Nếu Như…



- Tôi đồng ý!
Mạnh Nguyên dõng dạc tuyên bố, mặt không hề thay đổi sắc thái cũng như anh không thèm quan tâm tới những ánh mắt đang trợn tròn nhìn về phía mình. Chỉ duy nhất người đang ngồi bên cạnh anh là không cảm thấy bất ngờ trước câu nói ấy. Cô vẫn đang nhìn chăm chăm vào màn hình của chiếc laptop trước mặt.
- Mạnh Nguyên, cậu không đùa đấy chứ?- Thành Nam cười gượng bởi anh biết Mạnh Nguyên chưa bao giờ không cân nhắc kĩ trong vấn đề công việc.
- Mình không biết nói đùa.- Mạnh Nguyên nhấn mạnh hai chữ cuối để khẳng định thêm một lần nữa về quyết định của mình.
Hoàng Quân ngồi ở phía đối diện Mạnh Nguyên và nhìn anh bằng ánh mắt khiên định pha chút khó hiểu. Anh lại liếc sang phía Vũ Hân, nhưng rất nhanh cũng cúi mắt suy nghĩ một chút. Theo như anh được biết thì sắp tới W sẽ cho ra mắt dòng sản phẩm mới, vậy nên anh đã nảy ra một ý định khá là phù hợp với tình hình hiện nay. 
Đó là kết hợp dòng trang sức dành cho giới trẻ của Maze cùng với bộ sưu tập mới của W. Việc này anh đã gặp Tổng giám đốc của W là Hữu Thiên để trao đổi và bàn bạc. Cả hai bên đều tỏ ý sẽ hợp tác và chỉ cần thông qua một người nữa để có thể tiến hành. Đó chính là em trai anh, Phan Mạnh Nguyên. 

Thế nên mới có chuyện ngày hôm nay, Hoàng Quân tới Red Ocean và ngồi ở đây thảo luận mọi chuyện như vậy. Anh biết cửa ải của em trai anh chính là trở ngại lớn nhất cho kế hoạch lần này. Có điều anh đã không dự trù trước được việc này. Anh không nghĩ em trai anh khi nghe xong ý định này liền đồng ý và không hề hỏi gì thêm.
- Lần hợp tác này chắc chắn có lợi cho chúng ta.- Hữu Thiên im lặng nãy giờ nhưng cũng đã lên tiếng.- Tôi nghĩ Tổng giám đốc cũng nghĩ như tôi nên mới đưa ra quyết định nhanh như vậy.
Hữu Thiên tựa lưng vào ghế rồi nhàn nhã mỉm cười. Chốc chốc đôi mắt anh nhìn sang bên cạnh, để ý xem Vũ Hân đang làm gì thì tuyệt nhiên là cô đang xem xét những sản phẩm của Maze. Anh đã nghĩ rằng cô sẽ ngạc nhiên vì quyết định này
của Mạnh Nguyên bởi khi anh nói cho cô biết về việc này, cô đã rất sốc. Hành động của cô hôm nay khiến anh rất tò mò. Nghĩ nghĩ một chút rồi anh hướng về phía Hoàng Quân và lên tiếng.
- Hoàng tổng, cho hỏi anh có yêu cầu gì với lần hợp tác này hay không?
Đôi môi của Hoàng Quân khẽ nhếch lên tạo thành một đường cong hoàn mĩ. Có lẽ anh chỉ chờ để nghe được câu nói này từ phía Red Ocean. Hai bàn tay anh đan vào nhau rồi nói.
- Theo tôi được biết thì người chịu trách nhiệm chính cho việc ra mắt sản phẩm lần này của W chính là cô Dương Vũ Hân.

Khi ba chữ đó được cất lên, Vũ Hân đã như bị điểm huyệt. Bàn tay đang đặt trên đùi bỗng nắm chặt lại. Thần thái có phần tái đi, nhưng ánh mắt cô vẫn không nhìn về phía Hoàng Quân mà lại nhìn Mạnh Nguyên. Nhận thấy được sự hoang mang trong đáy mắt Vũ Hân, Mạnh Nguyên nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang nắm chặt của cô. Ánh mắt anh rất ôn hòa, như dòng nước ấm khiến cô thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Mười ngón tay đan vào nhau thật chặt và cũng thật an toàn.
Hoàng Quân rất tức giận về hành động của Vũ Hân. Những tưởng câu nói của anh sẽ khiến Vũ Hân rời sự chú ý của mình về phía anh, vậy mà cô lại nhìn người đàn ông khác. Anh đã nghĩ rằng thời gian bốn năm đã khiến tình cảm của cả hai có chút xa cách nên cô hành động trốn tránh là bình thường. Nhưng cô cứ tránh mặt và làm ngơ với anh, anh thực sự không biết mình sẽ làm gì. Anh đã cảnh cáo và cho cô thời gian để quay về bên anh, vậy mà cô vẫn ngang ngược quay lưng lại. Được, nếu anh đã nhẹ nhàng không được, gửi thông điệp qua lời nói không được thì anh sẽ dùng hành động để chứng minh.
Khóe môi Hoàng Quân nhếch lên, lời nói của anh nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán.
- Từ giờ tới ngày ra mắt sản phẩm cũng không còn xa, vậy tôi xin mạn phép mời cô Dương Vũ Hân qua công ty chúng tôi một chuyến. Việc hợp tác lần này cũng sẽ ảnh hưởng tới chúng tôi nếu không thành công. Mà tôi sẽ không để cho những ý định và kế hoạch của mình có kết quả không tốt. Vì vậy… Phan tổng sẽ không phản đối chứ?
Nói theo cách này thì Hoàng Quân đã chặn mọi đường từ chối của đối phương. Đáng lẽ việc này anh phải hỏi chính chủ là Vũ Hân trước nhưng câu cuối cùng lại dành cho Mạnh Nguyên. Đó giống như một lời tuyên bố ngầm giữa hai người. Tất nhiên là Mạnh Nguyên hiểu rõ, anh không trả lời mà quay sang nhìn Vũ Hân.
- Việc này, hãy để cô ấy tự mình quyết định.

Thành Nam suýt chút nữa là nghẹt thở. Việc đàm phán làm ăn của ngày hôm nay hệt như là xem một bộ phim trinh thám vậy. Những hành động của mấy cái người này khiến tư duy của anh không theo kịp. Tất cả những gì đáng lẽ phải đi theo chiều hướng như anh nghĩ thì cuối cùng lại đi ngược lại. Đã vậy ba nhân vật chính còn ngang nhiên ăn nói ẩn ý, đẩy hết thảy những người khác thành nhân vật phụ của phụ, không hề quan trọng. Hữu Thiên thì khẽ mỉm cười, tuy anh có phần không hiểu vì sao Mạnh Nguyên lại nhanh chóng đồng ý như vậy nhưng hành động của Mạnh Nguyên khiến anh rất vừa lòng.
Đôi mắt của Vũ Hân đã chuyển hướng và nhìn về phía Hoàng Quân, đúng như mong muốn của anh. Thậm chí trên môi cô còn nở một nụ cười. Tổng thể nhìn qua ngũ quan trên khuôn mặt cô thì Hoàng Quân đã chắc chắn rằng cô đang cười thật sự. Trái tim anh như nghẹn lại, đôi mắt không dám chớp dù chỉ một lần. Anh không muốn khoảnh khắc này tan biến.
- Vậy… chúng ta hãy cùng hợp tác vui vẻ, Hoàng tổng!

- Sao em lại đồng ý?
Hữu Thiên ngước nhìn Vũ Hân đang sàng lọc qua một lần nữa những mẫu thiết kế của W. Nghe thấy anh hỏi vậy, cô khẽ cười rồi vẫn nhìn vào mấy bản vẽ đầy màu sắc.
- Em không muốn chuyện riêng ảnh hưởng tới việc công.
- Anh biết. Ý anh là sao em lại có thể bình tĩnh được như vậy? Chẳng lẽ đã thảo luận từ trước với Mạnh Nguyên?

- Không!- Tới lúc này thì cô đã buông những tờ giấy xuống rồi tựa lưng vào ghế sofa.- Em đã không nói cho anh ấy biết gì cả. Nhưng quả thực là cũng không bất ngờ với quyết định của anh ấy.
- Vậy sao?- Hữu Thiên nheo nheo mắt.
- Chuyện xảy ra ở bữa tiệc lần trước, em nghĩ chỉ là do anh ấy quá sốc. Nhất thời không thể sắp xếp tình cảm hợp lý được. Chỉ khi anh ấy đã bình tĩnh và suy nghĩ kĩ càng thì những gì anh ấy làm tuyệt nhiên sẽ không bốc đồng nữa. Em biết tại sao Maze lại muốn hợp tác với chúng ta, cũng biết vì sao Hoàng Quân lại đưa ra ý kiến đó. Mạnh Nguyên, anh ấy để em tự ý quyết định, cũng có nghĩa anh ấy tin tưởng em.- Cô dừng lại rồi nhìn Hữu Thiên đang chăm chú nhìn mình.- Thiên à, đối với người đặt niềm tin mạnh mẽ như vậy nơi em, em có thể khiến người ấy thất vọng hay không? Nhất là người đó lại chính là người em yêu thương nhất.
Cô đã nghĩ rằng mình phải chạy trốn, bởi cô không muốn đối diện với Hoàng Quân. Chứng kiến một Hoàng Quân giẫn dữ và độc đoán khiến cô thực sự khó chấp nhận. Mỗi lần nhớ tới anh thì những kí ức cũng theo đó mà ùa về. Vì vậy cô rất sợ, rất sợ những chuyện đó lại khiến cô đau khổ thêm một lần nữa. Nhưng nghĩ cho cùng thì cô có thể trốn được bao lâu, cô liệu có thể chạy thoát khỏi anh sao? 
Vì vậy mà cách cô lựa chọn để đối mặt với anh chính là quyết định của ngày hôm nay. Giờ cô không thể nói mình sẽ không bị dao động vì cô không rõ tình cảm dành cho anh liệu có biến mất theo năm tháng hay không. Cũng không dám chắc mình sẽ coi anh là đối tác được. Điều cô biết chỉ là bước tiếp mà thôi. Chẳng phải những gì cần tới thì sẽ tới hay sao?
- Nếu em mạnh mẽ được như vậy thì tốt quá.- Hữu Thiên nhìn cô.- Anh kì thực rất lo cho Mạnh Nguyên. Là bạn thân của cậu ấy, nên anh rất hiểu. Nếu như cậu ấy biết được quan hệ của em và Hoàng Quân thì sẽ như thế nào. Có thể sự việc xảy ra hôm đó (sinh nhật Vũ Hân) đã khiến cậu ấy nghi ngờ, nhưng có lẽ cậu ấy tin em nên mới hành động như vậy.
Vũ Hân sợ nhất là hai chữ tin tưởng ấy. Vì sao ư? Vì cô biết kết cục cô cũng sẽ quay lưng lại với tất cả mà thôi. Người như cô, tuyệt đối không thể khiến người khác tin tưởng được. Dường như sự tin tưởng mà anh đặt vào cô giống như gánh nặng vậy. Cô rất muốn vì anh mà tạo dựng niềm tin ấy thế nhưng… có lẽ chuyện đó là không thể…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận