Ngã Dục Phong Thiên

Nhưng vẫn còn hơi chậm, gần như ngay khi Mạnh Hạo chụp cái lồng lên, trong hơn trăm sân ở bốn phía, có bảy tám nơi truyền ra tiếng nổ vang, có hơn hai mươi con dị thú đủ hình dạng, đột nhiên xông ra, tiếng gào thét vang vọng bốn phương, chạy khắp xung quanh. Mỗi con dị yêu đều là cấp sáu, tương đương với Trúc Cơ hậu kỳ, lúc này mắt đỏ ngầu, không ngừng điên cuồng chạy nhảy.

Nhưng cuối cùng vẫn không thể tìm thấy khí tức bị Mạnh Hạo cắt đứt, lại thêm những tu sĩ Tây Mạc nuôi dưỡng dị yêu bay lên trấn an, qua hồi lâu, nơi này mới yên tĩnh lại.

Lúc này trời đã muộn, màn đêm buông xuống, khắp nơi tối đen, Mạnh Hạo nhìn cảnh yên tĩnh bên ngoài, lại nhìn vào trong căn nhà gỗ, mấy có tiểu Mộc lang màu xanh, con nào con nấy đôi mắt đỏ ngầu, nếu không phải ván gỗ đủ vững chắc, e rằng chúng đã lao ra từ lâu rồi.

Đan dược của Mạnh Hạo, với chúng mà nói, có sự hấp dẫn không thể hình dung.

- Thú vị, gia tộc Hàn Tuyết... Có lẽ nên gọi là gia tộc Kỳ Nam, sở dĩ đời đời đều có Đại Tư Long, trừ bí thuật Tư Long ra, một phần nhiều cũng là do đan dược này trợ giúp!

- Dị yêu... Ngày đó lúc ta ở Mặc Thổ, vì hấp thu yêu khí Phong Chính, bị nữ tử đến từ Tây Mạc nhận nhầm là yêu chủ, yêu khí và dị yêu, nhất định có một số liên hệ.

Mạnh Hạo như đang suy tư, sau khi phục chế lại một viên Tự Yêu Đan, đột nhiên vung tay chỉ xuống mặt đất.

- Phong Chính!

Lời hắn vừa thốt, yêu khí vô hình xung quanh, lập tức ngưng tụ lại, Mạnh Hạo không thu hút quá nhiều, chỉ dẫn động yêu khí trong phạm vi trăm trượng mà thôi.

Sau khi chỗ khí tức vô hình này ngưng tụ lại, quấn trên đầu ngón tay của Mạnh Hạo, hắn quan sát biểu hiện của năm con sói nhỏ bên mình. Hắn phát hiện biểu hiện của chúng rất kỳ lại, dường như trong khoảnh khắc này, sức hấp dẫn của Tự Yêu Đan cũng giảm bớt không ít, ánh mắt chúng nhìn Mạnh Hạo, có vẻ nghi hoặc.

Nhưng rất nhanh, vẻ nghi hoặc này đã trở thành thân thiết, hoàn toàn khác với trước kia, cứ như nhìn thấy người thân vậy.

Ánh mắt Mạnh Hạo lóe lên, trầm ngâm chốc lát, liền thu đan dược lại, phát tán vòng phòng hộ vô hình ra xung quanh, đồng thời triển khai linh thức. Linh thức Kim Đan đỉnh phong lặng lẽ từ từ tràn ra khắp nơi, nơi này cho dù là dị yêu hay tu sĩ, căn bản không có kẻ nào có thể so với Mạnh Hạo, tự nhiên cũng không thể phát hiện linh thức của hắn.

Trong linh thức của Mạnh Hạo, hắn nhìn thấy mấy trăm con dị yêu ở nơi này, đều có những biến hóa ở mức độ khác nhau, nhưng không hề cuồng loạn như trước.

- Tình hình này...

Mạnh Hạo nghĩ một chút, đột nhiên trong đầu xuất hiện một ý niệm to gan chưa từng có. Hắn một lần nữa mở vòng phòng hộ, lấy đan dược ra, ánh mắt lóe lên, đưa yêu khí quấn quanh tay trái, điểm lên trên đan dược.

Đồng thời, hắn không cần đan lô, tay phải Bất Diệt hỏa xuất hiện, dần dần dung nhập yêu khí này vào trong đan dược một cách hoàn mỹ. Nhưng ngay khoảnh khắc yêu khí dung nhập vào đan dược, đột nhiên, cho dù có vòng phòng hộ ở đó, nhưng trong màn đêm yên tĩnh, hơn trăm sân nuôi dưỡng dị yêu xung quanh, lập tức một lần nữa xuất hiện cảnh dị yêu điên cuồng.

Mức độ điên cuồng, vượt xa những lần trước rất nhiều, tiếng nổ vang động, từng âm thanh gào thét khó mà hình dung, làm kinh thiên động địa.

Đó không phải là một hai con dị yêu gào lên, mà là tất cả dị yêu ở nơi này, trong khoảnh khắc, phát ra tiếng kêu kinh thiên, tiếng động này lập tức truyền khắp cả Ô Đạt bộ!

Tiếng động này, vượt xa bạo loạn khi đan dược lần đầu tiên xuất hiện, vang vọng khắp nơi.

Sóng ấm khuếch tán, trong đêm đen, tất cả tộc nhân của Ô Đạt bộ, lập tức đều bị đánh thức, ai nấy đều kinh hãi, nhìn về phía bầu trời.

Ô Hải cũng ở trong đoàn người, vẻ mặt mù mờ, có vẻ không biết phải làm sao. Không chỉ có y, lúc này trong bộ lạc gần như tất cả mọi người, đều không biết đã chuyện gì xảy ra, mà lại khiến dị yêu chấn động như thế.

- Đây là tiếng gầm của dị yêu, có chuyện gì xảy ra vậy?

- Nơi nuôi dưỡng dị yêu có chuyện gì xảy ra?

- Không thể nào, nhất định là xảy ra chuyện gì đó rồi, đây là... mấy trăm con dị yêu, đồng thời gầm thét!

Ô Đạt bộ, có mấy nghìn tộc nhân, lúc này sau khi giật mình tỉnh dậy, từng người đều lập tức kinh ngạc.

Nhưng ngay khoảnh khắc bọn họ kinh ngạc...

Ngọn núi nằm giữa Ô Đạt bộ và khu vực nuôi dị yêu lúc này chấn động mạnh mẽ, từng tiếng gầm thét còn mạnh mẽ hơn nữa, lúc này vang lên.

Tổng cộng năm tiếng, vang vọng khắp trời, truyền đi bốn phía, năm đạo cầu vồng bay ra. Đó là năm con dị yêu thân thể cỡ mấy chục trượng, lần lượt là ba con thanh lang, một con huyền quy, và một con mãnh hổ màu xanh.

Năm con dị yêu này khí thế phát tán, rõ ràng là dị yêu cấp chín có thể sánh với Kết Đan hậu kỳ! Bọn chúng phát ra tiếng gào thét, dung hợp với mấy tiếng gầm của mấy trăm con dị yêu, hóa thành sóng âm mạnh mẽ.

Nếu chỉ có thế thì cũng bình thường, nhưng ngay khi sóng âm này vọng lại, mấy nghìn tộc nhân của Ô Đạt bộ, có không ít người đột nhiên biến sắc. Đồ đằng trên người họ, đột nhiên nóng rực, không chịu sự khống chế của bọn họ, dị yêu dung nhập trong đồ đằng của họ, đã nhận họ làm chủ, trong khoảnh khắc này, lần lượt huyễn hóa ra, ngẩng mặt lên rời gầm thét, đồng loạt lao ra.

Cảnh tượng này, cực kỳ chấn động, có đến một nửa số người, thân thể phát ra ánh sáng đồ đằng, trong ánh sáng, từng con dị yêu xông ra, hóa thành tiếng nổ vang khắp nơi.

- Mộc lang của ta mất khống chế!

- Chết tiệt, phượng điểu của ta, cũng mất khống chế!

- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, lẽ nào là dị yêu bạo động!

Tiếng nổ không ngừng vang vọng, tộc nhân của Ô Đạt bộ, ai nấy đều biến sắc, tất cả tu sĩ không khống chế được dị yêu đã nhận chủ, không hề chần chừ bay lên.

Gần như ngay khi bọn họ bay lên, trên núi cũng có mấy chục bóng người khí tức cường đại, đột nhiên bay ra, lao về phía dị yêu.

- Là các trưởng lão, bọn họ cũng xuất hiện rồi!

- Các trưởng lão bình thường xử lý chuyện của bộ lạc, rất ít rời khỏi núi, hiện giờ cũng đi ra rồi!

Đối với Ô Đạt bộ, đêm nay, sẽ là một đêm nhớ cả đời, vì ngay khi bọn họ hô lên kinh hãi, trên đỉnh núi, có một tiếng gầm thét mà trong ký ức rất nhiều người, đã rất lâu rồi không nghe thấy, đột nhiên truyền ra.

Theo tiếng gầm vang lên, ngọn núi chấn động, mặt đất run rẩy, một cành cây khô héo, phát tán khí tức tang thương đột nhiên xuất hiện trên đỉnh núi. Cành cây này quét ngang, ngay khi xuất hiện, trên đó ánh xanh lấp lánh, đột nhiên hóa thành một thụ nhân thân thể khoảng ba trượng!

Thụ nhân này vẻ mặt già nua, thân thể là cành cây thô to, còn mọc rất nhiều lá khô, khí tức yếu nhược, nhưng đứng giữa bầu trời, ngẩng đầu gào thét.

Khoảnh khắc tiếng gào thét của lão truyền tới, tộc nhân của Ô Đạt bộ, ai nấy vẻ mặt kinh hãi, không thể tin tưởng, hít thở dồn dập, nhất tề quỳ xuống.

Từ trên ngọn núi, có ba người bay ra, ba người này đều có tu vi Nguyên Anh, còn có một người là Nguyên Anh trung kỳ, lao thẳng về phía thụ nhân. Ba người này, lập tức được tộc nhân trong bộ lạc nhận ra, đó là tộc công và hai tế tự của Ô Đạt bộ bọn họ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui