Nếu Nhận Ra Sớm Hơn

Tuy ra bàn khác ngồi ăn nhưng Tuấn Hưởng không hề rời mắt khỏi Thiên Nhi vẫn theo dõi hành động của cô. Điều này khiến Sa Ly không khỏi khó chịu, món đã gọi ra A Hưởng cũng chỉ ăn chút ít rồi ngưng  ánh mắt không hề rời Thiên Nhi. Còn Thiên Nhi thì biết Hưởng đang nhìn mình nhưng cố ý không quan tâm đến, cô có cảm giác mắt hơi mờ đi nhìn xa một chút thì cảnh vật như được bao lấy bởi một lớp sương mỏng. Lấy tay xoa mắt mình, Vĩ Hưng thấy cô có vẽ mệt gì đấy bèn vặn lời hỏi thăm cô.

"Nhi Nhi cô có sao không vậy? Trông cô không được khỏe cho mấy"-Thiên Nhi lắc đầu cái cách gọi Nhi Nhi thân mật ấy ít khi cô được nghe, đôi khi cô muốn nghe từ miệng Tuấn Hưởng nói nhưng có lẽ là khó quá kéo ghế đứng dậy.

"Tôi vào nhà vệ sinh một lát"

"Ừ"-Đằng này thấy Thiên Nhi đi về phía nhà vệ sinh Sa Ly cũng đứng dậy đi theo. Trong nhà vè sinh Thiên Nhi nhìn mình trong gương sắc mặt nhợt nhạt khuôn mặt hơi mất thịt. Cô đưa tay vào vòi nước rửa thì Sa Ly đi vào, ả khoanh tay trước ngực vên mặt.


"Trông cô hơi ốm đi nhỉ sắc mặt không chút hơi hồn gì cả"

"Tôi làm sao thì liên quan gì đến tiểu thư Sa Ly đây?"-Cô lau tay mình quay sang nhìn Sa Ly không chút cảm giác.  Ả bước gần cô và nói.

"Tôi cho cô biết một ngày không xa cô sẽ phải rời khỏi A Hưởng của tôi thôi và tôi sẽ chính thức trở thành Lâm phu nhâ chứ không phải là cô. Mong cô đừng có mặc bệnh hoang tưởng nghĩ rằng từ một con gà có thể leo lên cây làm phượng hoàng sao, cô sẽ phải ly hôn sớm "-A Hưởng? Cái cách cô ta gọi thật là thân mật cô cũng chưa từng gọi qua lần nào.

"Tôi chủ sợ ngày đó không đến và khiến cho cô buồn lòng rồi"-Nói xong cô quay đi ả Sa Ly nắm chặt lấy tay cô bất ngờ theo hưởng thủ cô vung mạnh khiến Sa Ly ngã đụng lưng vào cạnh bồn rửa đau điếng thét lên khiến người bên ngoài cũng nghe thấy. Lập tức Tuấn Hưởng và Vĩ Hưng chạy vội vào, cảnh tượng trước mắt Thiên Nhi đứng một góc còn Sa Ly thì đang ôm lấy phần lưng vừa bị đụng, bước vội đến Tuấn Hưởng đở ả đứng dậy hỏi han xem ả có sao không, vừa thấy anh ả lập tức sụt sùi nước mắt khóc òa lên.

"Hưởng anh phải làm chủ cho em cô ta cấm em khoobg được đến gần anh kêu em lập tức rời xa anh. Em không chịu cô ta liền đẩy em té giờ e thấy hơi khó chịu"-Nói dối không chớp mắt Thiên Nhi cười khinh bỉ bước đi. Bỗng giọng nói phía sau vang lên.

"Không giải thích?"-Là Tuấn Hưởng hỏi cô giải thích sao liệu nói ra anh có tin cô không? Quay lại nhìn anh.


"Anh muốn tin ai thì tin tôi không muốn giải thích"-Đột nhiên Sa Ly buồn nôn và ngất đi làm cho Tuấn Hưởng giật mình vội bế ả lên.

"Đi theo tôi nếu không cô khó mà gặp cả nhà"-Nói xong anh ta lập tức ra xe cô cũng đi theo vì cô biết Tuấn Hường là người đã nói thì sẽ làm. Bước qua Vi Hưng cô gật đầu tỏ ý không sao nhưng anh vẫn không  yên tâm chút nào.

"Để tôi đưa cô đi"-Thiên Nhi gật đầu bước lên xe Vĩ Hưng theo Tuấn Hưởng đến bệnh viện cô nghĩ lại cái lúc Sa Ly có chịu chứng buồn nôn khiến cô nghi ngờ Sa Ly có gì đó không  bình thường. Đưa ả đến bệnh viện Tuấn Hưởng lập tức đưa Sa Ly cho bác sĩ, bọn họ ngồi ở ngoài phòng bệnh đợi bác sĩ đi ra thấy hơi lâu làm cho Tuấn Hưởng cau có lớn tiếng với Thiên Nhi.

"Sa LY mà có chuyện gì tôi nhất định không tha cho cô"-Vĩ Hưng bước đến kéo Thiên Nhi ra sau lưng mình.


"Anh sẽ làm gì cô ấy, anh đừng quên cô ấy mới là vợ của anh còn người phụ nữa kia là gì anh tự suy nghĩ đừng vì chuyện chưa rõ mà đã đòi động đến Nhi Nhi"-Tuấn Hưởng nóng giận nắm tay chặt lại thành quyền, cùng lúc đó bác sĩ bước ra. Hưởng lập tức bước lại chổ ông đang đứng.

"Cô ấy sao rồi?"

"Hiện tại bệnh nhân không sao. Mà anh là chồng cô ấy à?"-Câu hỏi này khiến Thiên Nhi cứng đờ Tuấn Hưởng cũng vậy nhưng nhanh chóng lấy lại sắc mặt gật đầu.

"Vậy nhớ chăm sóc cho bệnh nhân cùng đứa bé, thai nhi được ba tuần rồi. May mà lúc nãy chỉ bị động nhẹ nên không sao, giờ anh có thể vào thăm cô ấy"-Hai từ "đứa bé" khiến cho cả ba người đều bất ngờ người soóc nhất là Thiên Nhi chồng cô có con riêng với người khác mà đã được ba tuần thời gian giống như khi họ mới cưới anh đã đi công tác, cô ngồi bệt xuống đất nước mắt rơi, khiến cho Vĩ Hưng bất ngờ vô cùng vội đỡ cô dậy ngồi lên ghế. Còn Tuấn Hưởng không quan tấm đến hai người ở phía sau vội vào phòng thăm Sa Ly, ả có con rồi anh sắp làm cha rồi nhưng có Thiên Nhi thì xấp Ly có thân phận chính thức là phu nhân Lâm quoanh minh chính đại bước vào của nhà họ Lâm? Chỉ còn một cách là ly hôn với Thiên Nhi. Thiên Nhi ở ngoài này đau khổ khóc lóc kêu Vĩ Hưng đưa cô đi, đi đâu cũng được đến một nơi thật thoải mái ở đây cô thấy đau quá người chồng của cô đã có con riêng phản bội hôn nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận