-Là sao?Sao nó có thể giúp chúng ta nhanh chóng tìm ra nàg chứ?_Hắn hỏi.
-À...Cái này sẽ giúp chúng ta bay lên ma không tốn sức.Chúng ta sẽ dùng nó tìm khắp đất nước này.Nó có vận tốc 100km/h đấy nhá._Anh nói mà có chút khoe khoang.
-Nhưng ta và Vương Gia đâu có biết sử dụng.Ta sợ lên rồi không xuống được giống chàng thôi.Hihi..._Linh Vi nói đùa.
-Sao nàng lại trêu ta.Bây giờ ta biết cách xuống rồi chcứ bộ.Mà nếu bây giờ không dùng nó thì chúng ta sẽ không kịp tìm được tuyết nhu mất.Chúng ta chỉ còn 5 ngày nữa thôi._Anh nàngcố nói.
-Cũng đúng.Chúng ta khôg còn nhiều thời gian.Nếu như nàng và con của ta có mệnh hệ gì thì ta sẽ không sống nổi_Hắn cứng rắn nói.
-Được rồi.Ta dạy 2 người cách bay lên nhé._ANh nói.
Anh giải thích cho hắn và Linh Vi hiểu.(Nếu ai không biết sử dụng ntn có thể đọc qua truyện đôrêmon sẽ hiểu)
Hắn và Linh Vi học rất nhanh.Chỉ trong nửa ngày hắn và Linh Vi đã sử dụng thành thạo.Còn anh thì khỏi nói..
-Ta đi tìm tuyết nhu thôi_Anh nói.
"Nhu nhi,Ta nhất định sẽ tìm được nàng.Ta yêu nàng nhiều lắm..."Hắn tự nói thầm.
3 người họ tìm suốt 2 ngày vẫn không thấy.Họ bắt đầu thấy mất kiên nhẫn.Nhưng ông trời vẫn thương bọn họ.Đến ngày thứ 3 họ tìm được ả công chúa xà lương đó.Họ đi theo ả đến nơi ả giữ nàng.3 người họ không giữ được bình tĩnh xông vào giải cứu nàng luôn.Anh và hắn giải quyết bọn sát thủ và ả còn Linh Vi dẫn nàng đi.Bỗng hắn thấy một hai tên sát thủ đuổi theo nàng và Linh Vi liền vội vàng đuổi theo sau.Còn một mình anh ở lại giải quyết bọn sát thủ.Chưa đến một khắc anh đã giải quyết xong hết bọn sát thủ đó.Ả xà lương định chạy nhưng anh đâu có để ả chạy dễ dàng như vậy.
-Sao ngươi lại rắp tâm sát hại em gái ta.Nó đâu có làm gì ngươi.Ngươi đừng có giật nam nhân của em ta.Lần này ta bỏ qua,lần sau ta sẽ giết ngươi_Anh đe dọa.
-Tại sao?Tại sao tất cả mọi người không ai cần ta.Tại sao khi ta yêu ai đó cũng sẽ có người dành với ta?Tại sao ông trời lại bất công như vậy?Đến ngay cả cha ta cũng bỏ rơi ta ném sang đất nước này..._Ả hét to lên.Mắt bắt đầu rưng rưng.
Thì ra ả cũng thật khổ.Nhưng ả làm vậy là quá đang.
-Không ai ghét bỏ ngươi cả.Là ngươi tự tìm lấy thôi.Ngươi hãy sống thật tốt.Luôn tốt với mọi người thì sẽ không ai ghét bỏ ngươi.Ta tin sẽ có 1 ngày ngươi sẽ có ý trung nhân thật sự..._Anh cố gắng thuyết phục ả.
Trong khi đó,Hắn đã giải quyết xong vài tên sát thủ.Hắn đến gần nàng ôm chầm lấy nàng.
-Cuối...cùng...chàng cũng....đến...._Nàng thì thào sau đó ngất đi.
HẮn lo lắng ôm nàng về phủ tìm vị đại phu tốt nhất đến bắt mạch cho nàng.
1 giờ sau anh bước vào phủ.Linh Vi đến và hỏi han sự việc.Cuối cùng thì ả cũng hiểu ra và trở về nước.
***
3 Ngày sau nàng vẫn chưa tỉnh.Hắn lo sợ canh bên giường suốt ngày đêm không ăn uống nghỉ ngơi gì.