Wedding
Ngày đám cưới của Jun Pyo và Jan Di đã đến, hôm nay mọi người đều vui và hết lòng chúc phúc cho đôi uyên ương này
Phòng chú rể
- yo men, cậu ngồi yên được ko, tớ bắt đầu chóng mặt lắm rồi đó – Wb cười khi thấy dáng điệu hồi hộp của Jun Pyo
- tớ đang hồi hộp chết đây, các câu chưa trải qua bao h nên ko hiểu đâu – Jun pyo cáu kỉnh đáp
- tớ nghĩ chắc có mình cậu thôi, chắc do sợ bị JanDi bỏ nên mới thế đây mà – Yi Jung lên tiếng chọc thằng bạn
- ya, cậu đừng có nói bậy, đến lúc các cậu cưới đi rồi sẽ hiểu – Jun Pyo quát
- yo men, đừng nóng. Tiếp theo chắc thằng YiJung sẽ cưới khi ấy ắt biết nó có thế ko – WB hào hứng
- chưa chắc Yi Jung sẽ là người lấy vợ trước đâu, còn ai kia nữa mà – Jun Pyo nói và mắt đang liếc sang thằng bạn đang ôm cuốn sách im lặng từ đầu đến giờ
- chưa chắc được điều gì cả nếu như các cậu cứ đoán lung tung thế - Ji Hoo rời trang sách nhìn 3 thằng bạn mình và cười 1 cách bí ẩn
- ya, vậy là sao hả? cậu tính tranh giành đám cưới trước tớ à ? – Yi Jung nhăn mặt
- tớ nói ko biết mà, điều đó còn tuỳ thuộc vào cô dâu – JH lại cười, nụ cười khó hiểu
- yo guy, thế là sao hả? cậu với Jea Kyung là thế nào hả?
- thì như các cậu thấy đó – JH đáp trong lúc đang nhìn chăm chú vào cuốn sách, F3 nhìn nhau khó hiểu, rốt cuộc thằng này với JK là bạn bè hay người yêu, đã vậy theo cách nói chuyện thì có vẻ nó cũng muốn tranh cưới trước YJ lắm
Phòng cô dâu
- tớ hồi hộp quá, chắc tớ ko ra đó đâu – Jan Di lải nhãi câu này lần thứ n từ nãy đến giờ
- thôi mà, còn có bọn tớ mà, cậu lo gì chứ - Ga Eun an ủi
- chị nói câu đó nãy h em nghe chán rồi, chị đừng nói nữa. Nếu chị ko ra đó đồng nghĩa với việc chị sẽ ko lấy anh JP và chị mất đi tình yêu của đời mình, làm mọi người thất vọng, còn nếu chị ra mọi chuyện sẽ ổn thoả, chị chọn đi – Guni lên tiếng vì quá ngán bài ca của jan Di
- đúng đó JD à, em yên tâm đi, sẽ ổn hết mà – JK lên tiếng
Cuối cùng thì giờ làm lễ cũng đến, 8 người họ xuất hiện trong tiếng vỗ tay và ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, ai cũng xinh đẹp và lôi cuốn cả.
Ngay tại lễ đường ngày hôm đó, Jun Pyo và Jan Di đã thề nguyện yêu nhau suốt đời dưới sự chứng kiến của Chúa và nhiều người.
- nào, mọi người ai muốn lấy hoa thì đến đây nào – Jan Di tập trung mọi người để ném bó hoa của mình
Mọi người ai cũng nháo nhào chạy đến, các cô gái ai cũng mong muốn mình trở thành cô dâu xinh đẹp tiếp theo.
- GE à, em phải cố gắng chụp được đó, nhất định phải chụp được – YI dặn dò GE làm cô phì cười
- em nên ra đó và chụp bó hoa đi – Ji Hoo lên tiếng khi thấy JK đứng nhìn mọi người sốt sắng chuẩn bị chụp bó hoa, cô quay lại nhìn anh như muốn hỏi gì đó, chưa kịp để cô nói, anh mỉm cười và đẩy cô về phía đó.
Bó hoa được bay lên và rơi ngay chỗ GE đang đứng, có vẻ như nó giành riêng cho cô, mỉm cười khi nhận được đoá hoa đó, cô nhanh chóng đi về phía Yi Jung đang đứng trong ánh mắt đầy ngưỡng mộ của mọi người
- em giỏi lắm – anh xoa đầu cô – còn bó hoa này, mày rất biết chọn chủ nhân đó
- anh này – GE khẽ đánh nhẹ vào YJ
- yoyo, thế là cô dâu tiếp theo đã định rồi nhé, chỉ còn chờ thiệp hồng thôi – mọi người cười hết sức vui vẻ và hạnh phúc.
Trên xe Woon Bin
- này, sao cái mặt em lại buồn xo thế kia?- WB quan tâm
- vì bó hoa đó – Guni trả lời bâng quơ
- yo, đừng nói với anh là em mong lấy chồng đến thế nhé – WB châm chọc
- ko có, chỉ là em tiếc thôi mà – đôi má GuNi khẽ hồng lên - thật ko đó – WB tiếp tục chọc
- ya, thật mà, sunbae này - mặt GN xuất hiện 2 trái cà chua làm WB phì cười, trông cô nhóc lúc này thật đáng yêu
- GuNi này, đừng buồn hay nghĩ ngợi nhiều, cái gì đến sẽ đến, cái gì của mình sẽ là của mình, nhớ nhé – WB nói khi GN rời khỏi xe và chuẩn bị vào nhà
- ok, cám ơn sunbae, anh là 1 ông anh trai rất tốt – GuNi cười và đi vào nhà
Trái tim WB bỗng nhói lên, rốt cuộc thì cũng chỉ là do anh vì ban đầu anh cứ áp đặt ình vào cái tình cảm anh em với cô ấy, bây giờ thì………… khẽ thở dài anh cho xe chạy đi
Thiên thần đã thực sự xuất hiện, nhưng liệu thiên thần có làm lành những vết thương cũ hay sẽ lại xé toạc vết thương đó ra???
Một câu hỏi chưa có câu trả lời
Lí trí và trái tim
Hãy nghe theo trái tim khi ta yêu
Lí trí chỉ làm mọi thứ thêm sai lệch
Càng lún vào sự sai trái
Càng làm ta thêm hối hận
Nhưng có phải đã quá muộn màng?