Ngã Đích Đa Đa Dữ Tiểu Đa Đa Nhị Tam Sự

Phụ thân nói quái thú rống một tiếng, phong vân biến sắc, bắt được người cắn một cái đứt đầu, cắn đến chung quanh đều là máu, trên cái cổ trơ trụi máu áo ạt chảy ra ngoài, thậm chí còn bị móc cả tim gan ngũ tạng, xung quanh đều là ngũ tạng đủ mọi hình dáng, còn có mặt xanh nanh vàng, gương mặt trắng bệch, lưỡi dài một thước, huyết hồng huyết hồng, liếm lên mặt người, lạnh băng băng thật đáng sợ…

Ta run rẩy ngồi dậy. Xung quanh tối đen thăm thẳm, gió thổi vù vù, mưa rơi ào ào, ta đều tự ngủ một mình, làm sao đây làm sao đây ~~~~ nếu thực có quái thú thì làm sao đây a ~~~

Ta thở hổn hển tuột xuống giường, chân đất cuống cuồng chạy, đầu cũng không dám quay lại, chung quy là vì có cảm giác phía sau quái thú mặt mày hung dữ đang truy đuổi ta.

Ta hổn hển chạy qua một hành lang tối đen, một mạch chạy tới phòng của tiểu phụ thân và phụ thân, lúc đang muốn gọi lớn một tiếng ‘phụ thân, tiểu phụ thân’, thình lình ta kinh ngạc đến ngây người tại chỗ, động cũng không dám động.

Giữa tiếng mưa xôn xao xào xạc có vài thanh âm nhỏ vụn từ trong phòng truyền ra, dường như là thanh âm của tiểu phụ thân nga. Thế nhưng kia là thanh âm thở dốc, tựa như rất rất đau, liên tục rì rầm không biết nói gì.


Ta đánh run một cái, tăng thêm can đảm nhìn qua cửa sổ.

>o tại sao có thể như vậy chứ!!!!

Đây là làm sao a!!!!!

Ta nhìn thấy tiểu phụ thân nằm đấy, còn có người đè lên trên. Thế nhưng ta nhìn không rõ lắm,vì tiểu phụ thân tương đối trắng, có chút giống bánh bao trắng vẫn thường ăn buổi sáng, cho nên dù trong bóng đêm ta vẫn thấy rõ sự khổ sở, thế nhưng cái người da dẻ ngăm đen kia, nhìn không ra rốt cuộc là ai.


!!!!!Không hay!!!! Phụ thân nói quái thú muốn ăn tiểu phụ thân ~~~~~~~~!!!!!!!!! Làm sao bây giờ a!!!!

Ta sợ đến đầu váng mắt hoa, ta muốn xô cửa vào cứu tiểu phụ thân, thế nhưng ta sợ a ~~~~~~

Hảo ~~~~~ ta phải chạy vào ~~~~~ ta phải cứu tiểu phụ thân~~~~~~

Thình lình, từ đằng sau vươn ra một cánh tay, gắt gao bịt miệng ta, ta liều mạng giãy dụa vật lộn, ô ô kêu, đáng tiếc bị tiếng ầm vang của cơn dông che lấp toàn bộ.

Ta nghĩ xong rồi, ta bị quái thú đánh lén, ta sẽ bị nó tươi sống cắt đầu nuốt vào bụng ~~~

Nhược Sở ca ca, người nói tặng ta một con tuấn mã, ta lúc này không cần nó nữa, còn nói muốn ta tặng ngươi nụ hôn đầu đời gì ấy và các thứ lung tung ~~ thế nhưng ta bị quái thú ăn thịt mất rồi, đều không phải ta không muốn cho!!! >__


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận