánh mắt mang theo thâm ý muốn nói cậu nhanh lên một chút. Triệu Tử Thiêm vừa cầm vào điện thoại liền nói:

“Được rồi chúng ta vẫn nên làm nhanh một chút nếu không sẽ không đủ thời gian” Nói rồi Triệu Tử Thiêm lại đưa điện thoại cho Lương Đông cầm rồi quay vào bếp, Triệu Tử Thiêm muốn tìm tỏi liền quay sang tủ lạnh mở ra xem một lượt, Lương Đông ở bên cạnh khẽ cười nói:

“Đừng nghịch nữa”

Triệu Tử Thiêm cố tình lấy một vỉ sữa chua đưa ra trước mặt lắc lắc với Lương Đông trêu chọc hắn. Triệu Tử Thiêm tìm mãi không thấy tỏi, Lương Đông thấy thế liền giúp Triệu Tử Thiêm mở ra ngăn tủ đựng tỏi, Triệu Tử Thiêm quay sang ngăn tủ đó lấy tỏi ra:

“Ai dô phải đi đến cuối cùng mới tìm thấy hy vọng, tôi đã định nói thôi rồi nhưng cuối cùng vẫn tìm được tỏi”

Lương Đông ánh mắt mang theo dục vọng mãnh liệt, nuốt một ngụm nước miếng khẽ lên tiếng:

“Ừm, thật sự không dễ dàng”

Triệu Tử Thiêm đương nhiên nghe hiểu ý người nào đó, nhưng cậu vẫn cố tình không để ý thao thao bất tuyệt ở một bên nói:

“Tỏi chỉ cần hai nhánh là được rồi,…”

Ba mươi phút sau Triệu Tử Thiêm cuối cùng cũng nấu xong món địa tam tiên, lúc Triệu Tử Thiêm quay lưng lại đổ địa tam tiên ra bát lớn, Lương Đông đứng ở phía sau âm thầm quan sát dáng người sóc nhỏ nhà mình một lượt. Tóc hình như có chút dài ra một chút, có lẽ vừa mới chạy đi đâu đó mà mái tóc bây giờ hơi hỗn độn, vai tuy không phải thuộc dạng rộng như vai hắn nhưng dù sao chiều ngang cũng vừa đủ, eo nhỏ hiện tại vẫn còn thắt dây của tạp dề hờ hững, phía bên dưới là cặp mông cong cong, chân dài thon gọn, Lương Đông lại nuốt một ngụm nước miếng sóc nhỏ nhà hắn càng ngày càng câu nhân mất rồi.

Triệu Tử Thiêm xoay người đưa địa tam tiên về phía trước mỉm cười nói:

“Xong rồi, cám ơn các bạn đã bỏ thời gian ra theo dõi, xin chào…”

Lương Đông cuối cùng cũng được như ý nguyện nhanh chóng tắt máy điện thoại bỏ xuống bàn rồi vội vã ôm lấy người mấy ngày không được gặp mặt kia vào lòng, môi mỏng mang theo hơi thở gấp gáp phả vào cần cổ của Triệu Tử Thiêm. Triệu Tử Thiêm để địa tam tiên xuống bàn bếp hơi hơi né tránh Lương Đông một chút:

“Đông ca…”

Lương Đông mạnh mẽ đẩy Triệu Tử Thiêm tựa vào bàn bếp bên cạnh, lúc Triệu Tử Thiêm còn chưa kịp phản ứng ai đó đã nhấc bổng cậu trên tay, Triệu Tử Thiêm giật mình ôm lấy cổ Lương Đông.

“Như thế nào lại nhẹ đi?” Lương Đông nhíu nhíu mày.

Triệu Tử Thiêm cúi đầu hôn một cái vào môi Lương Đông rồi trả lời:

“Làm gì có chứ”

Lương Đông nhéo mông nhỏ của Triệu Tử Thiêm một cái, môi mỏng lại dán chặt trên cần cổ cậu gặm cắn hôn hôn, Triệu Tử Thiêm hơi hơi ngửa cổ lên một chút, giọng nói cũng khàn khàn không còn bình thường:

“Đông ca đợi một chút, còn phải phát weibo”

Lương Đông không quan tâm lấy lời nói kia, cứ như vậy đặt Triệu Tử Thiêm đứng xuống dưới sàn, móng lừa xấu xa có điểm nóng nảy đã luồn tay vào bên trong quần cậu, Triệu Tử Thiêm không có hành động từ chối ngăn cản, nhưng miệng vẫn không ngừng nói:

“Đợi một chút, đợi một chút đi, ba phút thôi”

Lương Đông hơi tách môi ra một chút, nhưng đôi tay vẫn đặt ở dưới Tiểu Thiêm Thiêm xoa xoa nắn nắn, Triệu Tử Thiêm thở dốc chân đứng không vững:

“Đông ca… phát weibo xong…”

Lương Đông cười một cái quả thật bỏ tay ra tha cho người kia, Lương Đông cầm lấy điện thoại của Triệu Tử Thiêm đặt vào trong tay cậu, tay lớn vẫn không quên vòng qua eo nhỏ của cậu không có ý định buông tay. Triệu Tử Thiêm đưa điện thoại lên chụp lại địa tam tiên mình vừa nấu xong rồi đăng lên trang cá nhân với caption: Địa tam tiên màu không được đẹp lắm!

Lương Đông thấy người nào đó làm xong việc rồi liền vội vã nhấc bổng Triệu Tử Thiêm lên tiến vào phòng ngủ. Triệu Tử Thiêm quả thực rất nhớ Lương Đông, ngày hôm nay cậu nghe những lời của bác gái kia nói tâm trạng không tránh được liền giảm xuống một chút. Lương Đông hiện tại lại xuất hiện rất đúng lúc thế cho nên cậu liền bộc phát, không quan tâm cái gì nữa ôm chặt lấy Lương Đông kéo về phía mình. Lương Đông vừa cởi quần áo của Triệu Tử Thiêm vừa trêu chọc cậu:

“Như thế nào bảo bổi, có phải ở nhà bị người ta ức hiếp rồi hay không?”

Triệu Tử Thiêm ấn đầu Lương Đông xuống dưới ngực mình ô ô thở dốc:

“Đúng như vậy, anh không ở… mọi thử đều giống như muốn chống đối với em”

Lương Đông hơi dừng lại động tác ngẩng đầu lên nhìn sóc nhỏ nhà mình nhíu mày:

“Ai chống đối em?”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận