Ngã Dục Phong Thiên

- Hải Thành Lệnh nhất phẩm! Đợi khi nữ nhân quý phái sang trọng kia đi khuất dạng, tất cả tu sĩ xung quanh lập tức có người kinh hô thành tiếng, mọi ánh mắt trong phút chốc rơi vào Mạnh Hạo, nhất là lệnh bài màu vàng trên tay Mạnh Hạo.

- Cả Hải Thành, duy chỉ có tam Thánh tam tông làm lễ vật, mới có thể đưa ra... Hải Thành Lệnh nhất phẩm!

- Đây là ta lần thứ hai nhìn thấy, người cầm lệnh bài này, là khách quý của Hải Thành!

Trong lúc người ở bốn phía bàn tán ầm ĩ, Mạnh Hạo cúi đầu liếc nhìn lệnh bài trong tay, toàn vật thể màu vàng, mặt chính điêu khắc một tòa thành, mặt trái là ba chữ Dương Hồn Đạo.

Một cỗ uy áp như ẩn như hiện hiển lộ trên lệnh bài.

Duy Ly mở to mắt, có chút không thể tin, ngơ ngác đi theo phía sau Mạnh Hạo một đường đi qua đám người, đi vào bên trong thành, khi đi ngang qua cửa thành, tu sĩ tam tông chỗ này đều ôm quyền cúi đầu, vô cùng cung kính.

Đi thẳng vào cửa thành, bước chân vào trong Hải Thành, trong đầu Duy Ly vẫn còn kêu ông ông, hít sâu một hơi một lúc lâu, càng nhìn Mạnh Hạo, nàng càng phát hiện người trước mắt thần bí khó lường.

- Tiền... tiền bối! Chẳng lẽ ngài có quan hệ gì với Dương Hồn Thánh? Duy Ly đích thực không nhịn được lên tiếng hỏi.

- Không có quan hệ! Mạnh Hạo nhìn bốn phía tùy ý nói trong tiếng ồn ào, dù là hoàng hôn, Hải Thành cũng rất đông người náo nhiệt.

- Không có khả năng! Nếu không có quan hệ, vì sao Lâm phu nhân lại tự mình đưa tới Hải Thành Lệnh nhất phẩm, nàng là đạo lữ song tu của Dương Hồn Thánh đại nhân, ngày thường rất hiếm khi xuất hiện! Duy Ly đuổi lên vài bước, ở bên cạnh hỏi tới không bỏ.

- Trước đây ta tặng cho hắn một bầu rượu! Mạnh Hạo quay đầu lại nhìn Duy Ly nói, tựa cười như không cười.

Duy Ly trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc, có lòng không tin nhưng từng hình ảnh trước đó đích thực quá mức quỷ dị... nhưng nếu tin, nàng lại cảm thấy điều này quá mức không thể tưởng tượng nổi.

- Đừng nghĩ lung tung! Còn không dẫn ta tới chỗ thu mua yêu tâm!

Mạnh Hạo thu lại nụ cười, nhàn nhạt nói, không có hiển lộ uy nghiêm, nhưng cũng làm Duy Ly khẩn trương, vội vàng thấp giọng vâng dạ.

- Tiền bối, trong Hải Thành có ba nhà chuyên môn thu mua yêu tâm. Theo thứ tự là Hải Thần Tông, Phi Tiên Tông, Dương Hồn Đạo. Hải các của tam tông ở chỗ này...

- Chỉ có điều là giá tiền của họ trả cũng không cao, nhưng hơn ở chỗ công bằng, bất kể ít nhiều, đều có thể đổi!

- Trừ tam tông này ra, còn có Phòng đấu giá Thiên Hải, nhưng ở nơi đó đấu giá thống nhất...

- Mặt khác có một số cửa hàng cũng có thu mua. Tóm lại chỉ cần là yêu tâm, ở trong Thiên Hà Hải, có thể trực tiếp sử dụng! Duy Ly vội vàng giới thiệu.

- Mặt khác nếu như tiền bối muốn ở chỗ này mua vật phẩm, ta đề nghị... tốt nhất trước không nên đi đổi linh thạch, bởi vì ở trong Hải Thành, gần như hầu hết vật phẩm đều dùng yêu tâm đổi lấy!

Mạnh Hạo chỉ hơi trầm ngâm, gật gật đầu.

- Trước tới chỗ mua bán pháp bảo phi hành đi!

- Tiền bối muốn mua đẳng cấp gì? Duy Ly nhìn Mạnh Hạo hỏi.

- Tốt nhất! Mạnh Hạo lên tiếng rất là khí thế.

Duy Ly cặp mắt sáng ngời, nhanh chóng dẫn đường, đích xác nàng rất quen thuộc với nơi này, nàng dẫn Mạnh Hạo đi vòng vèo trong Hải Thành, đi ước chừng thời gian một nén nhang, liền xuất hiện ở ngoài một tòa lầu các thoạt nhìn rất có khí thế.

Lầu các này giống như một chiếc tàu cao tốc, toàn thể lưu chuyển tia sáng xanh tím, rõ ràng là đêm tối phủ xuống, nhưng lại tản ra hào quang rực rỡ, từng tầng một sóng gợn lan ra bốn phía, trước cửa có hai pho tượng kỳ lân đá to lớn, uy vũ phi phàm.

Nhất là cửa chính cao tới năm trượng, dựng bằng gỗ chìm dưới đáy biển; nhìn theo vẻ ngoài, mỗi một viên gạch mỗi một viên ngói đều qua khảo cứu, ẩn chứa thâm ý, hình như có lạc ấn phù văn, ẩn chứa linh khí nồng đậm... nhìn một cái, cũng đủ để cho không ít người rúng động với sự xa hoa đó.

- Nếu nói là pháp bảo phi hành, trong Hải Thành tổng cộng có mười một cửa tiệm có thể mua được. Nhưng tốt nhất, chỉ có một nhà Xuất Vân Các của Phi Tiên Tông này, pháp bảo phi hành ở đây, dù là gia tộc tông môn ở địa vực ngoại môn, cũng thỉnh thoảng tới mua! Duy Ly tâm tình có chút kích động, Xuất Vân Các chỉ bán pháp bảo phi hành, ở trong thế giới của nàng, cả đời này nàng đều không thể bước chân vào nửa bước.

Mà giá tiền pháp bảo phi hành, không phải nàng có thể tưởng tượng. Trước đây nàng chỉ dám đi ngang qua từ bên ngoài, mà trước mắt lại có thể bước chân vào bên trong... tâm tình Duy Ly rất là phấn chấn.

Mạnh Hạo đứng ngoài Xuất Vân Các, ánh mắt quét qua, thấy bên trong lầu các vô cùng tinh mỹ, cực kỳ xa hoa, ngọn đèn dầu sáng tỏ, ngay cả mặt đất đều dùng linh thạch lót đường.

Bên trong có vài ba người thần sắc kiêu căng, đang được đệ tử Phi Tiên Tông đi theo bên cạnh giới thiệu bảo vật phi hành.

Nhìn trên y phục, đều là phi phú tức quý, vừa thấy là biết đến từ đại tông đại tộc, không phải tán tu vô danh.

Bên cạnh, có hai lão già mặc cẩm bào đang khoanh chân ngồi nhắm mắt, đầy mặt ánh sáng đỏ, tu vi rõ ràng là Nguyên Anh sơ kỳ... Dùng tu sĩ Nguyên Anh thủ vệ, đủ để uy hiếp hạng người dung tục.

Trong cửa hàng, thời điểm này còn có ba đệ tử Phi Tiên Tông, hai nam một nữ, đang nói chuyện với nhau, không biết nói gì mà nữ nhân kia thỉnh thoảng khẽ cười, ánh mắt lườm nguýt, ngược lại cũng có một chút phong thái mê người.

Chỉ là đối với Mạnh Hạo và Duy Ly ngoài cửa, ba người nhìn cũng không liếc nhìn một cái, dường như ở nơi này thường xuyên có người ở bên ngoài quan sát với ánh mắt hâm mộ, nên họ sớm thành thói quen.

Mạnh Hạo đang muốn bước chân vào, bỗng nhiên từ ngoài cửa hàng cách không xa, truyền đến tiếng cười nói rôm rả, rồi thấy một đám tu sĩ, vây quanh một nữ nhân đi thẳng tới tòa lầu các này.

Người đi đường bốn phía đều rối rít né tránh, lộ ra ý cung kính. Những tu sĩ đi tới, bất kỳ một người nào đều là thiên kiêu của tam tông, bọn họ không đắc tội nổi.

Bất luận là quần áo, hay là khí chất, rõ ràng đều có khí thế vờn quanh.

Thế mà trước mắt, những thiên kiêu của tam tông này, mỗi một người đều đầy mặt tươi cười, vây quanh một nữ nhân, trong vẻ tươi cười, lời nói còn kèm theo một chút nịnh hót.

Về nữ nhân tướng mạo cực kỳ xinh đẹp, thoạt nhìn rất là mảnh mai, nhưng tràn đầy cảm giác quyến rũ; nhất là hai tròng mắt đảo lên xuống như ẩn như hiện động lòng người.

Đặc biệt là nụ cười, càng làm cho người vây quanh nàng, đều nhìn thấy mà tim đập thình thịch.

Ở bên cạnh nữ nhân, có một thanh niên, mày kiếm mắt sáng, mặt ngọc rất tuấn lãng, mặc một thân trường bào màu trắng, thoạt nhìn phong lưu phóng khoáng.

- Tiếu Tiếu! Nơi này chính là Xuất Vân Các của Phi Tiên Tông ta, mời!

Khi tới gần Xuất Vân Các, thanh niên nhàn nhạt nhìn lướt qua Mạnh Hạo, Duy Ly, rồi xoay người mỉm cười nói với nữ nhân phong hoa tuyệt đại kia.

Cùng lúc đó, hai lão già đang khoanh chân ngồi trong cửa hàng, cũng đều mở mắt, lập tức đứng dậy, tính cả ba đệ tử trong cửa hàng, đều nhanh chóng đi ra, cung kính cúi đầu chào thanh niên kia: - Ra mắt thiếu tông!

Thanh niên gật gật đầu, thấy rõ trên mặt có chút kiêu căng đắc ý. Hắn quay đầu nhìn thoáng qua nữ nhân gọi là Tiếu Tiếu kia, lập tức lại hóa thành ôn nhu văn nhã, cùng mọi người cùng đi vào trong các. Ngay cả vài ba tu sĩ đang chọn lựa pháp bảo phi hành trong các, đều vội vàng tiến lên bái kiến.

Cùng so sánh với náo nhiệt bên trong lầu các, Mạnh Hạo bên ngoài lầu các, thần sắc bình tĩnh, chỉ là khóe miệng lộ ra vẻ cười như không cười; nhưng Duy Ly bên cạnh hắn, thì lại thần sắc vừa hâm mộ, dường như vừa khát vọng muốn trở thành nữ nhân như Tiếu Tiếu vậy.

"Thật là đúng dịp, không ngờ gặp nàng ở đây!" Nữ nhân được mọi người vây quanh đi vào kia, chính là Quý Tiếu Tiếu, giấy nợ của nàng, giờ này còn ở bên trong túi trữ vật của Mạnh Hạo.

- Đi thôi, chúng ta vào đi! Mạnh Hạo bình thản nói, rồi cất bước đi vào Xuất Vân Các, Duy Ly vội vàng theo sát phía sau. Khi hai người đi vào bên trong, cũng không có người nào để ý tới, thời khắc này tất cả mọi người, đều vây quanh đám thiên kiêu tam tông, thần thái cung kính, thỉnh thoảng lộ ra nụ cười.

Mạnh Hạo chờ một lát, cũng không thấy người nào đến, cả tầng thứ nhất Xuất Vân Các không có người nào để ý tới hai người bọn họ, lập tức trên mặt Mạnh Hạo sa sầm xuống: - Xuất Vân Các, chính là chiêu đãi khách nhân như vậy sao?

Thanh âm hắn truyền ra, lập tức vang dội trong lầu các, trong nháy mắt liền dẫn tới rất nhiều ánh mắt, ngay cả Quý Tiếu Tiếu đều quay đầu nhìn thoáng qua, nhưng hiển nhiên nàng không nhận ra Mạnh Hạo đã cải trang thay đổi hình dáng.

Thiếu tông Phi Tiên Tông bên cạnh Quý Tiếu Tiếu, nhíu mày, tiếp tục nói chuyện với Quý Tiếu Tiếu, thỉnh thoảng chỉ vào một vài pháp bảo phi hành chưng bày ở bốn phía.

Nhưng hắn cau mày, hai lão già kia nhìn thấy, lập tức tim hai người nhảy bộp một tiếng, vội quay đầu lại mang theo ý bất mãn, chỉ vào một nữ đệ tử Phi Tiên Tông bên cạnh: - Ngươi đi tiếp đãi một chút!

Nữ nhân này vốn nhìn thấy những thiên kiêu tam tông này tới, tâm thần đang kích động, hy vọng dựa vào tư sắc của mình cũng không tệ lắm, mượn cơ hội này có thể có một chút cơ duyên gì chăng...

Giờ này nghe lão già phân phó, lập tức lòng đầy bất mãn, nhưng không dám không nghe lệnh, chỉ đành mang theo cơn tức, xụ mặt đi tới bên cạnh Mạnh Hạo, Duy Ly.

- Các vị muốn mua pháp bảo phi hành gì, pháp bảo ở đây giá rẻ nhất cũng cần 50 viên yêu tâm hạ phẩm! Nếu không mua nổi, vui lòng rời đi! Nữ nhân lãnh đạm nói, ánh mắt nhìn lướt qua Mạnh Hạo và Duy Ly, càng cảm thấy hai người này đúng là không có đầu óc, ở không đi gây sự.

Về phần tu vi của Mạnh Hạo, nàng ta nhìn không thấu, nhưng Hải Thành này là Xuất Vân Các của Phi Tiên Tông, cho dù đối phương tu vi cao hơn nữa, nàng cũng không kính sợ nhiều lắm.

Ở chỗ này, không ai dám gây sự!

Duy Ly có chút tức giận, nhưng trong lòng cũng có khẩn trương, nhìn về phía Mạnh Hạo.

- Đắt tiền nhất thì sao?

Mạnh Hạo lên tiếng, mặt không đổi sắc.

- Đắt tiền nhất? Nữ nhân nghe vậy khẽ bật cười, trong mắt không nhịn được lộ ra ý châm chọc. Nàng bán ở chỗ này nhiều năm, đã thấy qua nhiều người như người trước mắt này, tự cho là mình rất giỏi, kết quả cuối cùng đều là u đầu sứt trán rời đi!

- Đắt tiền nhất, cần 5 ngàn yêu tâm hạ phẩm! Đạo hữu muốn nhìn xem một chút không? Nữ nhân cười lạnh, đáp.

- Nhìn xem một chút cũng tốt! Mạnh Hạo chỉ hơi trầm ngâm, gật gật đầu.

- Loại bảo vật này, không phải ai cũng có thể xem được. Nếu đạo hữu muốn xem, dựa theo quy củ, cần giao nộp ba thành yêu tâm làm tiền đặt cọc. Đạo hữu nhất định phải xem sao? Nữ nhân nói với ý châm chọc rõ ràng, ngay lúc đó, nàng chợt nhìn thấy đám thiên kiêu kia đã lên thang lầu định đi lên tầng hai, nhất thời vội vàng cấp bách.

- Cửa ở đằng kia, đạo hữu tự tiện! Nữ nhân nói xong, xoay người định đuổi theo đám người lên lầu...

- - - - - oOo- - - - -


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui