Này! Đồ Lì Lợm... Có Về Với Anh Ko Thì Bảo


..._ '' Triệu Hyyyy, chép bài cho tôi''
..._ '' Triệu Hyyyyy , xách dép cho tôi ''
..._ '' HyHy àhhhh, mua đồ ăn cho tôi ''
..._''Vương Triệu Hyyyyy, làm ăn cái thể thống gì đây, nhanh lên, đấm lưng cho tôi ngủ đi....''
..._'' Triệu Hy.... Triệu Hy... TRIỆU HYYYYY''
...
....._'' Triệu Hy tôi thích cô, làm... Bạn gái tôi đi..''
..._'' Triệu Hy, hahahaha, cô là của tôi, là osin của tôi suốt đời hahahaha
Hahahahâha''
*********
6:03 pm
Tích.. Tắt.. Tích tắt

Reng.....reng... Reng //
_ Aaaaaaaaaaaaa ~, ko thể như thế đc, ko thể, KO THỂỂỂ huhu giấc mơ chết tiệc, Hán Phong tên chết bầm, huhu, anh hại tôi chưa đủ hay sao mà còn chui vào giấc mơ của tôi nữa hả ?..òa... Hức. Cũng may chỉ là mơ thôi.. Huhu gê quá - HyHy đầu tóc bù xù, mặt nhễ nhãi mồ hôi, chân tay bủn rủn khi nhớ về giấc mơ đáng sợ khi nãy
(@@ Thì ra nãy giờ là mơ đấy các bác ạh )
... Rầm.....
_ HyHy. Có chuyện gì vậy? HyHy của anh làm sao thế ???- Triệu Vỹ vừa nghe tiếng hét của HyHy liền tức tốc chạy đến đạp cửa phòng HyHy
_ Hix.. Hix.. Huhu anh Hai ơi ! Số em sắp đến rồi huhu.. Em sắp chết rồi anh Vỹ ơi.. Òa... - HyHy òa khóc nức nở
Triệu Vỹ ko hiểu chuyện gì, mặt đần thối ra nhìn HyHy như sinh vật lạ
_ Là... Sao ??? - Triệu Vỹ ngạc nhiên bởi cô em gái này ngoài biệt tài làm cho người ta chết lên chết xuống, khóc lên khóc xuống thì chưa ai có thể làm cho nó phải khóc đần thối ra như thế này
_ Hix... Em bị người ta bắt nạt.. Triệu Vỹ àh, anh nhất định phải cứu em - HyHy kể lể
_ Giềềề -_- Em đùa với anh àh ?? Trẻ con gặp em đang nín cũng phải khóc mà, em ko bắt nạt người ta thì thôi, hà cớ gì ai lại ngu ngốc đi bắt nạt em
_ Hứ.. Ko bênh người ta thì thôi, còn ở đó nói móc, mà tên này cao tay ấn lắm, huhu, đợi này là chết chắc rầuuuu, sĩ diện của ta đã bị tên khốn đó chà đạp mất tông rồi - HyHy xị mặt buồn bã - Mà cái này cũng tại lão Kỳ mà ra, Anh Vỹ, anh Kỳ đâu rồi, sao tối hôm qua đến giờ em ko gặp
_ Àh.. Ờ.. Nó trốn trong phòng từ lúc đó đến giờ đấy - Triệu Vỹ lắp bắp -'' coi bộ thằng Kỳ đợt này ko xong rồi ''- Triệu Vỹ suy nghĩ
_ Hừ ! Anh nói với anh Kỳ, em tha cho ảnh rồi ! Từ bây giờ trở đi. Bây giờ thay vì đi xe đạp, thì anh Kỳ phải chở em đi học - HyHy quả quyết- Đằng nào phóng lao thì phải theo lao thôi, mong tên khốn '' Hái Bông'' đó sẽ ko làm gì quá đáng như những gì hồi nãy mình mơ (ặc)

_ Vậy.. Vậy để anh lên gọi thằng Kỳ - Triệu Vỹ lắp bắp rồi vọt lẹ
...
.....
----------
Nắng sớm dịu dàng chiếu vào sân trường THPT Bá Thiên..
Giữa sân trường nhộn nhịp , một con nhok đang ì ạch đôi chân ''vàng'' lết về ''động'' 11A2
....
_ Hiu Hiu.. May quá tên khốn 'Hái Bông chưa đến - HyHy thở dài nao ngán khi nhớ đến Hán Phong
_ Tên Khốn??? Ưh.. Cô muốn chết àhhhh Triệu Hyyyyy..- Hán Phong 'lại' thình lình xuất hiện sau lưng HyHy đay nghiến từng từ làm con Nhok HyHy hét toáng lên
_ Aaaaa. An..h àh ko cậu là ma àh, sao cứ thích đứng sau lưng t..ớ hoài zậy
_ Người ta nói: có tật thì mới giật mình, phải ko HyHy?? Cô biết cô vừa làm sai giề kooooo??
_ Xin lỗi 'cậu' , 'tớ' vô ý quá, cậu đứng đây mà tớ ko biết lại còn chửi bậy nữa - HyHy nở nụ cười hòa giải trước mặt đám tiểu quỹ làm đứa nào đứa nấy xịt máu mũi ngạc nhiên vì tỉ tỉ của chúng sao hôm nay ngoan quá
_ Đc thôi! Mau xuống căntin mua cho tôi đồ ăn sáng - Hán Phong ra lệnh
_ Biết ngay mà.. Y như trong giấc mơ khốn kiếp đó - HyHy lẩm bẩm
_ Lẩm bẩm gì đấy?? - Hán Phong dò xét nhìn HyHy
_ Àhh.. Àh không tôi.. Tớ đi mua đồ đây hihi - HyHy giật thót mình, rồi chuồn lẹ
....'' hừ , tên khốn Hán Phong, đợi đó''- HyHy bậm môi dậm chân bành bạch khi đang đợi mua đồ ở căngtin


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận