Ngã Dục Phong Thiên

- Đây mà là Lôi Đan chân chính!?

Sở Ngọc Yên đã sớm có hoài nghi, nhưng giờ nhìn thấy sương mù tản ra, lộ ra quần sáng phía trên, cũng lộ ra bầu trời bên ngoài, nàng liền có thể xác định, viên đan dược này.. cũng không phải là Lôi Đan gì!

- Tại lúc đan dược xuất thế mà khiến cho thiên địa biến hóa, nhìn bộ dạng thì như muốn lôi kiếp diệt đan, đây… đây rốt cuộc là đan dược gì!?

Sở Ngọc Yên thầm rung động ấn lấy lò luyện đan. Tại trong tiếng nổ vang lên, lò luyện đan kia trực tiếp vỡ tan, lực xung kích khuếch ta, làm cho Sở Ngọc Yên phun ra một ngụm máu tươi, thân hình trực tiếp bị cuốn lên tường nham thạch, nhất thời hôn mê.

Tại ngay lúc này, Mạnh Hạo đột nhiên mở hai mắt, không chút do dự phóng về phía trước. Lúc lò luyện đan vỡ vụn, lôi đình trên trời cao phát ra vô tận tiếng sấm, mặt đất còn xuất hiện vệt nứt. Hắn vung tay bắt được viên thần đan bảy màu từ trong lò luyện đan bay ra!

Hoàn Mỹ Trúc Cơ Đan!

Viên đan dược này, nghịch thiên tới mức thiên địa không tha. Lúc này, bầu trời bên ngoại giới vang lên từng tiếng ùng ùng, trong quay cuồng lộ ra vô số sấm sét nhanh chóng ngưng tụ, muốn hủy diệt đan dược trong tay Mạnh Hạo. Thậm chí, nếu kẻ nào dám nuốt đan dược này trước mặt thiên địa thì phải làm cho lôi kiếp càng thêm mạnh hơn, phải tiêu diệt kẻ đó!

Thiên địa không bỏ qua cho viên dược này, càng không thể tha cho người nuốt viên đan dược này! Một khi nuốt vào, tu hành một đời phải chịu thiên địa tiêu diệt, một đường đi theo luôn có thiên kiếp!

Nhưng lúc này, Mạnh Hạo không chút chần chừ, hắn vừa bắt được Hoàn Mỹ Trúc Cơ Đan thì viên đan như muốn hòa tan trong tay hắn. Thậm chí Mạnh Hạo còn có cảm giác, nếu không lập tức nuốt vào thì viên đan dược này sẽ tự hành tiêu tán, không cần lôi kiếp buông xuống mà tự hủy diệt!

Dù không biết vì sao như thế, nhưng Mạnh Hạo không kịp nghĩ nhiều, càng không có thời gian đi phục chế viên đan này. Chỉ vẻn vẹn một khắc như thế, đan dược vừa xuất hiện liền có dấu hiệu tiêu tán trong thiên địa.

Mạnh Hạo lộ vẻ quyết đoán, tại trong khoảnh khắc trời cao không kịp ngưng tụ ra lôi kiếp thì hắn đã nuốt viên đan dược vào miệng rồi.

Viên đan vừa vào miệng thì không hòa tan, mà trực tiếp chui vào trong bụng Mạnh Hạo. Tiếng nổ vang từ trong cơ thể hắn phát ra, một luồng lực lượng như muốn làm cho toàn thân Mạnh Hạo vỡ nát, lực lượng này không phải là linh khí thiên địa, là một loại mà Mạnh Hạo không cách nào hình dung. Nhưng nó lại khiến cho Đạo Đài của Mạnh Hạo mãnh liệt run rẩy.

Tại trong run rẩy đó, một vết nứt trên Đạo Đài của hắn lại có dấu hiệu khép lại, một cảm giác hoàn mỹ nhanh chóng ngưng tụ trên người Mạnh Hạo. Tại trong chớp mắt này, thân thể Mạnh Hạo trở nên cứng cỏi, Đạo Đài trong cơ thể nổ vang, dường như muốn phóng lớn, da của hắn thì chậm rãi biến thành màu vàng nhàn nhạt, hơn nữa còn không ngừng đậm dần.

Một cảm giác cường đại chưa từng có từ khi Vô Hạ Trúc Cơ, xuất hiện trong lòng Mạnh Hạo. Cũng theo đó, trong mắt hắn, toàn bộ thế giới cũng trở nên có chút bất đồng, linh thức của hắn điên cuồng sinh sôi, mọi thứ trong cơ thể nhanh chóng tiến hóa tới Hoàn Mỹ Trúc Cơ mà Tu Chân Giới chưa từng xuất hiện trong mấy ngàn năm!

Hoàn Mỹ Trúc Cơ, thân thể trong truyền thuyết, mấy ngàn năm chưa từng xuất hiện, vậy mà giờ phút này lại hiển lộ trên người Mạnh Hạo. Linh thức của hắn càng mạnh hơn, đã vượt xa Trúc Cơ trung kỳ, thậm chí, nếu đầy đủ linh khí thì Mạnh Hạo có thể làm cho Đạo Đài thứ hai xuất hiện trong nháy mắt. Dù là tòa Đạo Đài thứ ba, nếu đủ linh khí thì vẫn có thể ngưng tụ!

Hơn nữa, những Đạo Đài này xuất hiện đều thuộc cảnh giới Trúc Cơ trong truyền thuyết, là Đạo Đài Hoàn Mỹ!

Đúng lúc này, một tiếng nổ vang kinh thiên động địa vang vọng, trên bầu trời xuất hiện một tia sét cực bự, nháy mắt đã bắn xuống miệng núi lửa, đánh thẳng lên quầng sáng.

Tại trong khoảnh khắc chạm vào quầng sáng này, toàn bộ bảy nơi truyền thừa Huyết Tiên trong Nam Vực đều bộc phát ra huyết quang mãnh liệt khó mà hình dung được. Trong Huyết quang này trực tiếp phóng ra thân ảnh mà ai cũng nhìn thấy, còn huyết quang thì phóng lên trời cao, hình thành bảy cột máu cực lớn.

Trên mỗi một cột máu mang theo vô số xích sắt màu đỏ, hơn nữa, trên đó còn quấn lấy một thân ảnh mơ hồ, phát ra tiếng gào thét thê lương.

Một màn này phát sinh quá mức đột nhiên, khiến cho bảy nơi truyền thừa Nam Vực đều hoảng sợ, không biết chuyện gì xảy ra.

- Sao thế nhỉ, chuyện gì thế!?

- Huyết quang đột nhiên ngập trời mà dựng lên, ngay cả hình ảnh nơi truyền thừa cũng bị đánh nát, sao lại thế!?

Giờ khắc này, toàn bộ tu sĩ Nam Vực đều chấn động, năm đại tông môn, ba đai gia tộc, đều có rất nhiều người vọt lên trời cao, những người này đều là già nua, bình thường luôn bế quan, nhưng hôm nay lại mạnh mẽ tỉnh lại, đều bay ra.

- Huyết Tiên Tế Tự! Đây là Huyết Tiên Tế Tự của Thái Ách bộ tộc trong truyền thuyết!

- Theo truyền thuyết, mỗi khi có cường địch xâm nhập vào Thái Ách tộc thì sẽ xuất hiện Huyết Tiên Tế Tự. Nhưng hôm nay Thái Ách nhất tộc bị phong ấn, vậy thì địch nhân còn có thể ai…

Toàn bộ Nam Vực đều oanh động, tại trong miệng núi lửa, Mạnh Hạo ngẩng đầu lên trời rống một tiếng, tay phải chỉ về Sở Ngọc Yên đang hôn mê một cái, thân hình nàng lập tức được nâng lên, hắn mang theo nàng, hóa thành cầu vồng, lao thẳng về phía tế đàn Huyết Tiên!

Khi hắn phóng lên trên, lôi kiếp ầm ầm hạ xuống, khiến cho vầng sáng chấn động, nhưng tại trong một cái chấn động này, toàn bộ núi lửa bộc phát ra hồng mang ngập trời, hóa thành một trụ máu cực lớn, trở thành cây cột máu thứ tám tại Nam Vực.

Nguyên bản tế đàn Huyết Tiên sẽ không như vậy, nhưng vì Mạnh Hạo nuốt Hoàn Mỹ Trúc Cơ Đan tại nơi này, tại nơi này dẫn động lôi kiếp, vì vậy, nơi này không khác gì là nơi lôi kiếp đánh xuống, lại đánh trúng quầng sáng canh giữ tế đàn Huyết Tiên.

Đánh lên quầng sáng, cũng giống như đánh lên Huyết Tiên!

- Chờ ta, ta đã đáp ứng ngươi, nhất định phải mang ngươi đi ra. Chờ ta, ta đi cứu ngươi, chúng ta cùng nhau giết Lý Đạo Nhất!

Trong mắt Mạnh Hạo tràn ngập sát cơ tới cực điểm, tốc độ cực nhanh, thẳng về tế đàn Huyết Tiên. Hắn không chút do dự, thân hình như tia chớp, trực tiếp bước vào nơi truyền thừa!

Ngay khi hắn bước vào nơi truyền thừa…

Trong truyền thừa Huyết Tiên, phong vân biến sắc, thiên địa nổ vang. Trong trận thứ chín, sâu trong lòng đất, một bộ hài cốt khoanh chân ngồi, lúc này bộ hài cốt run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu lâu khô, hai hốc mắt trống trơn lại lộ ra u quang mãnh liệt. U quang kia dù quỷ dị, nhưng rõ ràng lộ ra kích động.

- Rốt cục… chờ được rồi!

Trong trận thứ tám, thiên địa nổ vang, toàn bộ trời cao như vỡ vụn, mặt đất lộ ra vực sâu màu máu, trong vực sâu vốn còn yên tĩnh nhưng lúc này lại có vô số tiếng rít gào truyền lên. Trong tiếng rít gào này ẩn chứa kích động rõ ràng!

Tại trong trận thứ bảy, thiên địa chỉ có một tòa cổ mộ, trên bia ghi ba chữ to màu máu, Táng Thiên Mộ!

Trong mộ, có một quan tài lớn ngàn trượng, trong quan tài lớn này chồng chất vô số hài cốt. Trung tâm hài cốt là một cái lá cờ. Lá cờ rách nát, nhưng có ba đuôi, trên mỗi đuôi đều viết một cái tên. Chỉ là do năm tháng mà chữ trên đuôi thứ nhất cùng thứ hai đã mờ đi, không nhìn rõ được. Duy chỉ có đuôi thứ ba mới còn thấy rõ ràng.

Trên đó viết một chữ: Quý!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui