Tác giả: Ta là Tử Ái
Thể loại: Truyện Ngược, Đoản Văn, Đam Mỹ
Nguồn: moclam000.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 8 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: hiện đại, ngược tâm, SE
Năm ấy tôi mười tám tuổi, là học sinh lớp mười một.
Thành tích học tập của tôi không tốt lắm nhưng trong chuyện đánh nhau thì chẳng ai dám khinh thường tôi cả. Bởi vì thế, tôi cũng có được vài thằng bạn thân đáng cậy, tụi nó đều kêu tôi hai tiếng “đại ca”, lúc nào cũng làm theo ý tôi, tuyệt đối chẳng dám trái lời. Ngày qua ngày, trong sự khúm núm lễ phép của bọn họ, tôi dần thấy được mình là một nhân vật không tồi, hơn nữa lại còn rất “đại gia”. Mẹ tôi đã mất từ khi tôi còn rất nhỏ, ba sau đó ít lâu cũng tái hôn với người phụ nữ khác, rồi đi Mĩ, ông ta tuy rằng không muốn để ý đến tôi, nhưng nói gì tôi cũng là con của ổng nên vẫn chu cấp đầy đủ, mỗi tháng ông ta đều gửi tiền về, mặc kệ cho tôi muốn tiêu gì thì tiêu, phá gì thì phá, còn mấy thằng bạn thân kia, hoàn cảnh gia đình lại không tốt lắm, thỉnh thoảng tôi cũng mời bọn họ ăn được vài bữa, tăng thêm không ít sự cảm kích của bọn họ với mình. Truyền kì của tôi là như vậy, nên giáo lý giáo ngoại đều nhớ rõ tên của tôi, ngay cả thầy cô giáo cũng không dám chọc tới, đối với chuyện của tôi, họ luôn mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhưng có một trường hợp ngoại lệ, là lớp trưởng Lí Chấn Vân của chúng ta.
Tác giả : Ta là Tử Ái
Thể loại: Truyện Ngược, Đoản Văn, Đam Mỹ
Nguồn: moclam000.wordpress.com
Trạng thái: Full
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 8 ngày/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: hiện đại, ngược tâm, SE
Năm ấy tôi mười tám tuổi, là học sinh lớp mười một.
Thành tích học tập của tôi không tốt lắm nhưng trong chuyện đánh nhau thì chẳng ai dám khinh thường tôi cả. Bởi vì thế, tôi cũng có được vài thằng bạn thân đáng... tin cậy, tụi nó đều kêu tôi hai tiếng “đại ca”, lúc nào cũng làm theo ý tôi, tuyệt đối chẳng dám trái lời. Ngày qua ngày, trong sự khúm núm lễ phép của bọn họ, tôi dần thấy được mình là một nhân vật không tồi, hơn nữa lại còn rất “đại gia”. Mẹ tôi đã mất từ khi tôi còn rất nhỏ, ba sau đó ít lâu cũng tái hôn với người phụ nữ khác, rồi đi Mĩ, ông ta tuy rằng không muốn để ý đến tôi, nhưng nói gì tôi cũng là con của ổng nên vẫn chu cấp đầy đủ, mỗi tháng ông ta đều gửi tiền về, mặc kệ cho tôi muốn tiêu gì thì tiêu, phá gì thì phá, còn mấy thằng bạn thân kia, hoàn cảnh gia đình lại không tốt lắm, thỉnh thoảng tôi cũng mời bọn họ ăn được vài bữa, tăng thêm không ít sự cảm kích của bọn họ với mình. Truyền kì của tôi là như vậy, nên giáo lý giáo ngoại đều nhớ rõ tên của tôi, ngay cả thầy cô giáo cũng không dám chọc tới, đối với chuyện của tôi, họ luôn mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhưng có một trường hợp ngoại lệ, là lớp trưởng Lí Chấn Vân của chúng ta.