Nếu Anh Là Gió, Nếu Em Là Mây

Anh định bắt em truyền lại máu cho anh hay sao mà lại không biết giữ gìn sức khỏe như thế?
- Em đã tỉnh lại! - Anh xúc động. Anh bám vào thành giường, cố gắng bước đến gần cô.
- Anh phải nghỉ ngơi.
- Nhìn thấy em tỉnh lại thế này anh không còn thấy mệt nữa rồi.
- Anh… anh xin lỗi… anh…
Cô đưa tay lên môi anh:
- Anh không có lỗi, em chẳng đã nói rồi, đừng thương hại em, đừng cảm thấy áy náy vì em còn gì!
- Vân! Anh không có ý đó. Anh đã sai khi cố tình đẩy em ra xa anh trong khi anh cũng không muốn điều đó. Xin em đừng bao giờ rời xa anh, đừng làm anh phải hoảng sợ như thế này một lần nữa. Anh sai rồi.
Anh nắm lấy bàn tay mỏng manh của Vân:
- Anh đã chờ em tỉnh lại để cho em biết một bí mật.
- …
- Anh yêu em!
Phong nhoài người, đặt một nụ hôn lên trán Vân, đôi má cô ửng hồng, bằng chút sức lực của mình, cô vòng tay ôm nhẹ lấy anh, qua ô cửa sổ của bệnh viện, nắng đang lên nhẹ nhàng…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui