Huy lên tiếng nói, nãy giờ cậu chứng kiến sự việc nhưng không hiểu gì. Hắn cũng sốt sắn cãi lộn mà quên thằng em mình đang đứng đần ra đó với vẻ mặt ngu ngơ.
-em nghe nói chị này khen anh biến thái thì phải. –câu nói của huy làm hắn té lăn ra đất, nếu là khen thì hắn cũng không thèm.
-anh với chị này đang nói chuyện, em đợi anh chút xíu. –hắn thay đổi thái độ với em hắn.
-nè em, anh của em là người chuyên ăn hiếp phụ nữ đấy. –nó nói với vẻ mặt hơi gian.
-nè….cô……sao cô dám –không nói lên lời. Huy tưởng anh mình được khen thì lập tức la lên:
-em hãnh diện quá, anh của em ăn hiếp phụ nữ. –huy nói lớn làm nhiều người đi đường xung quanh thì thầm to nhỏ “thanh niên đẹp trai trông có vẻ lịch sự mà đi ăn hiếp phụ nữ”
Lúc hắn không để ý, nó phóng thật nhanh đi. Hắn định đuổi nhưng nhìn mọi người xung quanh nên lại thôi. Trong đầu hắn lúc này luôn nghĩ: “tôi sẻ trả thù”. Nó chạy thật nhanh trên đường, trong người luôn bực tức vì hôm nay toàn gặp xui xẻo. 15 phút sau, nó chạy tới nhà, mở khóa cửa và lao vô nhà kiếm thẻ sinh viên. Trong nó lúc này như con thú dữ đang tìm miếng mồi ngon ình. Đồ đạt trong nhà xới tung cả lên, nó chạy tới chạy lui vấp chổ này, té chổ kia. Sau một lúc chiến đấu, nó đã kiếm ra bảo bối của mình “thẻ sinh viên” và nó lại chạy ra ngoài vụt qua mặt con bạn của nó đang chuẩn bị bước vô nhà.
-cậu ta làm gì mà gấp thế. –Ngọc ra vẻ tò mò nhưng cũng chẳng quan tâm con bạn mình làm gì vì cô không thích xen vào chuyện người khác.
Á Á Á Á Á Á!!!!!!!
-CON NHỎ KHỐN NẠN MÀY VỀ ĐÂY RỒI MÀY BIẾT TAY TAO. –nó hét lên khi thấy nhà mình thành một bãi chiến trường.
Những người căn nhà trọ kế bên mở cửa ra để xem chủ nhân nào vừa mới “hát” hay đến thế.
-con làm gì mà la hét lên thế làm bác coi cải lương không được nè.
-bác đang đọc báo nghe con hét mà tưởng có ăn trộm.
-12 giờ chứ đâu còn sớm, bác vừa mới chộp mắt mà con hét như vậy bác làm tỉnh ngủ luôn.
Nghe hàng xóm la mắng Ngọc chỉ biết đứng chịu trận và thầm nguyền rủa con nhỏ trời đánh thánh vật đó “về đây, tớ cho cậu sống không bằng chết”
-HẮT XÌ!!!!!!
-trời nóng quá làm mình bị bệnh rồi, phải tranh thủ thôi. –nó vừa chạy vừa nói, tay lao những giọt mồ hôi vương vãi trên trán.
Cuối cùng, nó cũng tới được trung tâm và gặp chị nhân viên lúc nãy. Nó thở lấy thở để, khí huyết lưu thông rồi nó mới nói:
-em là người hồi nãy nè chị, em muốn làm người giúp việc.
-chị nhớ rồi, cho phép chị xem thẻ sinh viên của em.
-dạ đây chị. –nó từ tốn rút thẻ trong túi ra đưa chị nhân viên.
-em có thể về, ngày mai em đến đây để nhận địa chỉ nhà làm việc.
-thưa chị, em về. –nó vừa nói vừa chạy ra khỏi cửa.
Nó chạy qua mặt người đang đứng nhìn nó nãy giờ. Hóa ra là hắn, hắn theo dõi nó để moi thêm thông tin về kẻ thù của mình. Hắn mở mắt kính ra hài lòng: “có cách để trả thù, tôi sẻ đòi lại cô cả vốn lẩn lời.”