Ngủ dậy thì thấy đã 7h tối rồi. Của nợ kia thì đang vẫn đang ngủ. Ngủ mà mỏ cứ chu chu ra nhìn chỉ muốn cắn. Tôi cũng từng "cảm nắng" Ngọc nhưng tôi không biết cơn cảm nắng này kéo dài được bao lâu nên tôi không nói ra. Rồi thời gian qua Ngọc trở thành 1 người bạn thân khác giới của tôi khiến ranh giới tình cảm và tình yêu càng thêm mập mờ. Tôi không nói vì sợ Ngọc không thích tôi và sẽ phá vỡ tình bạn đẹp đẽ này. Mải suy nghĩ Ngọc tỉnh lúc nào không hay
- Tao biết tao đẹp rồi mày không phải ngây người ra vậy đâu.
- Cho tao mượn cái bô
Rồi cả 2 đều cười
- Dậy ăn cháo uống thuốc au khỏi bệnh còn đi thi
- Mày xuống trước đi tao xuống sau
Tôi đi ra ngoài cửa khép cửa lại. Xuống múc cháo ra tô. Nhỏ 1 tôi cũng 1. Mà sao mẹ nấu nhiều thế nhỉ. Hay mẹ tôi biết là mẹ về nhỏ Ngọc sẽ cho tôi ăn. Ôi thật đau đầu kệ con mẹ nó đi hì. Lấp đầy cái dạ dầy đã. Đang ăn thic nhỏ đi xuống
- Ai ày ăn cháo của tao
- Trời đánh tránh miếng ăn. Đớp đi
Nhỏ im lặng ngồi ăn. Do ăn chiều nhiều rồi nên tôi xơi được mỗi một tô. Ăn xong tôi bảo nhỏ ra ngoài phòng khách xem TV để tôi rửa bát.
Nhỏ đang ngồi gác chân lên bàn xem TV. Vô duyên ghê. Tôi chọn cái ghế dài để có thể nằm. Các cụ có câu "Căng da bụng trùng da mắt" quả không sai. Nằm xem TV 1 lúc tôi ngủ lúc nào không hay. Khi đồng hồ điểm 12h tôi tỉnh dậy thì thấy Ngọc đang nằm cạnh tôi. Thế méo nào nhỉ. Nhỏ lúc trước ngồi đối diện tôi mà....
chap này tg type ngắn cấm thắc mắc