Nắng Tháng Năm

Ngày trường Đại học công bố điểm chuẩn, chị đã thức suốt đêm run rẩy nhập từng số báo danh của mình để tra điểm... Và em ơi, em biết không?

Chị đã-trượt-Đại-học!

Chị đã dành cả ba năm vất vả để ôn luyện.

Hôm ấy, ngoài trời mưa rất to nhưng làm sao bằng cơn bão trong lòng đây?

Không khí trong nhà cũng trùng xuống, tất cả như màn đêm tối ôm lấy chị. Hết thảy những ồn ào bên ngoài dường như không còn thuộc về chị nữa.

Nước mắt rơi thấm ướt cả gối, bao nhiêu cố gắng, bao nhiêu nỗ lực bây giờ đã chẳng còn là gì. Những ngày sau đó, chị không tha thiết ăn uống, cũng chẳng gặp ai.

Ngày ấy ai cũng nói 0.5 điểm không là gì đâu.

Cuối cùng chị trượt vì 0.5 điểm đấy!

Lúc đó, người chị có thể tâm sự là mối tình đầu, thế nhưng cậu ấy cũng chạy theo niềm vui của bản thân. Cậu ấy cùng bạn bè của mình ăn mừng; đi du lịch cùng gia đình và tháng 9 năm đó cậu ấy lại đem theo ước mơ của mình đến thành phố mới để chị lại với những thất bại và chơi vơi.

Mãi đến khi, chị nghe tiếng khóc nấc của mẹ và quyết định thế chấp nhà để vay tiền của ba cho chị đăng ký vào một trường dân lập với số tiền học phí đắt đỏ thì chị đã biết, chị không thể cứ mãi sống trong bóng tối như thế này!

Mùa thu năm đó, trong khi bạn bè đều đã trở thành Tân sinh viên thì chị - cô gái 18 tuổi lại lựa chọn học lại!

Chị chấp nhận cho bản thân chậm lại một năm, quyết định rẽ sang một hướng khác. Con người đâu nhất định phải đi đúng lộ trình đã đặt ra từ đầu đâu nhỉ?

Có thể bắt đầu chậm trễ, nhưng không sao, phía trước còn rất nhiều điều thú vị đang chờ chúng ta.

Và hơn hết là cuối cùng chị cũng đã thi đỗ vào trường mà bản thân mong muốn. Giờ đây chị đã trở thành cô giáo đứng trên bục giảng, mang trên mình sứ mệnh trồng người.

Rớt đại học, không có nghĩa là chúng ta không thể vào đời cũng không có nghĩa đã thất bại. Học lại, học cao đẳng, học trung cấp hay học nghề cũng không có gì xấu hổ. Điều quan trọng là chúng ta của hiện tại đã trở thành phiên bản tốt hơn của chính mình!

Hôm nay 15/9 sẽ có rất nhiều trường bắt đầu công bố điểm chuẩn, 

Hôm nay có người khóc, cũng có người cười, 

Chị chỉ mong rằng cho dù kết quả có ra sao các em cũng sẽ tự hào vì 12 năm cố gắng của mình. Chúc các em có được kết quả trọn vẹn nhất nhé!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui