Ngã Dục Phong Thiên

Đại lục đánh Sơn Hải Giới, chuyện này quả thật
điên cuồng, cũng đích thật là bắt đầu từ ngày thứ hai, chính là lúc Huyền
Phương phủ xuống hậu thủ của Ly Long, chuyện này một khi làm, hắn tất nhiên phải
trả giá cao.

Cái giá này quá lớn, hắn thậm chí phải chịu oán hận của tất
cả dị tộc 33 Thiên, chỉ có đại thắng mới có thể biến đổi hết thảy, nhưng lúc
này... Huyền Phương không thấy được cục diện thắng lợi mà tự thân hắn cũng sắp
ngã xuống.

- Sau khi ta chết... nước lũ ngập trời!

Tiếng cười Huyền Phương điên cuồng, quanh quẩn bốn phương
tám hướng, nếu ngày hôm sau, mấy Thiên đại lục đều va chạm, như vậy hắn lo rằng
khi chính mình tử vong, phát động tất cả chư Thiên đại lục đánh Sơn Hải Giới.

Cũng chỉ có như vậy hắn mới có thể khiến Sơn Hải Giới bị
thương nặng trước nay chưa từng có, chỉ có như vậy cuộc chiến tranh này, hắn mới
có thể vì Đệ Thập Thất Thiên tranh thủ tiên cơ.

- Ta có thể làm... cũng chỉ có những thứ này. Huyền
Phương vung tay áo, chư Thiên đại lục nổ vang, thẳng tới Sơn Hải Giới, hơn mấy
trăm ngàn vạn dị tộc vây quanh bốn phía, sát nhập vào Sơn Hải Giới.

Còn Huyền Phương lúc này nhắm nghiền hai mắt, khoảnh khắc
hai mắt hắn khép kín, trong thân thể hắn trực tiếp bùng phát lực lượng long trời
lở đất!

” Rầm rầm rầm!”

Thân thể hắn trong chớp mắt lập tức tự bạo, Chí Tôn tự bạo,
không phải như phân thân Ly Long, mà là Chí Tôn hoàn chỉnh, cũng không phải tu
vi hạ xuống, tuy rằng bị thương nhưng Huyền Phương còn có tu vi Chí Tôn.

Hắn tự bạo, kéo theo căn nguyên trong cơ thể cũng bắt đầu
tự bạo, tiếng sấm vào lúc này làm tinh không thiêu đốt, làm trời không run run,
làm Sơn Hải Giới đều đất rung núi chuyển.

Còn hắn nơi này, tất cả lực lượng tự bạo cũng không phải
vô ý thức khuếch tán, khi hắn cố ý khống chế, lực lượng tự bạo hắn sinh ra toàn
bộ trở thành lực thúc đẩy, thúc đẩy chư Thiên đại lục kia, với tốc độ không thể
nào hình dung, đánh về phía Sơn Hải Giới.

Trong Sơn Hải Giới, cho dù là có chuẩn bị, có đề phòng đối
với va chạm của chư Thiên đại lục nhưng lúc va chạm này không giống với thường
ngày, lần này, lực lượng tự bạo của Huyền Phương kéo dài, khiến cho chư Thiên đại
lục giống như kiếm sắc bén, điên cuồng xuyên thấu qua.

Chiến tranh này, thảm thiết trước nay chưa từng có hoàn
toàn bùng phát!

Tiếng sấm kéo dài không ngừng quanh quẩn, tinh không run
lên, thiên địa lắc lư, càng tới gần hải dương chư Thiên đại lục, trực tiếp bị bốc
hơi, kéo theo những ngọn núi cũng run lên tan vỡ, trực tiếp nổ tung.

Ba đại đạo môn toàn lực xuất thủ, lấy ra đạo tạng, thi
triển đạo pháp kinh người, Tiên Cổ Đạo Tràng trong đó không tiếc giá nào triệu
hoán mấy đạo ảnh, cản trở chư Thiên đại lục.

Thái Hành Kiếm Tông lại ngưng tụ ra kiếm trận vô tận, đó
là 108 vạn thanh kiếm bay ngưng tụ thành kiếm trận, gào thét đánh tới đại lục.

Còn có Cửu Hải Thần Giới, bọn họ tổn thất thảm trọng nhất,
nhưng nội tình bùng phát vẫn rất kinh khủng, vô số hải long bay ra, vô số tu sĩ
bay lên, từng cửa ngọn Thần giới xuất hiện, toàn bộ mở ra, từ bên trong có một
người khổng lồ sải bước đi ra.

Người khổng lồ này phất tay tạo thành một mảnh tường
thành, cản trở chư Thiên đại lục.

Còn có ba đệ tử của Tôn Giả lúc này cũng liều chết một trận,
cầm pháp bảo Tôn Giả, toàn lực xuất thủ, nổ vang ngập trời, thi triển hết thảy!

Cho dù sắc mặt Hải Mộng Chí Tôn tái nhợt, cho dù máu tươi
tràn ra, cho dù thương thế tái phát, cũng bay ra đánh đại lục.

Con rối Chí Tôn cũng dưới khống chế của Mạnh Hạo mà bay
lên, nổ vang không ngừng.

Còn có Mạnh Hạo, còn có Địa Tạng vào lúc này đều phát ra
toàn lực, ý đồ ngăn trở.

Chư Thiên đại lục, một khối lại một khối vỡ nát, nhưng tốc
độ của bọn họ cực nhanh, trong chớp mắt đã đâm vào trong Sơn Hải, nơi đi qua trời
long đất lở, phàm là có tu sĩ chạm phải giống như con kiến bị bàn tay to nghiền
nát, nhất thời tử vong thảm trọng, tiếng kêu thảm thiết không lúc nào là không
có.

Còn có tu sĩ Sơn Hải toàn bộ đều xuất thủ, tạo thành thuật
pháp vô biên tựa biển, cản trở chư Thiên đại lục lại tới, nhưng lại... không cản
trở được nhiều lắm.

” Ầm ầm ầm”

Có một khối đại lục mặc dù bị ngăn cản, mặc dù rách nát
nhưng vẫn mang theo lực lượng vô biên, biển bốc hơi đánh tới ngọn núi.

Núi lở!!

Hải diệt!!

Từng quầng sáng cắt ngang xuất hiện từ chỗ Mạnh Hạo, đánh
đến chư Thiên đại lục, không ngừng sụp đổ, nhưng vẫn không thể cản trở nhiều lắm,
mặc dù là ba đại đạo môn, đám người Hải Mộng Chí Tôn toàn lực xuất thủ cũng chỉ
diệt bảy phần chư Thiên đại lục, không cách nào để Sơn Hải không tổn hại.

Rất nhanh, núi thứ ba tan vỡ, Sơn Hải Giới hỗn loạn một mảnh,
vô số tu sĩ gào thét thảm thiết, bọn họ trơ mắt nhìn núi thứ ba trở thành từng
mảnh vỡ, rất nhiều người trong bọn họ chảy nước mắt, nhất là tu sĩ núi thứ ba,
nước mắt của bọn họ...

Quê nhà... không còn...

Còn Huyền Quy tử vong thê thảm trên núi thứ ba, núi thứ
ba biến mất, thanh âm thảm thiết, quanh quẩn trong tai tu sĩ Sơn Hải, khiến người
người chảy nước mắt.

Sau đó biển thứ tư bị hủy đi!

Làm biển thứ tư cũng trở thành sương mù, núi thứ tư...Điều
này đại biểu luân hồi, đại biểu núi phủ mặt đất, cũng vào lúc này trực tiếp bị
đánh vỡ nát.

Từ này về sau, Sơn Hải Giới không có nhật nguyệt, không
có ánh sáng, cũng không có luân hồi...

Người người chảy nước mắt, cặp mắt hiện lên lệ quang,
cũng lộ ra chấp nhất mãnh liệt.

Cho đến biển thứ năm cũng tiêu tán vào lúc này, lực lượng
đánh sâu vào chư Thiên đại lục mới dần dần tản đi, Huyền Phương mặc dù tự bạo
mà chết nhưng cái chết của hắn đổi lấy là vô số biển vô số núi tan vỡ trong Sơn
Hải Giới, tổn thương vượt qua khỏi tất cả.

Còn tu sĩ tử vong càng thêm vô số...

Đây là Sơn Hải Giới toàn lực cản trở, nếu không tổn thất
lần này cũng không dừng lại trước núi thứ năm.

E rằng Sơn Hải Giới càng thêm tổn thất.

Lúc này, khi toàn bộ chư Thiên đại lục tan vỡ, lực hủy diệt
bọn họ mang theo tiêu tán, những đại quân dị tộc kia cũng tấn công vào được, cuộc
chiến tranh này từ không tiếng động đến sấm sét, lại từ sấm sét chuyển thành
dông tố, cảnh tượng này biến hóa cực nhanh làm tất cả mọi người có chút trở tay
không kịp.

Tu sĩ cũng thế, dị tộc cũng vậy đều là như thế.

Nhưng chiến tranh vẫn còn tiếp tục chém giết, không thể dừng,
đối mặt hơn mấy trăm ngàn vạn dị tộc đánh tới kia, tu sĩ Sơn Hải chạy ra phạm
vi lớn, chảy nước mắt, đối kháng chính diện.

Chí Tôn ra tay, Đạo Cảnh ra tay, Chủ Tể cũng không tiếc hết
thảy thi triển thần thông, hai phe chạm nhau, tạo thành biển máu, cả thiên địa
đều là huyết sắc, cả tinh không đều là huyết quang.

Trên mặt núi thứ năm, chiến hỏa ngập trời, biển máu sôi
trào, tiếng động chém giết kéo dài không ngừng. Đúng lúc này Chí Tôn cũng không
cách nào xuất thủ, dù sao dị tộc... chẳng những nhân số quá nhiều lại gần tu sĩ
Sơn Hải như vậy, rất khó cách xa.

Nhất là những dị tộc này dường như nổi điên, toàn bộ đều
là liều chết một trận, khiến cho thương vong của hai bên không ngừng thêm nguy
kịch, khiến cho biển máu của chiến trường càng thêm vô cùng vô tận.

Mạnh Hạo ở trong đám người, nơi đi qua một vùng tử vong,
ánh mắt của hắn đã đỏ, chung quanh hắn đều là dị tộc, hắn giết chóc, thậm chí
đã không cần thuật pháp, hóa thành biển máu, nơi đi qua thu lấy sinh mạng dị tộc.

Hải Mộng cũng ở trong đó, con rối Chí Tôn cũng ở, bọn họ
lựa chọn phương pháp giống như Mạnh Hạo, đều dùng phương thức như vậy, bùng
phát lực lượng của Chí Tôn ra.

Những Chủ Tể kia sớm đã bị bọn họ chém giết trước tiên,
tu sĩ Sơn Hải lúc này giống như điên cuồng, dị tộc ác độc, bọn họ còn ác hơn,
giết chóc ngập trời.

Mệt mỏi sẽ có người khác thay thế tiếp tục chém giết,
ngoài núi thứ năm, thời gian trận chém giết này kéo dài, không biết đã qua bao
lâu, giết chóc mới chậm rãi dịu xuống.

Số lượng dị tộc với tốc độ khủng khiếp đang giảm nhanh,
ba đại đạo môn, đệ tử của Tôn Giả, tu sĩ Sơn Hải Giới, hết thảy đều khiến cho
tình thế của Sơn Hải Giới dù đối mặt với ngàn vạn dị tộc vẫn chiếm ưu thế, giống
như ma bàn, ở ngoài núi thứ năm xóa bỏ hết thảy dị tộc đến đây.

Từ đầu đến cuối, trên Đệ Thập Thất Thiên, cho đến 33
Thiên, đều trầm mặc, không thi triển thủ đoạn khác nhưng từng ánh mắt đều ghi
chép tất cả bố cục cùng tất cả thủ đoạn thi triển trước tiên, đồng thời thi triển
lực lượng thúc đẩy, cũng tìm phương pháp khắc chế.

Cho đến khi trận chiến này kết thúc, bên ngoài núi thứ
năm, biển máu vô tận, dị tộc chết thảm trọng, còn dư lại một phần rốt cuộc bắt
đầu lùi về sau, Sơn Hải Giới không truy kích, lúc này Sơn Hải Giới cũng là mệt
mỏi không chịu nổi.

Trước mắt Mạnh Hạo có chút mơ hồ, tu vi của hắn gần như
khô cạn, miễn cưỡng cắn đầu lưỡi để cho mình thanh tỉnh, hắn mới chú ý quần áo mình
sớm đã nhuộm đỏ, dính vào người rất không thoải mái.

Hắn ngẩng đầu, nhìn về tinh không xa xa, hồi lâu sau, Mạnh
Hạo khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt trị thương, dần dần hắn nghe được tiếng
khóc đến từ tu sĩ Sơn Hải.

Khóc thầm cho quê nhà, khóc thầm cho người thân chết trận,
khóc thầm cho bi thương trong lòng.

Mạnh Hạo chua xót, hắn biết chiến tranh còn chưa kết
thúc, nhưng bất kể như thế nào chiến dịch trận này, Sơn Hải Giới... thắng lợi lần
nữa!!

Bọn họ vượt qua Đệ Nhất Thiên, chống cự Đệ Nhị Thiên cho
đến Đệ Lục Thiên, lại cản trở toàn bộ Đệ Thất Thiên đến Đệ Thập Lục Thiên, tuy
rằng trả giá cao là bốn tòa Sơn Hải Giới bị hủy diệt, vô số tu sĩ Sơn Hải tử
vong, mặt trời mặt trăng ngôi sao tan vỡ, nhưng... bọn họ đã thắng!

Chỉ là trong lòng vui sướng không có quá nhiều, mỗi người
đều mệt mỏi, Hứa Thanh cùng tộc nhân Phương gia, còn có rất nhiều gương mặt Mạnh
Hạo quen thuộc đều xuất thủ trong trận chiến ở đây, lúc này chiến tranh kết
thúc ngắn ngủi, mỗi người đều trầm mặc.

Khi thì có người ngẩng đầu nhìn về phía tinh không, trong
mắt phức tạp, mỗi người đều hiểu, chiến tranh trên thực tế mới tiến hành một nửa,
thời gian sau, bọn họ sẽ gặp... Đệ Thập Thất Thiên đến Đệ Tam Thập Tam Thiên phủ
xuống lần nữa.

Khi đó, chính là... quyết chiến!

Quyết chiến Sơn Hải Giới! Vả lại thủ đoạn Sơn Hải Giới lộ
ra đều nhất định là thuật pháp khắc chế, hơn nữa... còn phủ xuống mạnh hơn Chí
Tôn.

Khi đó...

Không phải ngươi chết, chính là ta tử vong!

Trong trầm mặc, phong mệnh phát ra từ Hải Mộng Chí Tôn
thông qua Hứa Thanh, liên tục truyền vào trong các Sơn Hải của Sơn Hải Giới,
trong lúc nghỉ dưỡng sức ngắn ngủi mà thu được, biển máu ngoài núi thứ năm trước
tiên bị chôn xuống cấm chế, sau đó là núi thứ năm, cả Sơn Hải Giới đều đang dịch
chuyển, hầu hết tu sĩ đều giấu nước mắt sâu trong đáy lòng, thi hành nhiệm vụ của
mỗi một thế lực tông môn gia tộc được phân phối từ Hải Mộng Chí Tôn.

Phương gia, toàn bộ cũng khởi động, các chủ Đại Sơn Hải
cũng giống như thế.

Còn Mạnh Hạo ở nơi này lại đúng lúc này nhận được một yêu
cầu từ Hải Mộng Chí Tôn...

- 33 Địa... nên mở ra, Mạnh Hạo... ta sẽ từ trong Sơn Hải
Giới, chọn lựa 33 thiên kiêu cùng với ngươi đi 33 Thiên, thu truyền thừa!

- Ngươi muốn mạnh hơn, mà 33 thiên kiêu cũng muốn ở nơi
đó thu được Đạo... thuộc về bọn họ!

- Nơi đó là tạo hóa mà Cửu Phong Chí Tôn chuẩn bị... vì hậu
nhân Sơn Hải Giới!

- Các ngươi có mười tháng, mười tháng sau, Đệ Thập Thất
Thiên đến Đệ Tam Thập Tam Thiên sẽ lần nữa phủ xuống, quyết chiến Sơn Hải Giới
sắp triển khai...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui