Ngã Đích Thần Kinh Bệnh Ái Nhân ( Người Yêu Hoang Tưởng )

Đêm động phòng, Hứa Ngôn Tâm không biết có phải do tâm lý tác động hay không, cứ cảm thấy Hàn Trình Quang lần này, vô luận là hôn hay là một động tác, đều như biết trong lòng y đang suy nghĩ điều gì, khơi mào dục vọng ẩn sâu dưới đáy lòng y, làm ra những động tác khiến y vô cùng thoải mái.

Được Hàn Trình Quang ôm vào phòng tắm, trên người Hứa Ngôn Tâm bởi vì trận kích tình vừa rồi mà không ngừng run rẩy, vào đến trong bồn tắm, liền dựa vào đó vẫn không nhúc nhích.

Bồn tắm trong khách sạn rất lớn hoàn toàn có thể dung nạp hai người, Hàn Trình Quang cũng cùng ngồi vào ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực, bàn tay nhẹ nhàng tẩy rửa cho Hứa Ngôn Tâm.

“Tiểu Ngôn, lúc nãy thoải mái không?” Tay tẩy rửa, Hàn Trình Quang nhếch môi ở bên tai Hứa Ngôn Tâm nhẹ nhàng hỏi. Hắn lần này hoàn toàn dựa theo câu trả lời lần trước của Hứa Ngôn Tâm mà làm, động tác Hứa Ngôn Tâm thích, tư thế y thích……

Trên mặt có chút hồng, dĩ vãng đối với chuyện này cũng không phải đặc biệt ngượng ngùng, nhưng lần này Hứa Ngôn Tâm có chút thẹn thùng, tựa vào trong lòng Hàn Trình Quang, một câu cũng không trả lời.

“Xem ra em rất thích, như vậy lần sau chúng ta tiếp tục thế nhé.” Hứa Ngôn Tâm phản ứng khiến Hàn Trình Quang giật mình, cười cười ở bên tai Hứa Ngôn Tâm nói thầm một câu.

Trên mặt càng thêm nóng, Hứa Ngôn Tâm cắn cắn môi trực tiếp vươn tay ôm Hàn Trình Quang, chôn đầu vào trong lòng Hàn Trình Quang.

Khẽ cười một tiếng, Hàn Trình Quang tẩy rửa thân thể hai người xong, sau đó lại ôm Hứa Ngôn Tâm trở lại trên giường, thân thể và tinh thần cả hai đều sảng khoái, cho nhau nụ hôn rồi ôm nhau ngủ.

Sáng sớm ngày thứ hai, Hứa Minh Tâm sớm tỉnh dậy ngồi ở cạnh cửa, nghe thấy phòng đối diện vang lên tiếng mở cửa, vì thế lập tức đứng dậy lặng lẽ mở cửa, từ trong khe cửa nhìn sang.

Nhìn thấy nhân viên khách sạn đi đưa cơm, Hứa Minh Tâm híp mắt nhìn chằm chằm vào bàn tay vươn ra nhận cơm, chỉ là bị nhân viên phục vụ che khuấ không thể nhìn rõ. Ngay khi Hứa Minh Tâm đang định tiếp tục cố gắng nhìn, cửa bị đẩy ra từ bên ngoài, Hứa Minh Tâm bị đẩy lùi vài bước, nhướng mày đang muốn nổi giận, thì thấy người vào là Martin.

“Cậu tới làm gì!” Ngữ khí có chút khó chịu, Hứa Minh Tâm lại nhìn về phía đối diện, chỉ thấy cửa phòng bên kia đã đóng lại.

“Tôi vẫn nghĩ anh là tên cuồng em trai, không nghĩ tới anh còn tên cuồng rình mò?” Đẩy đẩy kính mắt, Martin thò tay đóng cửa lại.

“Cái gì mà cuồng rình mò! Tôi chỉ là……” Nghĩ đến hành vi lúc nãy của mình, Hứa Minh Tâm nhất thời nghẹn họng, vội vàng giải thích.

“Anh sao cứ không chịu chấp nhận sự thậ, Hứa Ngôn Tâm là thụ, Hàn Trình Quang là công, với bộ dáng em trai anh, đời này cũng đừng mong trở mình nổi?”

“Tiểu Ngôn thì sao? Nó chỉ là……” Nói đến một nửa, Hứa Minh Tâm nhớ tới lần trước Hứa Ngôn Tâm trực tiếp cự tuyệt, nhất thời hơi mím môi, nửa câu nói còn lại cũng biến mất.

Khóe miệng khẽ nhếch, Martin nhìn Hứa Minh Tâm lại đẩy đẩy kính mắt.

Cúi đầu rồi đột nhiên nâng lên, Hứa Minh Tâm nhìn Martin ở trước mặt, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh.“Tôi khuyên cậu tốt nhất thu hồi tâm tư của mình lại, đừng tưởng rằng hai anh em chúng tôi đều dễ khi dễ.”

Sắc mặt nhất thời cứng đờ, Martin vội vàng giơ hai tay lên.“Tôi cũng không nghĩ anh dễ khi dễ, tôi không…… không có gì tâm tư gì cả.”

“Tốt nhất là vậy!” Nheo mắt, Hứa Minh Tâm trực tiếp xoay người đi vào phòng khách.

Cười khổ một tiếng, Martin sờ sờ cằm! Sói con trở thành hồ ly, lần này thật sự là mệt lớn.

Hàn Trình Quang cùng Hứa Ngôn Tâm hai người ở lại New Zealand độ chừng mười ngàu, Hứa Minh Tâm không biết hai người muốn làm gì, trong lúc nhất thời cũng không có việc gì làm nên cũng ở lại theo, mười ngày sau, hai người vô cùng kích động chạy tới nói bọn họ muốn đi du lịch.

“Anh hai, em với Tiểu Ngôn ở lại cho tới hôm nay là vì muốn mừng sinh nhật anh rồi mới đi.” Nắm tay Hứa Ngôn Tâm, mặt Hàn Trình Quang sáng rỡ. Từ sau khi kết hôn, vẻ mặt này luôn treo trên mặt Hàn Trình Quang

“Vâng!” Bên kia Hàn Trình Quang viwà nói xong, Hứa Ngôn Tâm cũng gật đầu phụ họa.

Nhướng mày, Hứa Minh Tâm lấy di động ra xem, hôm nay thật đúng sinh nhật của anh, trong khoảng thời gian này cứ ở đây miết nên anh quên mất.

“Anh hai, đây là quà của em, kỳ thật thứ này em đã sớm chuẩn bị, lúc trước định tặng cho anh, nhưng cuối cùng có nhiều việc xảy ra nên trì hoãn …… hôm nay đành xem như quà tặng anh.” Đưa qua một đĩa CD, Hàn Trình Quang nói.

“Đây là cái gì?”

“Một bộ hệ thống, em tra xét công ty của anh, ừm …… dùng máy tính nên thuận tiện đi vào dạo qua một vòng, em nâng cấp hệ thống chỉnh thể của công ty anh còn tăng thêm sức phòng ngự …… Tuy rằng không thể cam đoan có thể bảo trì bao lâu, nhưng tùy thời em sec lại giúp anh đổi mới.”

Hai mắt sáng lên, lúc Hứa Minh Tâm nghe Hàn Trình Quang nói dùng máy tính của anh tiến vào dạo quanh hệ thống công ty, sắc mặt trầm xuống, nghĩ đến bộ phận tin học của công ty, nhất thời trong lòng sinh ra một cỗ ác khí, nhưng khi nghe đến khúc sau, tâm tình lại chuyển biến tốt lên một chút, đối với món quà của Hàn Trình Quang vô cùng vừa lòng.

Đối với chuyện hai người đột nhiên muốn đi du lịch, sau khi Hứa Minh Tâm nhận được phần quà đặc biệt này xong cũng không nói gì tới, bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, Hứa Minh Tâm vỗ vỗ vai Hàn Trình Quang gật đầu nói:“Vậy hai đứa đi chơi vui vẻ, lúc trở về nhớ gọi điện thoại cho anh, mỗi khi đến nơi cũng báo cho anh biết một tiếng, chú ý an toàn.”

Quả nhiên đợi cho tặng qua sinh nhật Hứa Minh Tâm xong rồi mới đi đúng là lựa chọn tốt nhất. Trên mặt cũng cười cười, Hàn Trình Quang gật đầu với Hứa Minh Tâm.

“Vậy quà của Tiểu Ngôn đâu?” Nhìn về phía Hứa Ngôn Tâm, Hứa Minh Tâm trực tiếp vươn tay ra hỏi.

Trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, Hứa Ngôn Tâm không nghĩ tới Hứa Minh Tâm cũng đòi quà mình, không phải hai người bọn họ đưa một phần là được rồi sao?

Vẻ mặt của Hứa Ngôn Tâm nhất thời khiến Hứa Minh Tâm hiểu rõ là không có chuẩn bị, nhất thời trong lòng sinh ra một cỗ u oán, quả thật là em trai gả đi ra ngoài giống như bát nước hắt đi …… A không đúng! là cưới vợ xong quên anh hai mà!

Hứa Minh Tâm u oán thật sự là quá nặng, làm cho Hứa Ngôn Tâm dần dần có chút ngượng ngùng, cho đến khi Hàn Trình Quang nói thầm bên tai một câu, mắt mới sáng lên yên lòng.

Buông tay Hàn Trình Quang ra, Hứa Ngôn Tâm đi đến trước mặt Hứa Minh Tâm, dưới cặp mắt nghi hoặc của Hứa Minh Tâm, vươn tay ôm lấy Hứa Minh Tâm.

Ngây ngẩn cả người, Hứa Minh Tâm dừng một lát liền vội vàng vươn tay cũng ôm lấy Hứa Ngôn Tâm.

“Anh hai, cám ơn anh …… em yêu anh!”

Trong lòng bủn rủn cả ra, Hứa Minh Tâm ôm Hứa Ngôn Tâm nhắm chặt mắt, hồi lâu mới buông Hứa Ngôn Tâm ra, nhìn Hứa Ngôn Tâm nói:“Anh hai cũng yêu em …… được rồi, hai đứa muốn thì đi mau đi, nhớ chơi cho thật vui vẻ.” Vừa mở miệng giọng Hứa Minh Tâm có chút khàn khàn, bất quá nói xong lời cuối cùng liền khôi phục như cũ, buông Hứa Ngôn Tâm ra đẩy đẩy y về phía Hàn Trình Quang.

Cùng nhau vẫy chào Hứa Minh Tâm, Hàn Trình Quang nắm tay Hứa Ngôn Tâm, hai người nhìn nhau cười rồi bước đi.

Hàn Trình Quang và Hứa Ngôn Tâm lần này du lịch thế nhưng lại đi suốt cả một năm, địa phương hai người từng đi qua không thể đếm được, cứ đi đến một chỗ thì ở lại một đoạn thời gian, sau đó nếu đột nhiên muốn đi nơi nào, hai người lại xuất phát về hướng đó.

Hứa Minh Tâm cứ qua một đoạn thời gian lại nhận được một tấm bưu thiếp, đến cuối cùng bưu thiếp đã chất đầy một hộp, còn có ảnh chụp, cũng chiếm đóng một thư mục trong máy tính.

Cho đến khi cuộc thi thiết kế trang sức HRD Awards công bố danh sách người đoạt giải, Hứa Minh Tâm mới biết được Hứa Ngôn Tâm cũng tham gia kì thi này, hơn nữa hiện tại đang cùng Hàn Trình Quang ở Pháp — chờ Hứa Ngôn Tâm lĩnh thưởng.

Ngày 11/12, lễ trao giải HRD Awards cử hành ở Paris, Pháp.

Ngày 12/12, các tờ báo, tạp chí lớn trong nước đồng loạt đưa tin về cuộc thi lần này, chỉ vì quán quân năm nay là một nhà thiết kế trong nước — Hứa Ngôn Tâm.

Trong lúc nhất thời có rất nhiều tư liệu về Hứa Ngôn Tâm được người ta tìm kiếm, nửa tháng sau thông tin về xuất thân, học tập và tất cả thiết kế của Hứa Ngôn Tâm đều được công bố ra, hơn nữa còn có một tờ báo nhỏ viết Hứa Ngôn Tâm từng ở trong trại an dưỡng một thời gian, bất quá tin này chỉ xuất hiện vỏn vẹn mười phút đã triệt để biến mất trên thị trường, tin tức về Hứa Ngôn Tâm sau đó chỉ quay quanh thân phận, tác phẩm của Hứa Ngôn Tâm, cùng với — bóng lưng bạn đời  bị chụp lén.

Chỉ tiếc mọi tin tức giằng co được một đoạn thời gian cũng chậm rãi biến mất, bởi vì bất luận báo chí ca ngợi Hứa Ngôn Tâm cỡ nào hoặc là nghi ngờ tác phẩm của y ra sao, cùng với khiếp sợ trước chuyện bạn đời đồng tính như thế nào, Hứa Ngôn Tâm người này chưa từng xuất hiện trước mặt kẻ nào, cũng chưa từng có phát biểu hay ngôn luận gì với báo giới. Ngoại trừ những tác phẩm lâu lâu ra đời trước công chúng, thì dần dà không có ai lại đi chú ý tới Hứa Ngôn Tâm cùng với vị bạn đời thần bí kia nữa.

Mà Hàn Trình Quang cùng Hứa Ngôn Tâm, hai chồng chồng hạnh phúc căn bản không quản những người đó như thế nào, chỉ là mỗi ngày càng thêm vui vẻ, hạnh phúc ……

—-End

Hết chính văn .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui