Giờ ăn trưa...
Hạ Nguyệt cùng Tuấn Minh tay trong tay tới căn tin. Chợt một bóng người tiến tới làm Hạ Nguyệt ngừng lại.
- Bỏ tay anh ấy ra!- Cô ta xấc xược ra lệnh.
- Cô bị não à!- Tuấn Minh hỏi, tay nắm chặt tay Hạ Nguyệt như sợ nó tuột mất.
- Anh...anh...!- Mặt cô ta tái mét.
- Biến!- Tuấn Minh lạnh lùng
Cô ta run cầm cập, đi chỗ khác. Hạ Nguyệt cười khúc khích thích thú. Anh nhẹ nhàng lấy tay cốc cô.
- Ây da! Em phải đi vệ sinh một chút.- Hạ Nguyệt nhẹ nhàng cười sau khi hoàn thành buổi ăn sáng của mình.- Tuấn Minh, anh nhất định ngồi đây chờ em, không được đi chổ khác!
- Rồi! Rồi! Biết rồi! Thật nhiều chuyện quá đi mà!
Hạ Nguyệt đi vào nhà vệ sinh. Sau lưng cô là một đám con gái khuôn mặt đầy sát khí!