Hạ Nguyệt vùi mình vào đống chăn ấm ở nhà Tuấn Minh.
- Lạnh hả?- Tuấn Minh khẽ cười nhìn con sâu đang rút vào đống chăn.
Cũng tại Hạ Nguyệt hết. Vì Hạ Nguyệt mà cả hai đã chạy lông nhông ngoài đường suốt 5 tiếng.
- Xuống ăn mì gói hông?- Tuấn Minh nhẹ nhàng kéo chiếc mền ra.
- Đi liền!
Cả hai cùng nhau đi xuống ăn mỳ. Cứ vừa ăn vừa cười, nào biết sắp có một tai ương sắp đổ lên đầu cả hai.