Vù…… vù
Một cuộc rượt đuổi KINH HOÀNG trên đường phố giữa một con Nhok và…. Thời gian
1s
2s
3s
….. két….. Rầmmmmmmmm
“ mình đang ở đâu ? thiên đường hay địa ngục. - -’ …. Ơ …. Hình như không đúng , mình làm nhiều việc xấu như vậy ko lí nào đc ở thiên đường… Mà khoan.. thiên đường mà cũng có trai đẹp sao ? … Woa.. đẹp trai thật nhưng không bằng ông nội mình (ặc) ”
Con Nhok nhìn xung quanh ngu ngơ như con điên trốn trại rồi lẩm bẩm như người cõi trên. Thân hình thì đe lên chiếc xe đạp của tên con trai đang nhìn mình như sinh vật lạ.
Mà con nhok này ko ai khác chính là Vương Triệu Hy- Một con nhok hậu đậu nhất quả đất
Tên con trai vừa gây tai nạn nhìn Hy HY lo lắng ko biết có nên đem nó vào bệnh viện ko . hắn bực mình khi Hy Hy cứ nhìn xung quanh ngẩn nga ngẩn ngơ như con bệnh hỏi nó :
_ Này . nhok con ko sao đó chứ bên kia có bệnh viện kìa có cần đem qua ko ?
_ hơ.. hơ.. Tôi ko sao. Woa .. thiên đường cũng có bệnh viện sao ? Anh là thiên thần hả? sao xấu quá vậy ?
_ Cái giề ??? – Tên con trai nổi khùng bởi những lời lẽ ko đâu vào đâu của cô nhok _ ngồi dậy đi con tâm thần kia. Ngồi lên con xe của tôi ko chịu đứng dậy là SAO ??? tôi sắp trễ học rồi. đứng lên nhanh lên
_ .. trễ học.. ư.. hả…. aaaaaa tôi sắp trễ học rồi – Nói rồi Hy Hy đứng phắt dậy chạy đi để lại một làn khói hết sức điêu luyện làm tên con trai đứng ngẩn tò te
---------------
_ Hy Hy Àh ! em ko có não àh. Cô đã dặn bao nhiêu lần là ko được đi học muộn mà sao em ko chịu nghe vậy HẢ? có biết cô xấu hổ như thế nào trước mặt các giáo viên khi có một học sinh như em ko hả ? – Bà cô hét toáng. Mắt trợn ngược đầy tức giận mắng Hy Hy làm cả bọn trong lớp dựng tóc gáy
_ Dạ… em xin lỗi cô… hix.. em sẽ tìm cách khắc phục sớm ạh – Hy Hy cắn răng rủa thầm 2 ông anh chết tiệt ko chịu gọi mình dậy làm mình bị muộn học lại còn được dạy một khóa ‘tụng kinh’ miễn phí của Bà La Sát nữa chứ. Rõ điên. Mà tức nhất là gặp phải tên điên tông phải mình. Ko xin lỗi một tiếng mà còn đòi vác mình vào bệnh viện tâm thần nữa chứ HỪ
_ Khắc với chả phục.. đứng ngoài hết tiết cho tôi . Grừừừừ
_Dạ…. “ hờ hờ. trễ đâu ko trễ . trễ ngay 2 tiết văn của Bà La Sát. Đứng thế này hai tiết thì rã chân con mẹ nó rồi còn đâu. Hức ” – Hy Hy lẩm bẩm vae mặt cực kì đau khổ
---------
12h30 trưa…..
Hy Hy vác cái thân mềm như cọng bún về nhà….
_Nương nương đã về. mời Nương nương dùng nước- Triệu Kỳ nhanh nhảu nhanh ra tận cổng nịnh nọt Hy Hy
_Trái cây đây ! Nương nương ăn cho hạ hỏa đi- Triệu Vỹ nhe răng mặt tái như đít nhái nhìn Hy Hy toát mồ hôi hột
Hy Hy hồng hổ mặt đỏ như Trương Phi xách lỗ tai hai ông anh ‘Quý hóa’ lê đe :
_lão Vỹ, Lão Kỳ . có biết đã phạm tội gì ko ?
_ A.. em gái.. anh biết, anh biết- Triệu Vỹ run run trước cô em gái nhỏ bé mà hắn ‘ cưng như trứng, hứng như hoa’ . tôn sùng còn hơn mẫu thân mình, lấm liếm nói
_Biết gì ? NÓI ! – Hy Hy liếc con mắt cú vọ sang Triệu Kỳ
_Ko thức em gái dạy đi học. vi phạm Gia Quy khi đang thi hành công vụ-Triệu Kỳ tái mặt
_Rủ nhau uống rượu lúc đêm hôm, làm em gái ko ngủ được, lại còn say xỉn khi ko có ba mẹ ở nhà. Quên mất lời dặn dò của Đại Vương và Mẫu Thân trước khi đi là mỗi sáng phải thức em gái dạy đi học.. hix hix – Triệu Vỹ tiếp lời cắn môi lắp bắp mặt thối đần như đít bò
_Vương Triệu Vỹ ! anh phải nấu ăn 1 tuần để lấy công chuộc tội. Hừ.. còn Vương Triệu Kỳ ! Anh dọn nhà một tuần cho em. Hai người ko làm thì đừng có trách bổn cô nương !!!- Hy Hy lừ mắt nhìn hai ông anh ‘đầu đội trời chân đạp ..kít..’ đang co rúm trước mặt mình
_Hix… bọn anh biết rồi. chỉ mong em đừng báo với ba mẹ thôiii – cả 2 đồng thanh mặt méo xệch như bánh bao thiu
_Hừ.. cho hai người lui… lén phén phạm tội nữa thì đừng trách em tại sao ác. Em méc ba mẹ cho coi – Hy Hy chun mũi, bậm môi nhắc nhở (khổ ! cô em này chỉ có chiêu méc ba mẹ là giỏi)
-------
15 năm trước
…..
Đứa bé gái nằm trong nôi. Mắt tròn xoa miệng chúm chím mút mút ngón tay nhìn cậu bé 3 tuổi mắt tròn xoe ko kém
_Mẹ ơi ! Sao em gái lại thích ăn tay rồi nhìn con cười vậy mẹ - cậu bé thắc mắc nhìn mẹ hỏi
_Vỹ Vỹ ngoan, em gái vui khi thấy on đấy
_Thế hả mẹ ? Thế con phải làm gì với em gái
_Con phải bảo vệ em gái con, thế con có muốn làm anh trai không ? Vỹ Vỹ
_Muốn ạhhhhh – Vỹ Vỹ mắt long lanh nhìn mẹ
_ Thế con phải bảo vệ, yo thương em. Khi ko có ba mẹ ở nhà con phải chăm sóc em. Con hiểu ko Vỹ Vỹ. con phải yo thương và chơi với em, làm cho em cười giống như lúc con chơi với Kỳ Kỳ ấy
_ Dạ vâng thưa mẹ
………
Từ khi cha sanh mẹ đẻ đến giờ, từ khi biết em gái lad cái gì. Triệu Vỹ tự thề với lòng mình sẽ bảo vệ em gái ko để em gái bị một tổn thương nào
Lúc Hy Hy được 12 tuổi. Triệu vỹ đã dẫn con bé đi tập võ. Tự nói với lòng mình hễ ai đụng đến con bé chính là đụng đến mình. Hai anh em họ Vương luôn thay phiên nhau bảo vệ cô em gái bé bỏng mới ngày nào nằm trong nôi mà bây giờ đã lớn bước vào tuổi 16 đầy mộng mơ – Vương Triệu Hy chính là nữ thần trong tim hai anh em. Để bây giờ đây ‘đau quặn tim , thắt quặn ruột’ khi bị con bé đứng lên đầu phách lối. hai anh em họ đã rất hối hận vì đã đưa Hy Hy đi tập võ để hàng ngày Hy Hy đem hai Lão anh ra làm bao tạ mỗi khi buồn bực