Truth
Hôm nay Guni lại vào phòng YooNa, chỉ là bỗng nhiên cô muốn vào đó mà thôi, chỉ là cô nhớ chị mình…….
Lượn quanh những bức ảnh ngày xưa của 2 chị em, kỉ niệm lại chợt ùa về với cô……………. Vui……….. buồn………… đau xót………………. Quặng đau………….và cảm thấy có lỗi…………..
Bước gần đến bên chiếc bàn, cô thấy cuốn nhật kí của YooNa đang nằm trên bàn……….. phải chăng ai đó đã đụng đến nó? Một cảm xúc mãnh liệt thôi thúc Guni mở cuốn sổ đó ra…………………. Và cô đã mở
Những nét chữ mềm mại, uyển chuyển của YooNa dần hiện ra……………….. 1 trang……………2 trang………3 trang…………….50 trang……………..
Đến trang thứ 51………………. Một bức ảnh hiện ra trước mắt Guni…………….. là bức ảnh của YooNa và ………..Woo Bin………….
- Cái gì thế này? – Guni khẽ thốt lên – ko thể nào…………………..
Bí mật trong cuốn nhật kí đã được bật mí hoàn toàn…………………
Ko……………. Ko thể nào………………. Ko lẽ nào…………………. Nếu như ngày xưa Bin là người mà unni yêu thì ko lẽ nào anh ấy lại là người giết chết unni……………… nhưng nếu như đó là sự thật thì nguyên do là thế nào………………………..rốt cuộc chuyện này là thế nào đây? Hay anh ta đã tiếp cận unni và sau đó là giết chết unni……………. Nếu như thế thật thì Song Woon Bin, anh cũng ko hơn gì những lời miệt thị mà anh dành cho tôi đâu – đầu óc Guni đang hỗn độn 1 đống suy nghĩ
- con làm gì mà bất thần thế? – tiếng chủ tịch Han vang lên làm ngắt dòng suy nghĩ của Guni
- appa- cô cười- ko có gì ạ. Có chuyện gì ko appa? – cô hỏi
- ko, chỉ là ta muốn nói với con là Eric và omma con sẽ sớm trở về thôi, con đừng quá lo lắng
- araso, để Eric ở Hàn Quốc con cũng ko an tâm lắm
- vì sao? – chủ tịch Han tinh ý – con sợ điều gì à?
- aniyo – cô cười gượng – đã lâu lắm rồi mới về nhà và ít khi liên lạc với gia đình thế mà ko được ở cạnh omma
- ta xin lỗi con, chỉ vì sự an toàn của con mà ta đã ko cho con liên lạc về và cũng tránh liên lạc với con, ta sợ bọn chúng sẽ tìm ra con- chủ tịch Han buồn bã
- ko sao đâu appa, con hiểu mà, tất cả chỉ vì con mà – cô cười với cha mình, dù chỉ là con gái nuôi nhưng được cha mẹ thương yêu thế Guni cảm thấy mình may mắn và hạnh phúc vô cùng
- một phần cũng tại sức khoẻ omma con ko tốt nên ta và bà ấy đã thiếu quan tâm đến con
- ko sao đâu appa, con lớn rồi mà, con có thể tự lo liệu
- nhưng gì thì khi về Hàn Quốc tại sao con lại ko về nhà với ta ? – ông hỏi- con có biết là omma con đã rất buồn vì con về mà ko ghé ko? Nhưng con về vì chuyện gì thế? – ông hỏi trong ánh mắt ngỡ ngàng của Guni
- sao appa biết con đã về Hàn Quốc trước đây?
- sao ta lại ko biết chứ? Ta luôn cho người theo con mà – ông cười nhạt
- con xin lỗi, con chỉ về vì một chút chuyện riêng thôi mà appa này, con có chuyện muốn hỏi – chủ tịch Han gật đầu- Người mà ngaỳ trước unni con yêu là……….. – cô hơi ngập ngừng
- Song Woo Bin, con trai của chủ tịch tập đoàn Il Sim, người được mệnh danh là Prince Song – như hiểu được ý con gái chủ tịch Han đáp ngay
- appa biết hết những chuyện đó sao? – cô hơi bất ngờ
- dĩ nhiên, người đó chút nữa là làm con rể ta mà…….. nhưng….. – chủ tịch Han tỏ vẻ tiếc nuối
- nhưng appa có biết cái chết của unni là do……………. – Guni cảm thấy mọi chuyện có vẻ đang dần lộ diện….theo một chiều hướng nào đó
- đến bây giờ ta vẫn chưa tìm ra người đó………….. nhưng con an tâm, ta sẽ bảo đảm an toàn cho con – ông ngắt lời con gái mình
- người đó ko phải là Prince Song sao? – Guni thốt lên
- con đang nói bậy gì vậy Guni ? sao con lại nói đó là Woo Bin ? – chủ tịch Han nhìn con gái đầy bất ngờ, sửng sốt
- ko phải là do Prince Song đã giết YooNa unni sao ? – Guni hỏi lại
- ai nói với con như thế ?
- con đã cho thư kí Park điều tra và kết quả ông ấy báo cáo với con là như thế - Guni cũng hoảng hốt ko kém
- vậy ta hỏi con, 5 năm trước……………. người ra tay ám sát Woo Bin có phải là con ko ? – ông nhìn con gái mình, ánh mắt sắt lên sự nghiêm túc đến lạ thường, ánh mắt đó xoáy vào tim Guni làm cô chùn bước
- appa…………….. con đã từng có ý định đó………….. con đã muốn trả thù cho unni………… con……. Dã 1 chút nữa là giết anh ấy…………… nhưng con ko thể appa à, con ko thể…………. – cô khóc nghẹn ngào, trái tim cô lại đau nhói về chuyện ấy
- ta hiểu rôì – chủ tịch Han chốt lại, ông đã tìm ra nguyên nhân Guni muốn giết Woo Bin – mọi chuyện con cứ để ta lo đừng bận têm gì cả, hãy nghĩ ngơi đi. Và con nên biết người giết chị con nhất định ko phải là Song Woo Bin – từng lời nói của chủ tịch Han rõ ràng nhằm có ý gì đó
- ko phải ư ? vậy đó chỉ là hiểu lầm thôi ư ? cô đã nghĩ hoàn toàn sai về anh ư ?????? vậy mà cô đã từng kết tội anh và thậm chí chỉ 1 chút nữa thôi………………..cô đã giết anh……………
Bất gíac cô đứng dậy và chạy ra ngoài, chỉ là bỗng nhiên cô muốn nhìn thấy anh, bỗng nhiên cô cảm thấy hối hận vì những gì đã qua và cô muốn anh biết cô thật sự nghĩ gì
Chiếc xe lao vun vút trên đường và bất chợt dừng lại trước cửa căn biệt thự
Guni bước xuống xe, chậm rãi cô nhìn lên ngôi nhà………….. và tay cô đặt lên chuông cửa……….. nhưng đưa lên rồi lại bỏ xuống…………… liên tục như thế…………….
Cô phân vân ko biết có nên bấm chuông ko……………………. Cô ko biết là mình sẽ nói gì khi gặp anh……..cô lo sợ anh sẽ lại ko tin cô như những gì mà cô cố tình làm cho anh hiểu lầm cô…………… cô sợ………..
Nỗi sợ hãi đã chiến thắng lòng can đảm………….. cô quay lưng và chuẩn bị bước đi, nhưng ngay lúc ấy, chiếc Lotus màu vàng dừng lại ngay trước mắt cô……………..
Woo Bin bước xuống xe cùng với một cô người mẫu với thân hình bốc lửa……………….. lại là một mối tình mới…………… nhưng ko thật lòng và ko lâu bền………………….
Anh bước đến gần bên cô, tay đang ôm chặt cô người mẫu bên cạnh và trên môi anh đang hiện hữu nụ cười của chàng Don Juan năm nào…………………
Anh đã lướt qua cô một cách hờ hững………………. nước mắt đã đọng lại trên khoé mi cô…………….vì ghen tức…………….. Đau………….tim cô quặng thắt……………. bất giác cô lên tiếng
- anh đã trở về như trước rồi nhỉ? – giọng cô nghèn nghẹn
- có vấn đề gì sao? Tôi vốn trước giờ vẫn vậy – anh đáp với nụ cười nhếch mép và quay lại nhìn cô
- ko, chỉ là tôi nghĩ anh đã thay đổi………….. nhưng có vẻ như ko phải là vậy
- tôi đã thay đổi, nhưng tôi chợt nhận ra sự thay đổi của mình thật ngu ngốc – anh cười chua chát
- tôi ko ngờ anh lại nghĩ vậy, hoá ra anh chỉ có vậy thôi, anh chỉ có nghĩ ình mà đôi khi lại ko nghĩ cho người khác – cô gào lên
- cô hơn tôi sao, chính cô cũng đã thế còn gì, tôi thậm chí còn ko biết nguyên do vì sao cô muốn giết tôi, nhưng cô thì biết rất rõ lí do tôi HẬN cô – anh đáp trả
- phải, anh hận tôi…………… - cô quay lưng bước đi với 2 hàng nước mắt……………. đau vì người con trai mình yêu đã hận mình………….. – anh hận tôi thế mà tôi vẫn yêu anh, thế mà tôi vẫn hy vọng có thể giải thích mọi chuyện với anh……………… có lẽ tôi đã quá ngốc nghếch………
Chính cô là người muốn anh quên cô, muốn kết thúc chuyện tình yêu này và muốn anh Hận cô………… nhưng giờ đây cô đang hối tiếc vì những gì mà mình đã làm……………
Cô gục xuống bên đường, mưa………………… mưa đã rơi và ngày càng nặng hạt……………. ông trời phải chăng đang than khóc cho chính mối tình này…………… - phải, chính tôi đã muốn anh rời xa tôi…………….. lỗi lầm là ở tôi………….. đáng ra tôi nên vui mừng hơn là níu kéo – cô cười chua chát- thế nhưng…………………. Sao tim em lại đau thế này hả anh………….. sao em ko thể nào quên hình ảnh anh cùng cô gái kia……………………em cảm thấy mình ko thể nào thở được nữa…………… em thấy tim mình vỡ thành trăm ngàn mảnh………………..anh à…………….. anh có biết điều đó ko………………..
Trong bóng tối của trận mưa xối xả, Guni ko hề hay biết rằng…………… mình đang trở thành mục tiêu ột kế hoạch……………..
Bụp………………… mọi thứ trở nên tối đen hơn bao giờ hết……….. trận chiến đã chính thức được khai màn
=================================
Woo Bin ôm cô người mẫu vào lòng và hôn cô ta một cách ngấu nghiến…………….. bất chợt anh đẩy cô ta ra
[ ko phải……………….. vẫn ko phải là như thế…………….]
- cô đi đi – anh quăng 1 xấp tiền và đuổi cô ta
- anh xem tôi là hạng gì hả ? – cô ta thét lên
- tôi ko quan tâm cô là gì, cầm tiền và đi khúât mắt tôi – anh hét lên trong giận dữ, anh mắt anh ánh lên những tia nhìn ghê sợ làm cô ta chỉ biết cầm tiền và đi về nhưng trong miệng vẫn đang lẩm bẩm vài câu **** rủa
- Song Woo Bin, mày bị làm sao thế này ? mày đang làm gì vậy ? mày đang đi tìm lại cái cảm giác như ngày xưa ư ? rõ ràng mày biết ko ai có thể mang ày cảm giác đó ngoại trừ cô ấy……………….. vậy mà khi nãy mày đã làm gì cơ chứ ?.................... mày điên thật rồi Bin yang………………mày đang điên lên vì một cô gái tên là Han Guni, một cô gái đã từng lừa dối tình cảm của mày và thậm chí đã từng giết mày……………..
Woo Bin bước đến quầy rượu và rót 1 ly ình, anh cầm ly rượu đến bên cửa sổ và nhâm nhi, nhưng……….. hình ảnh chiếc BWM màu đỏ đã đập vào mắt anh…………….
Là xe của Guni, cô ta còn làm gì ở đó……………….. mưa thế này mà……………….. cô ta điên sao ? – với những suy nghĩ loáng thoáng qua đầu, ngay lập tức anh bỏ ngay ly rượu và lao ra cổng
Chiếc xe đậu đó…………….. nhưng trống hoắc…………… chủ nhân của nó đã ko còn ở đó……………..
Anh lao về phía xe mình, khởi động xe và hướng về phía nhà Guni…………….anh đã ko ngừng dáo dác tìm bóng hình cô
Mưa………………… mọi người đều đã về nhà, đường phố vắng hoe, đâu đó chỉ chập chườn vài ánh đèn…………. Với thời tiết như vậy anh lại càng lo lắng cho cô hơn………………..
Lần thứ 10 hơn anh gọi…………….. nhưng điện thoại vẫn ko liên lạc được……………..đầu dây bên kia chỉ có tiếng títtttttttttttt kéo dài như vô tận
Hụt hẫn……………. đau xót…………… tự trách mình vì đã đối xử với cô như thế…………
Chợt nhận ra khi càng Hận cô thì anh lại càng Yêu cô……………….. sự thật vốn ko thể thay đổi………..
Nhưng sao khó quá……………. Để họ đến với nhau…………
Trong cơn mưa đêm đó, 2 tâm hồn đã cảm thấy hối hận về những gì mình đã làm……………. Nhưng liệu họ còn cơ hội để quay lại?
====
Chủ tịch Han bất thần sau cú điện thoại lạ………………….
- nếu ông ko giao nộp 30 % cổ phần của Shine cho tôi thì ông đừng mong gặp lại cô con gái cưng của mình nữa – điều mà chủ tịch Han lo sợ nhất đã đến
- các người………………. các người ko được làm hại con bé – ông rít lên
- ông đừng lo, khi nào bọn ta có được thứ bọn ta muốn, con gái ông sẽ bình an mà……….àh, bọn ta còn có quà cho ông đó - tiếng cười ghê rợn vang lên bên kia đầu dây
- khi nào ta sẽ gặp nhau? – chủ tịch Han bình tĩnh
- từ từ ông bạn, tôi sẽ nhắn tin cho ông chi tiết sau, hãy thực hiện nó nếu ông ko muốn những con gái yêu quý của mình chết……………..
Tính mạng của Guni đang rất mong manh…………………
Mọi chuyện sẽ đi đến đâu?
Và món quà kia là gì?