Trong phút chốc cô cảm thấy Yuri như hệt hoàng tử ... đang đánh bại quái vật để cứu lấy công chúa trong những truyện cổ tích mà cô đã đọc qua ....
- Nó chạy rồi ...buông tôi ra
Cậu đưa tay đẩy Jessica ra ...Cô cũng vội vàng.. lúng túng vuốt lấy mái tóc mềm mượt bị rối bung của mình... Cuối đầu để giấu đi cái cảm xúc chết tiệc đầu đời ở tuổi 13 ấy
- Sau này đừng để tôi thấy cô nữa
Cho đến bây giờ Yuri vẫn như thế sao ? ...Cậu lạnh lắm...lạnh đến mức cô cảm thấy cả thế giới sụp đổ khi chỉ duy nhất một người cậu ghét là cô ...và chỉ cô mới khiến cho cậu lạnh lùng đến như thế
Cô đã nói rồi.. sẽ thuần hóa con người này mà
" Jessica Fighting ! Jung sooyeon mày làm được"
Cô như chẳng nghe Yuri nói gì và tiến đến ... bên cậu , cô muốn thấy được sự ấm áp của cậu ..như hệt cơ thể ấm nóng mà lúc nãy cô được chạm vào
- Appa Sica thường hay cõng Sica vào những chìu hoàng hôn thế này
Mỉm cười Jessica tiến đến chỗ Yuri đang đứng ... từ bao giờ Jessica đã thành Sica rồi ... chắc cô thích xưng hô với Yuri theo một cách khác thôi mà
Yuri không nói gì nhưng không có nghĩa là không nghe gì cả
- Nhưng bây giờ appa đã đi công tác rồi ...Sica nghe omma nói là sẽ rất lâu .... Mới về với Sica... khi appa về chắc Sica cũng đã lớn và cao như Yul bây giờ rồi ha
Cô cười với Yuri...
Cuối cùng, cậu cũng đã chịu xoay người mà nhìn cô ... Cậu nhìn một cách gì đó .. Thích sao ? ....ghét sẽ chẳng bao giờ thích đượ
c đâu ... nhưng quả thật... nụ cười ấy khiến cậu có thể xóa tan đi hết những uất ức suốt mấy năm nay ...Cậu xua chúng đi rồi bắt đầu lắc đầu trấn tĩnh mình lại
- Ai cho cậu gọi tôi là Yul ? ...Chỉ appa của tôi mới được thôi... đừng cái gì cũng omma này omma nọ ...chẳng phải là của cô đâu
Không biết vì nguyên nhân gì khiến cậu tức tối một mạch bỏ đi ...sau những hành động làm ai kia như bị vỡ vụng những thứ cảm xúc đầu đời ấy
- Ghét Sica đến thế sao ?
Sao cô lại phải khóc....chính vì cái con người ngang bướng lạnh lùng này chứ
- Uhm... đừng làm phiền đến cuộc sống tôi nữa ....
Cậu dừng chân...nói mà chẳng màng quay lại nhìn cô ...
- Khi nào lớn lên tôi sẽ biến mất khỏi cuộc sống của cậu ...
Cô không khóc thét như những đứa con gái làm nũng... mà chỉ đơn giản đang gòng chặt tay mình để hoàn thành lời nói trước khi vỡ òa vì cái con người này
- Đó là cô nói ...
Như thế thôi..cậu nhếch mép ngạo nghễ nhìn cô ... Cái cách cười ấy... khiến sâu thẳm bên trong ngực trái tê buốt ... nhìn cậu đi vào , để rồi chẳng thể đứng nổi... Cô biết cô chính là nguyên nhân khiến cậu như thế ... nhưng cậu chẳng biết gì về một con bé mạnh mẽ cố gắng vươn dậy như cô cả....
" Bây giờ nàng mới biết nàng chẳng phải là công chúa của hoàng tử ..mà nàng đã mơ mộng trong những câu truyện cổ tích . Yuri thật sự là hoàng tử...nhưng không phải của nàng "
Từ buổi chiều hôm đó
Cô chẳng còn thấy được cậu nữa ...
Nếu không phải là cô ...Thì đó là cậu
Cậu sẽ rời khỏi cuộc đời của cô trước ...
Cô đã hỏi quản gia Lee ... bà nói cậu đòi sang Mỹ để du học ... Và Kwon phu nhân đã đồng ý ...
Chẳng lẻ vì cô sao ?
Rõ ràng là cô thấy đượ a rất thương yêu cậu ... Nhưng hình như từ khi có cô ... cậu bị xẻ đôi người mẹ... Kwon phu nhân bà luôn bên cạnh cô .. như hệt một người mẹ ruột .. Bà luôn ôm cô vào lòng mỗi tối trước khi cô vào giấc ..
Còn với Yuri.. cậu luôn lẫn tránh bà .. và cả cô ...
Cậu chọn cách rời khỏi ...
Như thế cũng tốt thôi .. trước sau gì cậu vẫn là một người kế thừa duy nhất của tập đoàn Kwon gia .. du học là chuyện trước sau gì cũng phải cần ở cậu
--------------------------
Gió chiều hoàng hôn đang thoảng nhẹ luồn lách bật khẽ từng loạn tóc nâu của nàng ... năm nay nàng đã tròn 17 tuổi ...nàng đã thật sự thành một thiếu nữ... Chiều nào cũng thế .. nàng ngồi trên chiếc đu quay gỗ đung đưa ... thích thú ...
Ở đây ... bây giờ đã là một chỗ rất thân thuộc với nàng rồi ...
Jessica còn nhớ lại 4 năm trước... ngày cuối cùng gặp cậu ở đây ... Cậu đã làm cho nàng khóc ....Bây giờ thì nàng đã hiểu tại sao cậu lại đứng đàn violin vào ngày này
Đơn giản là vì ... ba cậu đã biến mất vào chiều ngày 9.1
Vì sao nàng biết ?
Một năm trước .. nàng đã biết được 1 sự thật ... appa nàng sau khi trở về Hàn thì cũng đã biến mất như appa Yuri ... thật may mắn là Yuri còn có omma ..còn mẹ nàng.. thì đã rời xa từ nàng vừa lọt lòng...
Appa nàng trở thành một vì sao rất sáng đối với nàng ... khi biết được ông ấy không còn sau 1 vụ tai nạn lúc nàng còn rất nhỏ
Và bà Kwon bạn thân của ông.. đã gánh trách nhiệm nuôi dưỡng nàng như hệt con ruột bà
Nàng có cảm giác như vụ tại nạn của appa nàng còn có cả appa Yuri ... Dù gì đi nữa ..cậu và nàng vẫn là 2 con người đáng thương...
---------
Nàng rảo bước về phòng ... hôm nay thật lạ ..hình như những người dọn phòng quên đóng cửa phòng cậu lại rồi ..
Một chút tò mò
Nàng tiến đến ...đẩy nhẹ cánh cửa ...
Căn phòng trong thật lạnh lẽo khi chẳng có chủ nhân ... Nhưng nếu có cũng sẽ thế thôi.. bởi vì chủ nhân nó chẳng có 1 phần nào gọi lại ấm áp
Tất cả rất gọn gàng ...chắc là do những người hầu gia đã quét dọn thường xuyên rồi ..
Nhưng dường như không thứ nào bị dịch chuyển... bởi chẳng ai dám đụng đến bất cứ thứ gì của cậu ..dù chỉ lỡ chạm nhẹ thôi.. thì cũng chẳng dám
- Đồ ngốc ! ...cậu có appa tôi cũng có vậy
Nàng mỉm cười đôi mắt rướm nước... nàng có thể thấy được sự thương yêu mà appa của cậu dành cho cậu ...những khung ảnh.. từ cõng trên lưng ... rồi đến ôm hôn cậu ...
- Cậu thật sự giống appa mình
Jessica cầm chiếc hộp màu nâu làm bằng gỗ bóng lên .. dường như lúc này 2 cha con đang chuẩn bị làm phi công... ngồi trên trực thăng nhìn cậu oai lắm ... miệng còn cười tươi để khoe ra hằm răng đều trắng phiếu ...Phía sau chiếc hộp còn đó dây vặn ... cô vặn vài vòng chiếc dây thiều .. bài nhạc cất lên ... chẳng phải ca sỹ gì ... nhưng nàng có thể biết được đó là giọng của một người bố rất thương yêu con mình
"eng-il chuk ha hab ni da. saeng-il chuk ha hab ni da.
Ji-gu E Seo wu ju e seo je il sarang hab ni da
ggot bo da deo gob ge byul boda deo bal ge
saja boda yhong gam ha ge happy birthday Yul of daddy "
Nàng thật sự cảm động lắm ...nàng khóc rồi ... Appa cậu yêu cậu đến thế thì hỏi sao cậu không trở thành như thế khi không có ông ...
Nàng để nó xuống ...vô tình cái khớp của chiếc nắp bị bật ra ... bên trong hình như có vài tờ giấy nhỏ ... Chắc là những trò ước mơ của con nít chứ gì ... Hồi nhỏ nàng cũng có chơi như thế mà ...
Bản tính tò mò... nàng muốn xem nó lắm ....Xem Yuri ước gì nào ?
Con trai thì hẳn sẽ ước mình trở thành anh hùng , siêu nhân super man ...hay hoàng tử gì đó
Chẳng hạng như nàng ... lúc nhỏ cũng thường mơ mộng mình là công chúa đấy thôi
" Một ngày nào đó appa trở về và lại hát chúc mừng sinh nhật cho Yul nghe và Yul sẽ lại nhủi nhủi vào lòng appa tha hồ mà nũng "
Không giống như nàng đoán rồi ...ước mơ của Yuri đơn giản lắm... nhưng không biết có thể thực hiện không ?
Tờ thứ nhất cô mỉm cười...xếp ngay ngắn và bỏ lại vào ngăn tủ nhỏ của chiếc hộp ...
Đến tờ thứ 2
" Appa về đi...Yul ghét con bé đó...Yul ghét cái cách nó gọi omma Yul bằng umma... Yul ghét nó thường lén nhìn Yul , Yul ghét cái bộ dạng ngây ngô của nó ...Yul ghét cả khi nó cười ....Yul muốn appa trở về và nó biến mất khỏi cuộc sống của Yul"
Trái tim nàng....hôm nay biết đau... Những thứ nàng cố xây dựng và mạnh mẽ tiếp nhận nó như hệt cuộc sống của nàng đang rất đẹp...Một công chúa đang được ấp ủ trong một lâu đài lộng lẫy.. và chờ đến khi hoàng tử đến và cưới nàng làm vợ ....
Nàng còn đang rất mơ mộng ... Đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ như in cái gương mặt của cậu....
Nàng chẳng dám ước mong cậu là hoàng tử của nàng..mà mong muốn duy nhất nàng chỉ muốn cậu đừng ghét bỏ mà trở thành một người anh trai...hay là người bạn bè gì đó miễn...cậu đừng xem nàng là cái thứ gọi là phù thủy...
Nhưng có lẻ ...
Từ bây giờ....nàng sẽ thực tế hơn... nàng sẽ phải trưởng thành hơn
Cậu ghét nàng...nhưng không có nghĩa là cậu sẽ mãi mãi ở một nơi không có nàng xuất hiện
Chắc nàng từ bây giờ phải xây nên một bức tường vững chắc... để có thể đối mặt với những cơn sóng lớn.. chẳng biết sẽ trờ tới bất cứ lúc nào ...