Chuyện Tiết Lệnh Vi bỏ trốn cơ bản toàn bộ phủ Đề đốc đều đã biết.
Phần lớn họ đều tưởng Tiết Lệnh Vi chết chắc rồi, kết quả Triệu Duật lại chưa động Tiết Lệnh Vi một cây tóc, ngược lại còn phái người trị thương chân cho nàng.
Hai nha đầu ở Đông Uyển thấy Triệu Duật đột nhiên để bụng với vị Hồng Lăng cô nương này như thế, thái độ cũng chuyển biến theo, lúc trước luôn không kiên nhẫn khi nói chuyện với Tiết Lệnh Vi, mà hiện tại thì lại hận không thể muốn nói cho Tiết Lệnh Vi biết các nàng hầu hạ tri kỷ thế nào.
Tiết Lệnh Vi cười lạnh trong lòng.
Con người quả nhiên luôn thế.
Tuy đáy lòng không thích hai nha hoàn nịnh nọt kia, mặt ngoài Tiết Lệnh Vi vẫn giữ gìn quan hệ tốt với bọn họ, nói không chừng có ngày dùng được thì sao.
Nàng cô độc một mình, muốn bảo vệ được mạng sống của mình, ngoại trừ phải làm vừa lòng Triệu Duật, còn phải có quan hệ tốt với người trong phủ.
Ngọc Như cũng biết chuyện Tiết Lệnh Vi bỏ trốn bị bắt trở về, lại bình yên vô sự từ trong phòng Đốc Công đi ra, thậm chí Đốc Công còn sai người thỉnh lang trung xem vết thương trên chân cho nàng, Ngọc Như có chút khó tin.
Vốn dĩ hai ngày trước Đốc Công còn chẳng quan tâm gì với con nha đầu này, sao nay đột nhiên thái độ đổi nhanh như thế?
Ngọc Như hoài nghi, Tiết Lệnh Vi bỏ chạy là cố ý thu hút sự chú ý của Triệu Duật.
Đợi lang trung rời đi rồi, Ngọc Như tới Đông Uyển.
Tiết Lệnh Vi gác một chân trên giường, thấy Ngọc Như đột nhiên tiến đến, liền muốn xuống dưới hành lễ cho nàng ta.
Ngọc Như không phải là một người đơn giản dễ đối phó, Thanh Nghiên đã nói với nàng, phải cẩn thận đề phòng người này.
Muốn Ngọc Như không nhằm vào mình, phải giấu đi thật kỹ tất cả mũi nhọn của mình trước mặt nàng ta.
"Chân của Hồng Lăng muội muội vừa mới đắp dược, không cần đa lễ." Dứt lời, Ngọc Như liền tự tìm chỗ đối diện Tiết Lệnh Vi ngồi xuống.
Ngọc Như xác thật có dung mạo xinh đẹp, hơn nữa cả ngày tỉ mỉ trang điểm càng làm người ta nhìn không dứt mắt.
Kiểu trang điểm trước mặt người khác của nàng ta tựa hồ vẫn luôn là cực kỳ xinh đẹp yêu mị, nói cách khác, đều là bày ra cho Triệu Duật xem.
Nhưng Tiết Lệnh Vi chỉ cần nghĩ đến tối hôm đó nàng ta ở trong phòng Triệu Duật cùng Triệu Duật làm chuyện gì, liền cảm thấy không bao giờ nhìn thẳng nổi mỹ nhân trước mắt.
Mấy thứ kia nàng mới nhìn cũng đã sợ, Ngọc Như lại vẫn có thể kiên trì như thế, nàng bỗng nhiên có chút thương hại Ngọc Như.
Nếu không phải Triệu Duật niệm tình trước kia nàng đối xử với y có chút tốt, chỉ sợ mình cũng không trốn nổi phải rơi vào vận mệnh như Ngọc Như.
Ngọc Như phát hiện nàng nhìn chằm chằm vào mình thì lạnh lùng liếc nàng một cái, giọng khá chua ngoa: "Ngươi nhìn chằm chằm ta như thế làm gì?"
Trong nháy mắt ấy, một chút lòng thương hại của nàng đối với Ngọc Như tức khắc biến mất hầu như không còn.
"Không có gì, chỉ là cảm thấy Ngọc Như tỷ tỷ cực kỳ đẹp, nhịn không được nhìn thêm một lát.." Nịnh nọt đối với Tiết Lệnh Vi mà nói thì dễ như trở bàn tay, tất cả những cái này đều là họ theo những người đeo bám lấy lòng Trưởng công chúa khi nàng vẫn còn là quận chúa.
Nếu là ngày xưa, Ngọc Như nghe vậy sẽ rất hài lòng, nhưng hôm nay nàng ta lại cảm thấy có ý châm chọc.
Nàng ta cười lạnh một tiếng: "Dù ta đẹp thế nào đi chăng nữa, cũng không thể so được Hồng Lăng muội muội ngươi." Nàng nhìn chân Tiết Lệnh Vi một cái, "Được ăn cả ngã về không, ngươi đúng là có gan chơi."
Nếu là người khác, làm như vậy đã sớm chết rồi, nha đầu này nhất định còn dùng biện pháp gì khác mới có thể làm Đốc Công đột nhiên xem với con mắt khác như thế.
Huống hồ dung mạo của nha đầu này vốn dĩ không kém.
Ngọc Như càng nhìn Hồng Lăng càng không vừa mắt.
Ở trước mặt nàng ta cũng biết giả vờ thành thành thật thật, không nghĩ tới lại có thủ đoạn như thế --
Thật ra Tiết Lệnh Vi nghe không hiểu ý của Ngọc Như, nhất thời không biết trả lời thế nào, nhưng mọi người cũng nói hết rồi, mình cũng không thể để mặc người ta như thế, liền khiêm tốn đáp lại một câu: "Ngọc Như tỷ tỷ xem trọng muội muội quá, muội muội chẳng qua chỉ là một vũ cơ thấp kém, sau này vẫn phải dựa vào Ngọc Như tỷ tỷ.."
Ngọc Như nghe lời này xong, sắc mặt lập tức trầm xuống, bất mãn nói: "Chẳng lẽ ngươi đang nói, ta còn không bằng một vũ cơ xuất thân hạ tiện như ngươi?"
Tiết Lệnh Vi nhất thời sửng sốt, cẩn thận nghĩ lại, vừa rồi nàng có nói thế sao?
* * *
Editor: Mi An .