Chuyến bay từ New York về Việt Nam vừa hạ cánh lúc 7h tối ngày 23 tháng 12 .bốn con người của một định mệnh về khách sạn nghỉ ngơi..
Âu Dương Duy Khánh mệt nhoài nằm lăn ra chiếc giường rộng lớn của khách sạn năm sao.ánh mắt anh mông lung lên trần nhà.khóe môi anh bất giác mĩm cười , cuối cùng anh cũng về kịp ngày sinh nhật nó.để cho nó bất ngờ nên anh đã không thèm báo ai tiếng nào mà lặng lẽ bay về..
Anh tự nhủ ngày mai sẽ tặng nó một đóa hồng thiệt to rồi nói rằng anh thích nó.chỉ tưởng tượng thôi anh cũng thấy vui vui..vì ..anh yêu nó rất nhiều..
Đôi mắt anh nhắm lại rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Cùng tại một khách sạn , ở một căn phòng cao nhất .Edward đang đứng nhâm nhi ly rượu vang đỏ , thỉnh thoảng anh lung tay làm cho chất đỏ sóng sánh bên trong dập dềnh…
Selina từ ngoài cửa bước vào , nhìn tấm lưng cao ráo của anh trong chiếc áo thun thì tim đập nhanh..Selina yêu Edward , yêu rất nhiều…
-‘anh nghỉ sớm đi Edward !’ Selina tiến lại về phía anh ,nhẹ nhàng khuyên nhủ.
-‘tên’ anh đáp gọn.
-‘Nhiếp Thông ! phải ! là Nhiếp Thông !’ Selina vội sửa lại nhanh chóng..
Nhiếp Thông im lặng không nói gì , đủ để Selina hiểu rằng anh muốn cô ra ngoài.cô cũng im lặng ra ngoài..lòng cô đau nhói..
Bên trong căn phòng , Nhiếp Thông nhoài người ra ghế sofa , gương mặt anh hướng về trần nhà…
-----------
-‘Edward ! sang Việt Nam và tìm con bé đó báo thù đi’ giọng của người đàn ông bí ẩn đó vang lên..
-‘tại sao không một súng giết chết Jame Waston mà phải tìm con bé đó làm gì ?’ Edward trả lời.
-‘đừng quên chính ông ta đã giết chết ba mẹ con , cảm giác mất đi người mình yêu thương còn đau đớn hơn cả chết đi’
Anh thở dài ra , khẽ gật đầu ..
-‘Nhiếp Thông , đó sẽ là tên của con..Selina sẽ là Tạ Tiểu Tình , và Jack sẽ là Nhiếp Kiến Hoa’
----------------------
Ông ta là người đã nuôi anh lớn và cũng là người cho anh biết được Jame Waston là người đã giết ba mẹ anh , bao năm qua anh lao đầu vào lớp học sát thủ chỉ để báo thù…
Kế hoạch của ông ta , anh sẽ thực hiện…