Chap 10 : Tai Nạn Cứu Đại Tiểu Thư Chiếc xe đậu trước biệt thự nhà họ Lí . Ông chủ tịch bước vào xe rồi nói với tài xế -THiên Ân chúng ta đến đón tiểu thư .- Ông lí nói với Thiên Ân ( ba của Bảo Nhi -DẠ vâng .- chú Thiên Ân đáp rồi cho xe chuyển bánh Trước cổng trường tiểu học quốc tế Star World -Thưa chủ tịch chắc 1 lúc nữa mới tan ạ , chúng ta có đánh xe vào trường không ạ .- Chú Thiên Ân nói với ông Lí -Thôi không cần , chúng ta ra ngoài đợi là được rồi .- Ông lí nói -Vâng .- Chú THiên Ân đáp rồi xuống xe mau chóng mở cửa x echo ông Chủ tịch Cả 2 đứng ngoài đợi . 1 lúc sau -Ba à .- Thảo Mi được cô giáo đưa ra cổng nhìn thấy ba mình đến đón thì nhanh chóng rời tay cô giáo chạy về phía ông chủ tịch -Tiểu Thư dừng lại xe .- Chú THiên Ân kếu lên khi thấy chiếc ô tô đang lao đến -Thảo Mi .- Ông Lí kêu lên -A……..a………………a.- Tiếng hét thất thanh của Thảo Mi kêu lên cùng với đó là tiếng -Bịch Bịch Thảo Mi nàm gọn trong lòng chú Thiên Ân , chú ấy đã kịp lao ra ôm lấy cô bé và bị xe đâm thẳng vào người . Ông Lí hốt hoảng vội chống gậy chạy ra -Thiên Ân anh có sao không , Thiên Ân .- Ông Lí vội lay lay , Thảo Mi đang khóc thút thít bên cạnh -Mau gọi cấp cứu , gọi cấp cứu .- Ông Lí nhìn đám đông cầu cứu . Chú Thiên Ân đang nằm cả trên vũng máu , bất tỉnh . Chiếc xe ô tô gây tai nạn cũng bỏ chạy mất Tại cửa hàng ăn mẹ Bảo Nhi đang dọn dẹp bát đũa thì nhận được điện thoại -alo .- -………………….. -Gì cơ .- Cô Thục Đoan ( mẹ Bảo Nhi) kinh hoàng khay bát đũa trên tay cũng rơi xuống sàn nhà -……………… -Bệnh …. Bênh… viện , là …bện viện nào ..- cô đáp giọng run run lệch lạc -…………….. -Tôi ,… đến ngay .- Cô nói rồi tháo bỏ tạp zề bắt xe tới thẳng bệnh viện Trước cửa phòng cấp cứu . Cô Thục Đoan ngồi thất thần , đôi mắt sưng húp, chân tay run từng đợt -Chị đứng quá lo lắng quá , dù thế nào tôi cũng sẽ chãy chữa cho anh ấy .- Ông lí đi đến an ủi -……………..- Cô không nói gì 2 hàng lệ vẫn rơi xuống Sau đó BẢo Nhi nhận được điện thoại liền chạy tức tốc đến bệnh viện -Mẹ mẹ à , ba đâu , ba con đâu .- Bảo Nhi khóc giọng khản đi -Con à .- mẹ nhỏ giờ mới lên tiếng , ôm Bảo Nhii vào lòng rồi khóc 7 tiếng dài dằng dặc trôi , qua 7 tiếng mà dài như cả thế kỉ , Biển báo trước cửa phòng cấp cứu báo xanh , bác sĩ đi ra -Bác sĩ ,…….. bác sĩ … chồng tôi , thế nào rồi .- Mẹ Bảo Nhi chạy tới vội vàng hỏi , không khỏi lo lắng -Mọi người đừng lo quá , hiện tại thì bệnh nhân đã qua cơn nguy hiểm , tuy nhiên do chấn thương nặng nên gẫy cột sống và đầu bị chấn thương nặng , cần phải theo dõi thêm .- Bác sĩ nói vẻ mặt có vẻ mệt mởi sau 1 ca phẫu thuật dài -Nhất định phải cứu được , dù có phải dùng cách nào , nhờ cả vào bác sĩ .- Ông Lí vẻ mặt lo lắng nói -Vâng chúng tôi sẽ cố gắng