Ông Vương nhìn chằm chằm đồng hồ sốt ruột. Đã hẹn 7h phải có mặt mà bây giờ bọn trẻ vẫn chưa đến trong khi ông bà thông gia và cậu con rể đã đến đầy đủ và đang ngồi đợi làm cho ông bà Vương cảm thấy hơi ngượng
Nhà hàng bật nhất Sài Thành hôm nay đã được bao trọn, 5 người, 5 sắc mặt, đang ngồi đối diện với nhau. Bốn người thì đang rôm rã nói chuyện, trong lòng thì hơi sốt ruột còn chàng trai còn lại thì vẫn cứ ung dung nhàn nhạ nhấp ly vang đỏ trên tay...
..... Ở nhà....
HyHy cầm con iphone lắc lư chơi game ở phòng khách, khuôn mặt ko có một chút mảy may lo lắng, sợ sệt nào cả. Trên người đang mặc một bộ váy màu vàng chanh ngang gối, phần trên ôm lấy thân hình mảnh mai, phần dưới đc xếp ly nhiều tầng xòe ra, chân váy và phần eo đc đính những viên rubi màu xanh lá nhỏ xíu. Mái tóc màu hạt dẻ đc uốn xoăn lọn thả ngang lưng, cùng một bông hồng đen làm bằng ren buộc một bên tóc với đôi giày cao gót búp bê cao 7phân. Khuôn mặt của HyHy đc trang điểm đơn giản nhưng cũng rất xinh đẹp rồi
Hôm nay ko hẳn là một buổi xem mặt bình thường của hai gia đình mà còn có cả Thiên Vỹ, Thiên Kỳ đi theo nữa và Danny nhà ta cũng đã xin một vé đi ăn ké gia đình HyHy nhân tiện xem mắt em rễ , làm quân sư cho nó luôn, hêhê (haizzz, đi xem mặt gì mà kì gê)
_ HyHy àh, đi đc chưa??? Anh ko muốn bị bamẹ tụng kinh miễn phí vì tội đưa em đến muộn đâu hic - Thiên Vỹ mặt méo xệt nhìn HyHy vẫn cứ hăng say chơi game
Vừa lúc đó, Danny trong bộ complê màu xám lịch lãm giống Thiên Vỹ Thiên Kỳ, từ ngoài hớt hải đi vào, nói hồ hởi :
_ Min, đi thôi, quân sư của em tới rồi đây
_ Xí, đi ăn ké thì nói đại đi, còn bày đặt làm cao bảo là quân sư- HyHy nói rồi từ từ cất con iphone vào túi da nhỏ, đeo vào vai rồi nhìn hai đứa anh của mình - Đi Thôi, em sẽ biện lý do tới trễ cho, haizzz, đói bụng thật, ăn một bữa rồi về nhanh cho rồi, chán quá...
Danny lắc đầu, rồi cả bốn người cùng đi ra con BMW màu trắng đã đậu sẵn ngoài cổng. Thiên Vỹ cũng chép miệng chán nản rồi ngồi vào sau vô lăng, Thiên Kỳ thì ngồi băng đầu cùng Thiên Vỹ còn Danny và HyHy thì ngồi băng sau, tiếp tục sự nghiệp vĩ đại là..... Chơi game và ngủ
.......
Cả bốn người bước vào nhà hàng trong sự ngưỡng mộ của các nhân viên nam lẫn nữ ở đây, đặc biệt là ba anh chàng đẹp trai nổi bật trong bộ complê xám. Tóc của Thiên Kỳ thì đc vuốt keo dựng đứng trong vô cùng lãng tử, tóc của Thiên Vỹ thì đc chải gọn sang một bên để lộ cái khuyên tai màu đen lấp lánh còn tóc của Danny thì đc đánh rối cẩn thận màu xanh rêu, trong cả ba đều thật cool, còn ở giữa là một cô công chúa nhỏ với đôi mắt màu xanh dương trông thật nổi bật và đáng yêu...
_ Em ko sợ hả Min - Danny nói nhỏ với HyHy , tay thì khoát tay của HyHy
_ Sợ cái đầu anh đấy, đi gặp hôn phu chứ có phải đi gặp ông cô, bà cô đâu mà sợ - HyHy chậc lưỡi
_ Hay là anh ko làm quân sư nữa, anh sợ bamẹ em lắm
_ Danny, đằng kia có gái đẹp kìa - Hét lên rồi dơ nấm đấm trước mặt Danny
Danny lơ ngơ nhìn xung quanh và xoay lại thì bị ăn một đấm của HyHy ngay mặt, anh ôm mặt suýt xoa nhìn HyHy toé lửa
_ Em dám lừa anh
_ Hi, thấy gái là sáng mắt, nhà hàng bị bao hết rồi, làm gì còn gái đẹp để cho anh tán mà nhìn, ngốc kinh
_ Hừ...
_ Lêu..lêu - HyHy le lưỡi chọc Danny thì cũng đến chỗ bamẹ rồi
_ Các con đến rồi hả??? Sao muộn vậy - Bamẹ HyHy đứng dậy hỏi, tuyệt nhiên người con trai kia ko hề có một động tĩnh nào
_ Dạ, con xin lỗi bamẹ và cô chú, do trên đường đi có gặp một vài rắc rối ạh - HyHy lí nhí, lễ phép đáp (giả tạo gê hơm)
_ Không sao... Con ngồi xuống đi Thiên Hy, cả Thiên Vỹ Thiên Kỳ nữa - Người phụ nữ nhìn HyHy trìu mến, bảo HyHy và hai cậu anh trai của nó ngồi xuống, rồi nhìn qua Danny vẻ ngạc nhiên - Ơ, cháu là....
_ Dạ con chàu cô chú, con là Thiên Hạo anh họ của Thiên Hy, mọi người cứ gọi con là Danny - Danny lễ phép giới thiệu
_ Ừh, con ngồi xuống đi, con thật đẹp trai, cô mà có con gái chắc gả cho con rồi nhỉ - Người phụ nữ đùa
HyHy nãy giờ chẳng thèm để ý đến người con trai kia và hắn cũng chẳng có động tĩnh gì, người đàn ông nhíu mày nhìn cậu con trai nhắc nhỏ :
_ Này Hán Phong, con cũng giới thiệu đi
Hán Phong từ từ ngước khuôn mặt lạnh băng lên nhìn xung quanh, lễ phép, nói, cậu ko hề đã động hay có ý định nhìn vào người con gái đc coi là hôn phu của mình. Thật sự cậu ghét người con gái đó vì cô ta mà HyHy mới biến mất
HyHy đang nói chuyện rôn rã với 'mẹ chồng' nên cũng chẳng thèm để ý đến 'chồng mình luôn (hai ông bà này kì, ngồi cùng bàn mà chẳng thèm nhìn mặt nhau)
Thiên Vỹ và Thiên Kỳ thì thầm với nhau
_ Kỳ kỳ, thằng bé đó giống thằng người yêu cũ của con Hy quá
_ Nhưng mà, thằng này nó trầm tính, chắc là người giống người đó anh Vỹ
_ Ùh, anh cũng nghĩ vậy.....
_Con chào cô chú.. - Hán Phong mở lời làm làm Thiên Vỹ và Thiên Kỳ giật mình nhìn lên - Con là Hán Phong ạh, thất lễ vì nãy giờ mãi suy nghĩ một số việc lên con quên ạh - Giọng Hán Phong lạnh băng
_ Con đừng khách sáo như thế, người một nhà cả mà - ông bà Vương niềm nở nhìn Hán Phong nói
HyHy giật mình khi thấy người con trai bên cạnh vừa giới thiệu, nó cắt đứt đoạn đối thoại giữa mình và người phụ nữ, ngẩn mặt lên nhìn người con trai đc xem là chồng của mình. Tim HyHy đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực nhỏ bé, chính xác, người trước mặt nó chính là Hán Phong
_ HyHy, con làm gì mà nhìn Hán Phong dữ vậy, kết nó rồi hả? Con cũng mau giới thiệu mình đi - Bà Vương trêu cô con gái cưng của mình, nhưng HyHy chẳng mảy may quan tâm đến lời nói của mẹ mà cứ thế nhìn Hán Phong ko chớm mắt
Hán Phong bực mình khi có người cứ nhìn mình chằm chằm, lại khi có người nhắc đến từ HyHy, ruột gan của cậu lộn hết lên, từ từ xoay qua nhìn người con gái lạ mặt
Mặt đối mặt, cả hai nhìn nhau ko chớp mắt, nước mắt HyHy như cái vòi sen, lặng lẽ chẳng dài trên đôi gò má xinh xắn
_ Triệu Hy??? - Hán Phong thốt ra hai từ khó nhọc như ko tin người con gái trước mặt mình là HyHy
_ Không... Tôi là Thiên Hy ko phải Triệu Hy. Triệu Hy chết từ lâu rồi... - HyHy nói trong nước mắt mà lòng ngực đau buốt
Hán Phong ôm chầm lấy HyHy mặc dù nó cố gắng giẫy giụa còn tất cả thì mọi người đều mắt chữ O, miệng chữ A ko hiểu chuyện gì
_ HyHy em đã về, anh nhớ em - Hán Phong thì thầm vào tai HyHy, giọt nước mắt hạnh phúc ko kìm đc mà cũng rơi từ roé mắt xuống
_ Hức,...hức.. Đừng nói dối tôi, buông tôi ra, tôi ghét anh... Hức - HyHy nức nở
_ Chỉ là hiểu lầm thôi, HyHy đừng rời xa anh nữa
_ Thả tôi ra, anh yêu người khác thì còn tìm đến tôi làm gì....
_ Ko... Anh chỉ yêu mình em thôi...HyHy àh
HyHy ngước đôi mắt xanh dương đầy nước lên nhìn Hán Phong, Hán Phong thay đổi rồi, Hán Phong khác quá
_ Hoá ra vị hôn phu giàu có, xinh đẹp, giỏi giang mà anh nói là tôi ư ?? - HyHy nhếch miệng, đôi mắt cụp xuống đau đớn, đẩy mạnh Hán Phong ra, nói với mọi người :
_ Con xin lỗi mọi người, con hơi mệt, để lần khác nói chuyện đc ko, con cần thời gian suy nghĩ về cuộc hôn nhân này, con xin phép - HyHy nói rồi quay gót bước đi, ko quên lôi Danny theo cùng, vì ko biết lái xe nên lôi Danny đi bảo anh làm tài xế đó mà
Hán Phong đờ đẫn nhìn theo bóng HyHy khuất dần, trái tim cậu đau thắt , đôi mắt cậu ánh lên những tia lửa chết chóc, xoay qua bamẹ mình nói :
_ Tất cả là do hai người, nếu hai người ko ép con thì một năm trước con đã ko chia tay HyHy để HyHy phải thành ra thế này... Nếu HyHy có chuyện gì xãy ra, con cũng sẽ ko nhìn mặt hai người nữa - Hán Phong nói rồi cũng quay gót đi
_ Haizzzz, hoá ra là thằng Hán Phong thật, thế mà anh tưởng bọn mình nhìn nhầm nữa chứ - Thiên Vỹ nhìn Thiên Kỳ lắc đầu rồi cả hai cũng xin phép đi trước mà bụng vẫn đói meo vì chưa ăn đc gì
_ Công nhận hai đứa nó có duyên thật.... - Bà Vương cười mỉm nhìn hai vợ chồng thông gia đang sầu não
_ Cũng tại chúng tôi hết, khi ko lại bắt thằng Phong chia tay người yêu nó, tôi cũng ko ngờ HyHy là người yêu của nó nữa chứ, tôi thấy có lỗi quá - ông Long não ruột
_ Tôi thật xin lỗi vì đã để HyHy nó phải buồn... Haizzzz cũng do chúng tôi mà ra - Bà Tuyền cũng hối lỗi
_ Hai người đừng tự trách mình thế? Ko biết tức ko có lỗi, hai đứa nó có duyên như vậy chắc chắn sẽ thành một đôi nhanh thôi - Ông Vương cười trấn an
_ Thôi thì gọi món rồi, chúng ta cũng ăn đi, nhân tiện bày chuyện của hai đứa nó vậy - Bà Vương mỉm cười nói