Nếu Anh Là Gió, Nếu Em Là Mây

- Vâng! Tôi thích những trải nghiệm một mình.
- Uhm… - anh ta nhún vai… - Lại là tôi.
Chàng trai ngồi xuống cạnh Vân, anh từ từ quay sang phía cô:
- Tôi là Phong, học kinh tế năm cuối, tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội nên rất yêu nơi này. Khi cuộc sống quá áp lực tôi sẽ đến đây để giải tỏa. Gặp lại cô là một sự ngẫu nhiên hoàn toàn, vậy thôi. Chừng ấy đã đủ để giải đáp những thắc mắc trong mắt cô chưa?

Ánh mắt của Vân đúng thật là không biết nói dối, dường như anh ta chỉ nhìn thoáng qua cũng thấy hiện lên những câu hỏi rồi. Vân cười trừ, ấp úng:
- Còn tôi tên là…
- Tôi không hỏi, ánh mắt của tôi cũng không thắc mắc! – Anh ta ngắt lời Vân một cách khá lạnh lùng và thô lỗ.
Vân nói – bằng cái giọng hờn dỗi:

- Được rồi, vậy từ giờ tôi sẽ không nói gì… trừ khi… anh hỏi.
- Trẻ con! – Phong bật cười trước điệu bộ của Vân. Bị nụ cười đó thu hút, cô hơi sững lại một chút rồi vội vàng quay đi, cô lén đưa hay tay lên đôi má nóng ran của mình.
- Sao cô lại đến đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận