//
Senju Hashirama & Uchiha Madara
Trong óc có hố, não động lại mở, luôn muốn làm chuyện gì, vậy mà cuối cùng đều thành tìm chết QAQ
Đây là một sản vật của quá trình buông thả chính mình, thiết định cặn kẽ sẽ được đưa ra trong truyện, cố gắng cho não động của mình một lời giải thích hợp lí viên mãn, nếu như không làm được… Vậy thì cũng hết cách rồi. Đội nồi chạy đi
CP NaruSasu HashiMada ObiKaka ShiIta TobiIzu
————————
Uchiha Madara nhìn chằm chằm Senju Hashirama rất lâu, cuối cùng y lại cười lên.
Y biết Senju Hashirama từ lâu rồi, dường như kể từ lần gặp nhau ngoài ý muốn hồi nhỏ liền nhất định sẽ dây dưa không nghỉ với người này. Y đã từng nghĩ mình hiểu rõ Senju Hashirama còn hơn hiểu rõ chính mình. Nhưng hành động rời đi Konoha của đối phương lại như một cái tát lên mặt y, mà Thung lũng Kết thúc lại như một cái tát khác lên bên mặt còn lại.
Trong một khoảng thời gian rất dài, y đều đang suy nghĩ, rốt cuộc là y nhìn nhầm, hay là phía sau có điều gì kì quái.
Bây giờ, câu trả lời cuối cùng cũng ở trước mặt y.
Có bị Hashirama tính toán thì lại thế nào? Dù ở Thung lũng Kết thúc có đau tê tâm liệt phế, nhưng Hashirama cũng không khá hơn y là mấy. Rinnegan y chưa từng dùng thử, nhưng lực lượng mạnh lên cũng không phải chuyện xấu. So với y, Hashirama ngày nào cũng lo lắng sợ hãi mình sẽ bị khống chế đi giết người, ngẫm thử thì đúng là rất hay ho.
Uchiha Madara suy nghĩ rất nhiều lí do, nhưng y biết, thật ra thì tất cả chỉ là một cái cớ.
Y chẳng qua là không muốn trách Hashirama, người nọ chưa từng thay đổi, vẫn là bộ dạng y quen thuộc, như vậy là đủ rồi.
Uchiha Madara nở nụ cười tuỳ ý, nhìn vẻ mặt cầu tha thứ đáng thương của Senju Hashirama, y chê cười nói: “Tôi có Rinnegan lại không thua thiệt, nhìn tôi như vậy làm gì?”
Senju Hashirama hất Kaguya sang một bên, nhào qua ôm lấy Uchiha Madara, sau đó liền hôn lên má y: “Madara, quả nhiên cậu ôn nhu nhất!”
Kaguya: “…” Bà đang muốn thảo luận một chút với Hagomoro về vấn đề giáo dục con cháu.
Otsutsuki Hagomoro thức tỉnh vì mẹ mình quay lại giờ đang nhìn tình hình từ Hoàng tuyền: “…” Ông tốt nhất chưa nên xuất hiện vội.
Liên minh Ninja: “…” Đậu má, biết ngay là hai người này có vấn đề!
Senju Tobirama hận không thể đánh anh trai mình một bữa. “Aniki! Anh chú ý tình hình một chút đi!”
Senju Hashirama vẫn cứ ôm Uchiha Madara không chịu buông tay.
Cảm thấy mình không còn mặt mũi nào gặp người, Senju Tobirama bất đắc dĩ nhận trách nhiệm giải thích hiện trạng, mong có thể dời sự chú ý của mọi người. “Tình huống đại khái cũng như lời aniki nói, sau khi rời làng tôi gặp lại anh ấy, biết được những chuyện này, vì vậy liền chuẩn bị giúp aniki thoát khỏi sự ảnh hưởng của Thần thụ.”
Naruto hỏi: “Chú Tobirama, chú làm những chuyện này, toàn bộ chỉ vì để chú Đệ Nhất thoát khỏi sự khống chế của Thần thụ sao?”
“Dù sao aniki cũng không muốn biến thành công cụ giết người không còn lí trí.” Senju Tobirama đáp. “Nhưng mà, tình hình của aniki lúc tốt lúc xấu, anh ấy nhất định phải dùng phần lớn lực lượng để không chế lí trí của mình không bị ý chí của Thần thụ ảnh hưởng, một khi lơi lỏng sẽ lạm sát người vô tội. Có lần tôi cũng suýt chết trên tay aniki, sau đó tôi nghiên cứu ra một loại thuốc để anh ấy uống định kì, hiệu quả coi như không tệ.”
“Nhưng có một vấn đề. Muốn hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Thần thụ, aniki liền nhất định phải gặp Kaguya. Rinnegan đã có, vấn đề còn lại chính là vĩ thú. Aniki không thể tự mình ra tay bắt vĩ thú, để tránh việc không cẩn thận đại khai sát giới. Mà chỉ một mình tôi cũng không thể bắt lại toàn bộ vĩ thú. Hơn nữa còn có Thập vĩ, chỉ có người đồng thời có cả Rinnegan và tế bào của aniki mới có thể điều khiển. Dù tôi dùng tế bào của anh ấy cải thiện thể chất của mình, duy trì ở trạng thái tột cùng thời trẻ, nhưng tôi không thích hợp trở thành Jinchukiri của Thập vĩ. Aniki thì không cần phải nói, sơ ý một chút sẽ bị Thần thụ khống chế ngay.”
“Tôi và aniki quyết định lợi dụng Zetsu đen. Zetsu đen là do Kaguya tạo ra để hồi sinh mình. Qua ngàn năm rồi, vất vả lắm mới ra một đôi Rinnegan như vậy, hắn thế nào cũng sẽ giúp chúng tôi hoàn thành chuyện tiếp theo. Mà tôi chỉ cần lộ ra sự tồn tại của mình cho Zetsu đen, sau đó để những tế bào hắn cần ở trong phòng thí nghiệm.”
“Quả nhiên, như chúng tôi mong muốn, Zetsu đen lén trộm những tế bào kia, kéo Zetsu trắng từ trong Ngoại đạo ma tượng ra. Sau đó, hắn tìm được Uchiha Shin, dụ dỗ y dung hợp vật chất di truyền của tộc Uchiha, còn đình đưa một đôi Mangekyo Sharingan cho y. Thể chất của Uchiha Shin đúng là đặc biệt, nhưng lực lượng của Mangekyo Sharingan không phải là thứ ngoại nhân có thể dễ dàng sử dụng, y chỉ đang cạn kiệt sinh mạng của mình mà thôi. Vì thế, tôi còn cố ý giúp y ghép một phần tế bào của aniki trước khi Đại chiến lần bốn bắt đầu, lại ghép Rinnegan cho y, chính là vì lo lắng, chuyện chưa làm xong mà sinh lực của y đã bị đồng lực của Rinnegan hút sạch.”
“Vậy còn Đại chiến lần bốn…” Naruto lắp bắp hỏi, suy luận một chút, thật ra thì Đại chiến lần bốn cũng không nhất định phải xảy ra, hoàn toàn có thể tránh được mà.
“Đại chiến lần bốn có gì không tốt sao?” Senju Tobirama hỏi ngược lại.
“Ha?!”
“Năm làng ninja lớn cuối cùng cũng có thể buông thù hận lẫn nhau xuống, lựa chọn bắt tay hợp tác.” Senju Tobirama lạnh lùng nói. “Đại chiến lần bốn đã chứng minh điều này.”
Mọi người á khẩu không trả lời được.
Lấy phương thức cực đoan này để thúc đấy năm làng ninja lớn buông thù hận hợp tác cùng sóng vai chiến đấu, qua cuộc Đại chiến này, vô luận tương lai thế nào, ít nhất trong mấy chục năm, Nhẫn giới cũng sẽ giữ vững nền hoà bình căn bản.
“Dù sao đã có Luân hồi thiên sinh, sợ cái gì.” Senju Tobirama bổ sung thêm.
“Thật đúng là tác phong của lão.” Uchiha Obito giật giật khoé miệng.
Uchiha Madara đâm đâm Senju Hashirama đang ôm y hết hôn lại cọ không chịu buông tay. “Cậu để nó làm loạn vậy sao?”
Senju Hashirama rất ấm ức: “Tớ nói cũng muốn Tobirama chịu nghe chứ!”
Liên minh ninja: “…” Hokage Đệ Nhất, ngài và Senju Tobirama rốt cuộc ai là anh ai là em?! Tại sao lại thấy quan hệ anh em của hai người hẳn phải đảo lại?!
“Đến đây cũng đủ rồi đấy. Đi xử lí Kaguya đi, cậu vất vả mãi mới kéo được bà ta ra, định làm gì thì đi làm mau đi.” Uchiha Madara kéo Senju Hashirama từ trên người mình xuống, chỉ chỉ Otsutsuki Kaguya đang đứng đằng xa vẫn không thể nhúc nhích.
Senju Hashirama quyến luyến không thôi lại hôn Uchiha Madara một cái mới nhớ đến chính sự, biểu lộ ngốc nghếch vẫn bị Uchiha Madara chê cười cũng biến mất. Hắn đi đến trước mặt Kaguya, đặt tay lên vai bà. “Bà có chỉ là bản năng khát vọng lực lượng của Thần thụ, bây giờ, tôi đem ý chí của Thần thụ cho bà.”
Đôi mắt Rinne Sharingan đỏ như máu nhìn thẳng vào đôi Byakugan của Kaguya. Như bị đầu độc, Kaguya mở miệng nói: “Luân hồi thiên sinh thuật.”
Lượng chakra khổng lồ không ngừng bị tiêu hao, trong Đại chiến lần bốn có gần 4 vạn ninja chết trận, lượng chakra cần thiết để hồi sinh họ vô cùng to lớn. Thần thụ vĩnh viễn chỉ có thể có một tồn tại, Otsutsuki Kaguya hoặc Senju Hashirama, hai người tuyệt đối không thể cùng tồn tại. Senju Hashirama là tương lai, Otsutsuki Kaguya là quá khứ, vốn nên là hắn tồn tại, nhưng hắn lại không muốn. Vì vậy, muốn thoát khỏi sự không chế của Thần thụ, cũng chỉ có thể trả ý chí của Thần thụ lại cho Kaguya, ép bà ta tiếp tục tồn tại với thân phận Thần thụ. Nhưng một khi hoàn toàn mất đi ý chí của Thần thụ, hắn lại không thể tiếp tục áp chế Kaguya, vì vậy, chỉ có thể mượn thời cơ khi thi triển thuật Luân hồi thiên sinh.
Thuật Luân hồi thiên sinh lấy một mạng đổi vô số mạng, là tang lễ thích hợp nhất cho Otsutsuki Kaguya, kẻ từng ngạo mạn đến mức muốn dùng lực lượng của mình huỷ diệt toàn nhân loại.
Trong Hoàng tuyền, Otsutsuki Hagomoro và Otsutsuki Hamura cùng thở dài một tiếng.
Họ cùng nhớ lại lúc còn nhỏ, cô gái tóc trắng mắt trắng cũng từng ôm họ, từng gọi tên họ một cách ôn nhu và từ ái. Bà từng là người mẹ tốt nhất trên đời, hai người từng tôn kính bà, yêu thương bà như vậy, nhưng hết thảy ngưng hẳn vào thời khắc bà ra tay với hai anh em để đoạt lại lực lượng kia.
Ai lại nguyện ý đối địch với mẹ của mình đây?
“Anh trai.” Otsutsuki Hamura nắm tay anh trai mình, đôi Byakugan rất giống Kaguya nhìn ông. “Tất cả cũng sắp kết thúc.”
Sau một lát ngơ ngẩn, Otsutsuki Hagomoro cười nhẹ, cầm lấy tay em trai. “Đúng, lần này thực sự đã xong. Luân hồi của Indra và Asura cũng sắp kết thúc, người một nhà chúng ta cũng có thể đoàn tụ.”
Trách nhiệm và nghĩa vụ tích luỹ từ ngàn năm trước đến nay, họ cũng nên buông xuống.