Nắng Tháng Năm

Tôi đã gửi đơn xin nghỉ việc. Hôm nay cũng là ngày cuối cùng tôi ở lại Hà Nội tấp nập này, ngày mai đây, tôi sẽ rời đi...Và cũng sẽ kết thúc cả mối quan hệ ngay từ khi bắt đầu không có kết quả.

Tôi quen anh trong một chuyến công tác ở Lạng Sơn. Ấn tượng đầu tiên có lẽ là vì sự ân cần của anh khi tôi không may bị thương ở chân. Từng sự quan tâm của anh đã chạm đến đầu quả tim của một đứa từ nhỏ đã thiếu mất tình cảm của gia đình như tôi.

Chẳng biết từ khi nào tôi lại lún sâu vào mối quan hệ này và rồi tôi lại trở thành người thứ ba đã phá hoại mối quan hệ của anh cùng cô bạn gái ở Hàn Quốc xa xôi.


Ngày anh đứng hơn một giờ dưới sảnh công ty trong cái thời tiết lạnh buốt của Hà Nội chỉ để đưa đồ ăn sáng vì sợ tôi sẽ bỏ bữa đã bật khóc mà ôm lấy anh. Tôi ngu ngốc tin rằng đây là sự dịu dàng duy nhất anh dành cho mình. Mãi đến sau này khi nhìn thấy những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi của cô gái ở đối diện đã khiến tôi hận chính mình vì đã không tìm hiểu thật kỹ trước khi bắt đầu mối quan hệ sai lầm này.

Ngày cô ấy đến tìm, chúng tôi ngồi đối diện nhau trong quán cà phê ở dưới công ty. Cô ấy rất xinh, lại dịu dàng. Ngồi ở đó cả một buổi chiều, và tôi đã trở thành người lắng nghe câu chuyện tình kéo dài tám năm từ khi còn ngồi trên ghế nhà trước đến khi bước chân ra ngoài xã hội của anh cùng cô ấy.

Ừ, là tám năm.


Tám năm thanh xuân và cả một hôn lễ đang chờ hai người ở mùa xuân năm sau...

Giây phút này chính tôi như tỉnh lại từ trong mộng. Hóa người con trai mà tôi đã và đang yêu này lại chính là chồng sắp cưới của một cô gái khác. Thậm chí, anh còn sắp là cha của sinh linh bé nhỏ mà cô ấy đang mang... Hóa ra, trong một giây phút nào đó của cuộc đời tôi đã trở thành chính loại người tôi hận nhất - người thứ ba.

Tôi đem hết tài khoản mạng xã hội và thông tin liên lạc của mình khóa lại. Gói ghém hết hành lý, ngay cả đơn xin việc cũng được gửi lên trên ngay trong ngày. Tôi không muốn ở lại Hà Nội thêm một giây phút nào, dù là vô tình hay cố ý thì hiện tại chính tôi đã trở thành người thứ ba rồi...

Đời người, nếu nếm đủ đắng, cay, ngọt, bùi rồi tự khắc sẽ trưởng thành. Có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ tìm được người thích hợp với mình. Và nhất định tôi sẽ không biến mình thành người thứ ba một lần nào nữa...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận