Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo


cạch... Cạch..cạch
_ E hèm ,các em nhanh chóng lấy sách vở chúng ta học bài mới nào - tiếng ông thầy mỏ vịt dạy môn Anh oang oang khắp lớp
_ Môn Anh chết tiệt !- HyHy bặm môi, kêu khổ
_ Sao ế !! Cô ngu môn Anh thì nói đại đi, còn bày đặt chửi môn học của người ta nữa - Hán Phong chau mày , chép miệng nhìn HyHy lắc đầu
(Quả thật, môn Anh là môn HyHy nhà ta ghét nhất quả đất, nó tự nhủ sau này sẽ ko đi du lịch ở đâu xa , chứ ra nước ngoài ko biết một chút tiếng Anh nào thì nhục phải biết, nếu mà có học tiếng Anh lại thì chắc cũng phải bắt đầu từ lớp vỡ lòng quá)
_ Gì... Chứ.. Ngu cái gì mà ngu, tại tự nhiên tôi ghét nó thôi chứ bộ, cậu điên àh - HyHy lập tức phân bua cho đỡ xấu hổ
_ Thôi cả lớp trật tự nào, hôm nay có phần học tự do, cái em sẽ tự đặt các câu tiếng Anh ở thì hiện tại, kể về một việc làm hằng ngày của mình. Nào, chúng ta làm việc theo cặp đi, 2 em cùng bàn một cặp nhé, work in part bắt đầu - ông thầy ra yêu cầu
...
_ Gì chứ ? Sau tôi phải cặp với cậu - HyHy nhăn nhó

_ Đừng nhiều lời, mau đặt câu trước đi- Hán Phong đắc chí - Để tôi xem osin của tôi giỏi tiếng Anh tới đâu
_ Uhmm, uhm '' Get... up... I clean.. your teeth '' - HyHy ú ớ một hồi rồi cũng nói
_ Uhmmm hahahahahaha. Mỗi sáng cô đều đánh răng hộ tôi hả ??? Haha- Hán Phong cười nắc nẻ như dở hơi ( HyHy đã nhầm từ 'my' thành từ 'your' -_- )
_ Hừ , cậu im đi, tôi..tôi nhầm ko đc hả - HyHy ngượng đỏ mặt- '' ax, xấu hổ quá đi''
_ Haha.. Cô xem mặt cô kìa, đỏ như *** khỉ ấy... Haha - Hán Phong vẫn ko ngừng trêu HyHy làm nó, mặt đỏ lại càng đỏ hơn nhưng chẳng thể làm gì đc, nên đành nuốt cục tức lại vào
_ .... Hán.. Phong nếu tôi ko nợ anh chiếc xe đạp thì nãy giờ anh đã vào bệnh viện lâu rồi đấy, đồ đểu - HyHy đay nghiến từng từ, tất nhiên âm lương chỉ mình nó nghe thấy
...
...........
--------
HyHy mặt ỉu xìu như bánh bao nhúng nước, đi sau lưng Hán Phong xách cặp cho hắn về, ở sau lưng còn có đám tiểu quỷ đang xôn xao tám chuyện
Bỗng từ xa, tên Gia Huy đã dựng con SH bên cạnh cổng trường, đang dáo dác nhìn xung quanh kiếm ai đó mà ai cũng biết là ai ( tìm má Hy chứ ai)
Nhìn thấy bản mặt của tên Gia Hy cổng đc gái bu như kiến bu đường. Bất chợt hắn ta nhìn thấy HyHy , liền tách đám con gái đang cố làm quen mình tiến lại chỗ HyHy
HyHy bỗng nảy ra ý định muốn chọc phá, liền 'triệu tập' đám tiểu quỹ nhí nhố sau lưng lại thì thầm :
_ Hêy ! Mọi người có thấy thằng chã kia ko? - vừa nói, HyHy liền hướng tay về phía tên Gia Huy đang hí hửng đi tới
_ Ồ ! Anh ấy đẹp trai quá, tỉ tỉ quen anh ấy hả ?? - Mái Ngố mắt nở hình trái tim nhìn HyHy hỏi
_ Ko có quen biết gì sất, nhưng mà có muốn chọc phá anh ta một chút ko ?- HyHy liếc ánh mắt sảo quyệt nhìn từng đứa một, chúng lập tức gật đầu ngay

_ Tốt ! Thế này nhé ! tỉ đếm đến 3 mọi người cùng la to '' ôi HyHy àh, cậu thật là dễ thương quá đi, chúng tớ hâm mộ cậu rồi'' chỉ vậy thôi , hê hê - HyHy nở nụ cười nửa miệng mu mô đám cả đám sợ run
(mỗi khi ẻm cười như thế này thì chắc chắn sắp có chuyện xảy ra)
_ Ax.. Như thế là sao - Thắng Mập đôi mắt ngây thơ
_ Ko cần biết, nhiều lời quá, hắn tới gần rồi, chuẩn bị, 1....2.......3 - HyHy hô to
_ Ôi HyHy àh ! Cậu thật là dễ thương quá đi, chúng tớ hâm mộ cậu rồiiiiiiii - Cả đám hét to đồng thanh
Tên Gia Hy vừa nghe xong tưởng đâu khen mình, chạy lại chỗ HyHy cười hớn hở :
_ Các bạn khen tôi hả? Cảm ơn nhiều nghen, lại gặp lại em rồi, bạn em thật dễ thương - Gia Hy cười ngốc nghếch nhìn HyHy
HyHy giả vờ ngây ngô nhìn Gia Hy hỏi :
_ Ủa có ai khen anh đâu mà cảm ơn.. mà Xin lỗi ,tôi có quen anh hả ??- HyHy nheo mắt nhìn từ đầu đến chân Gia Hy lắc đầu ra vẻ đáng tiếc - Tội nghiệp, đẹp trai mà bị khùng ...
_ Ời.. Đúng rồi đó, đẹp trai mà bị khùng kìa, zìa kêu má mua thuốc cho uống đi, tụi này có ai khen anh đâu - tiếng đám tiểu quỹ phụ họa làm Gia Hy méo mặt ko hiểu gì sất, cứ ấp a ấp úng :
_ L...à ...sa....o ??? o.O - Gia Hy đần thối mặt ra - Thế hồi nãy các bạn kh...en ai, anh là Hy đây mà

_ Khục..khục... Ahahahahaha.- Cả đám tiểu quỹ ré lên cười chảy cả nước mắt, tên Hán Phong nãy giờ ko hiểu chuyện giờ cũng cười nắc nẻ như tên dở hơi
_ Hahaha. Xin lỗi anh, nãy giờ chúng tôi đang khen sư tỉ của chúng tôi mà - Từ Ân sau một hồi cười ko ngớt giờ mới ôn tồn giải thích cho tên Gia Hy mặt đang đần thối kia hiểu
_ Sư.... sư tỉ của mấy người là ai ?? - Gia Hy ngượng chín cả mặt, lắp bắp hỏi
_ Là tôi - HyHy bước ra từ đám nhí nhố - Sao ? Đám bạn tôi khen tôi mà anh cũng muốn chạy tới chực phần àh... Haha- HyHy cười man rợ trước khuôn mặt ngây ngốc của Gia Hy
_ Em.. Sao em.. Sao em..... Cuối cùng là sao - Gia Hy hỏi một cách ngu ngốc nhìn HyHy mà ko hiểu đếch gì hết
_ Tôi là Vương Triệu Hy, sao?? Anh tưởng chắc mình anh tên Hy thôi àh. Ờiiiii , đã hiểu chưa cưng ? - HyHy lắc đầu tỏ vẻ cảm thông
_ Vậy HyHy, là em àh, hix, ra là vậy, em dám trêu anh àh - Gia Hy nhíu mày nhăn nhó
_ Haha. Xui thì chiệu, tự nhiên đổ lỗi cho tôi là sao ?? - HyHy bĩu môi, phủi mông bỏ đi
_ Này ! Tên osin kia, cô định mang cặp của tôi đi luôn àh, trả tôi, trả tôi mau- Hán Phong giật mình chạy theo HyHy đòi cặp, vừa chạy vừa la í ới


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận