Hán Phong cõng Đình Đình trên con phố nhỏ đông người, ai cũng trầm trồ khen họ làm Đình Đình cười khúc khích
_ Sao cậu cười- Hán Phong nhăn trán hỏi Đình Đình
_ HiHi... Tại tớ thấy họ mắc cười quá, chẳng lẽ thấy hai người cõng nhau, nghĩa là họ là một đôi hả? Mà đúng rồi, cậu có bạn gái chưa Hán Phong, sao tớ chưa bao giờ nghe cậu kể nhỉ ?
_ Àh..ừmm... Tớ có thích một người, nhưng ko biết cậu ấy có thích tớ ko nữa...
_ Cô ấy là người như thế nào, kể tớ nghe với đi, có gì tớ làm quân sư cho cậu nhé- Đình Đình cười tít mắt
_ ừh.. Cô ấy ngốc lắm, nhưng mà trước mặt người khác luôn tỏ ra mình là người thông minh ko hà... Lần đầu tiên tớ gặp cô ấy là lúc cô ấy đâm trúng tớ, làm hư mất chiếc xe đạp yêu quý ông tớ tặng rồi lại chạy đi mất dép.ừhmm.. Rồi tớ tình cờ gặp lại cô ấy ngay trong cái trường tớ vừa chuyển đến, và ngồi cùng bàn nữa cơ, cô ấy bá đạo lắm, lại lì lợm và quậy phá vô cùng luôn, vì ko muốn mất mặt trước đám đệ tử trong lớp về việc làm làm hỏng của tớ hai chiếc xe đạp. Nên cô ấy đã đồng ý làm osin cho tớ nhé, lúc đầu tớ chỉ muốn trả thù cô ấy vì cô ấy phá xe đạp của tớ, lại thường giở những trò quỹ quái trêu chọc tớ suốt ngày thôi, nhưng rồi sau này ko biết như thế nào mà thích cô ấy luôn...nhưng mà cô ấy ngốc lắm chã biết gì hết.haha- Hán Phong vừa đi, vừa cười kể cho Đình Đình nghe
_ Woa ! Vui quá.. Tớ rất muốn gặp cô gái đó... Chắc hẳn cô ấy phải dễ thương lắm cậu nhỉ - Đình Đình trầm trồ nói
_ Ừh... Dễ thương nhưng mà dữ như chằn í...
_ Mà cô ấy lên gì, tớ phải tìm hiểu rồi mới làm quân sư cho cậu được chứ
_ Cô ấy tên là Vương Triệu Hy, mọi người và tớ thường gọi cô ấy là HyHy, tên dễ thương lắm đúng ko?
_ Ừh.. Đúng vậy, người đẹp mà tên cũng đẹp, tớ háo hức muốn gặp cô ấy quá - Đình Đfinh vừa nói vừa đánh bùm bụp lên lưng Hán Phong
_ Nèkk. Làm gì mà quá khích dữ vậy, có tin tớ ném cậu xuống sông ko, tới cầu Sài Gòn rồi đấy - Hán Phong nhăn trán
_ Aaaaa.. Tớ muốn xuống ngắm phong cảnh ở bên dưới , thả tớ xuống nhanh đi- Đình Đình sáng mắt lên khi thấy cảnh vật trước mặt
Hán Phong nhẹ nhàng ngồi xuống, đỡ Đình Đình xuống, rồi lại đứng gần cô, cả hai cùng nhìn phía bên kia sông, ánh đèn điện mọc lên khắp nơi, nhìn thật lung linh
_ Này! Lạnh ko Đình Đình, trời gío thế này dễ cảm lạnh lắm đấy - Hán Phong nói rồi, cởi chiếc áo khoát ngoài của mình ra, quàng lên người Đình Đình- Bạn hiền, tựa vào vai tớ đây này, trời lạnh lắm đấy- Nói rồi Hán Phong vòng tay ra sau lưng Đình Đình ôm lấy bờ vai nhỏ đang lạnh run của cô népp sát vào người mình
_ Cảm ơn cậu, Hán Phong, mãi là bạn tốt nhé, nhờ cậu mà tớ bớt buồn nhiều rồi, dù sao tớ cũng là người có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành chứ bộ, hehe, muốn tìm một người yo tớ thật lòng thì cũng đâu có khó đúng ko Hán Phong - Nói rồi Đình Đình nhớn người lên hôn phớt lên môi Hán Phong rồi thì thầm - Từ giờ tớ sẽ gọi cậu là người anh trai bí mật của tớ, bởi vì khi tớ buồn, hay khóc cậu luôn ở bên cạnh tớ như một người anh trai vậy, tớ rất vui, cảm ơn cậu
Hán Phong mỉm cười, nhẹ xoa đầu Đình Đình rồi cả hai đều ngước lên nhìn vào bầu trời đen thẫm.... Hôm nay ko có sao.... Phải chăng ngày mai sẽ có mưa ???