- Cậu cũng không đủ can đảm nói ra tình cảm của mình với Vân.
- Anh… nhưng Vân…
- Hai người đang nói chuyện gì đấy? - Vân tươi cười.
- Không có gì, chỉ đang phân công xem ai sẽ đưa cậu về thôi. - Quân gượng cười.
- Tôi sẽ đưa Vân về. Chúng ta đi thôi. - Phong dìu Vân vào xe, cô ngoái lại tạm biệt Quân rồi bước vào.
Sắp mưa thì phải, gió rất mạnh, Phong tắt điều hòa, mở kính xe cho gió thỏa sức thổi vào. Thấy Vân khẽ ngân nga một giai điệu, anh hỏi:
- Hôm nay vui lắm phải không?
Thấy anh ngượng nghịu trong xưng hô, cô đáp:
- Vâng, rất vui. Lúc nãy tại có đông bạn bè nên xưng hô với anh như vậy, nếu anh không quen chúng ta…
- Không sao! Như thế cũng hay, chúng ta cũng có phải kẻ thù gì đâu mà xưng hô như trước. - Anh cười. Cô cũng cười theo.
Xe đỗ gần nhà cô, Phong chạy xuống mở cửa xe, dìu cô xuống.
- Không sao! Đỡ nhiều rồi ạ! Chào anh!
- Vân!
Vân nghiêng đầu tỏ vẻ thắc mắc:
- Dạ?
- Lúc nãy tôi và Quân có nói chuyện.
- Hai người phân công đưa em về còn gì, giờ nhiệm vụ đã hoàn thành rồi, anh lái xe cẩn thận nhé! - Cô cười,