- Mình đang ở đâu vậy? - Hắn tự hỏi.
Cánh cửa phòng bệnh mở ra. Một cô gái xinh đẹp bước vào. Ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh phòng bệnh, cô nắm tay hắn, tiếng cô nhỏ nhẹ tựa như tiếng hát.
-Cảm ơn cậu! Nếu khong có cậu thì người nằm đây chắc chắn là mình!
- Hihi! Không có gì đâu! Cũng phải cảm ơn cậu!Lâu rồi mới có ai biết quan tâm tới mình!
Hắn nhìn cô. Cười thật tươi.
- Mà cậu tên gì vậy?
- Hạ Nguyệt! Còn cậu?
Hạ Nguyệt vừa hỏi vừa nhai hạt chân trâu trong li trà sữa của mình.
- Tuấn Minh! Trần Hoàng Tuấn Minh!