cốc....cốc....cốc
_ Vào đi - Hán Phong ngồi mân mê mặt dây chuyền, mặt trầm tư, nói vọng ra cửa
Bà Tuyền bước vào, trên tay mà là một bộ hồ sơ gì đó, bà hắng giọng nói :
_ Mẹ đây ! Mẹ có chuyện muốn nói với con
_ Mẹ.... Nếu là chuyện hôn ước ngớ ngẩn đó thì con ko muốn nghe - Hán Phong xoay người lại nhìn thẳng vào mặt mẹ mình nói
_ Con đừng nên ngang bướng như thế, bamẹ đã quyết hết rồi, con mau ngoan ngoãn nghe theo đi - Bà Tuyền nhìn con mình, ánh mắt đầy yo thương
_ Con ko muốn, thật sự ko muốn - Hán Phong đanh giọng
_ Mẹ xin con đó Hán Phong, đây là sơ yếu lí lịch của con bé đó, con xem đi. Xem xong rồi hãy nghĩ kĩ lại đi, nếu ko muốn người con gái con yo có chuyện xảy ra - bà Tuyền nói rồi đặt tập hồ sơ lên bàn Hán Phong
_ Bamẹ xem con là một món đồ hàng àh, con sẽ ko bao giờ tha thứ cho ai dám đụng vào cô ấy - Hán Phong ko kìm đc tức giận trong giọng nói mình, cậu hét lên
Bà Tuyền tức giận trước câu nói của Hán Phong, bà giơ tay tát mạnh vào mặt cậu con trai của mình rồi nhanh bước ra khỏi phòng, để lại một sự ren đe
_ Ko có gì là ko thể.... Con cứ cố chấp đi rồi con sẽ thấy, mẹ cho con 3ngày để kết thúc mối quan hệ với con bé đó
Hán Phong đau khổ ngồi thụt xuống sàn lạnh, đôi mắt ngấn lệ, đau khổ, Hán Phong biết bamẹ của cậu xưa nay nói gì thì sẽ làm cái đó, ko kiên nể ai. Nhưng còn HyHy thì sao, cậu... Cậu sự cậu ko thể thiếu nó bên cạnh đc
..............
_ ông àh, Hán Phong phải làm sao đây, hay chsung ta hủy hôn đi - Bà Tuyền vẻ mặt đau khổ, thật ra lúc nãy bà ko muốn làm tổn thương Hán Phong đâu, chỉ do hoàn cảnh thôi
_ Tôi cũng tính như vậy nhưng.... Ba chúng ta làm gắt lắm. Hình như nhà bên đó cũng đâu có muốn chấp nhận cuộc hôn nhân này, khéo lại làm hai đứa nhỏ ko biết gì phải khổ cả đời thì tôi ân hận lắm - Ông Long ôm đầu đau khổ
_ Chúng ta đành nghe theo vậy, ba cũng già rồi, coi như là di nguyện cuối cùng của ông, haizzzzz