Ngã Một Lần Lừa Được Bà Xã



Khi còn bé nhìn mẹ bị ly trà tình yêu làm phỏng, nhìn mẹ Cao cũng bị phỏng, cho nên từ đầu đến cuối cô không vươn tay ra cầm lấy, thật vất vả mới có dũng khí bắt đầu thưởng thức trà, kết quả chưa được vài hớp liền bị phỏng, làm sao mới được đây? Bỏ qua chuyện này? Hay là truy cứu đến cùng?

Não trái nói, đó chỉ là một tấm hình.

Não phải nói, tấm hình đó được đặt ở vị trí quan trọng đấy.

Hạ Lam cảm thấy, hai cách nói đều có lý, nhưng cô dạy số học, nên nghe lời của thiên sứ nhỏ lý tính, mỗi người đều là cá thể đơn độc, cô nên tôn trọng anh.

Nếu như anh muốn để cho cô biết rõ, khi đến lúc tự nhiên sẽ mở miệng, nếu anh cảm thấy chưa tới thời điểm thích hợp, như vậy, thân là một người trưởng thành, chuyện nên làm là chờ đợi anh điều chỉnh lại tâm trạng.

Tôn trọng, là cơ sở của bất kỳ mối quan hệ nào.

Cho dù quan hệ thân mật, cũng biết được chuyện để cho đối phương có không gian riêng.

Đúng, chính là như vậy.

Dọc theo đường đi hai người tùy tiện tán gẫu, trong lòng Hạ Lam vẫn đánh nhau, duy trì đến khi về đến khu nhà trên núi Bạch Vân, đỗ xe xong, vào thang máy, lên tới lầu mười bảy, trong nháy mắt dùng chìa khóa mở cửa ra —— "Chuyện đó, tấm Polaroid có ý nghĩa đặc biệt đối với anh sao?"

A, sơ ý một chút. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn!Lê! #Quý# $Đôn$

Thụy Lam chia tay bạn gái trước cũng là vì ghét cô ấy chuyện gì cũng muốn hỏi rõ ràng, "Chẳng lẽ anh không thể có bí mật của mình sao?" Sau đó Thụy Lam lại còn chém bạn gái trước một dao, nói nữ sinh người ta vô cùng ghen tuông.

Nếu như Cao Học Văn cũng cảm thấy cô ghen tuông thì sao?

Hạ Lam cảm thấy mình sắp điên.

"Em chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi, anh không muốn trả lời cũng không sao hết." Không biết câu bổ sung này có thể xoay chuyển tình thế hay không.

"Chuyện này, đương nhiên là có ý nghĩa."

Người phụ nữ muốn nhờ vào việc ôm lấy Mao Mao đang chạy tới để hóa giải lúng túng, quay đầu nhìn anh, có vẻ tâm trạng anh rất tốt, thấy vậy vừa yên tâm vừa có chút muốn than thở —— thì ra khi yêu sẽ làm con người trở nên yếu đuối, trước kia cô hoàn toàn không quan tâm anh nghĩ như thế nào, nhưng mới vừa rồi trong một khoảnh khắc, cô lại lo lắng anh không vui, vừa muốn hỏi rõ ràng vừa không muốn không ngừng mâu thuẫn với nhau.

"Là sáng sớm ngày đầu tiên anh trở về Đài Loan, rất đẹp, nhưng mà, chỉ có một mình anh, cảm giác cô đơn và lạnh lẽo đã sâu đến mức không biết nên nói thế nào, anh hi vọng mình mãi mãi nhớ đến tâm trạng lúc ấy, sau đó quý trọng thật tốt những gì hiện tại đang có." Không biết vì sao Hạ Lam cảm thấy giọng anh có hơi run rẩy, tự nhiên nắm tay của anh, "Cao Học Văn, em luôn đứng ở bên cạnh anh." Người đàn ông lại kinh ngạc nhìn cô.

"Em nói, em luôn đứng ở bên cạnh anh." Cô duỗi tay đẩy trán anh, "Tên ngốc." Cao Học Văn gật đầu một cái, "Anh là tên ngốc mà."

Cho nên khi đó em mới nói thật ra thì không nhất định phải ly hôn, anh mới có thể kiên trì như vậy...... Cũng may là...... Không cần những thứ khác, chuyện bây giờ anh phải làm chính là nắm chặt hiện tại.

"Xem xem anh mua cái gì?"

Kéo tay của cô đến phòng bếp, để cho cô ngồi xuống, cố tỏ ra thần bí mở tủ lạnh ra, còn phát ra tiếng "Tùng tùng tùng tùng" khi trao thưởng, quay người lại, trên tay là hai ly nhựa màu vàng nhạt.

"Kem mật ong!" Hạ Lam không che giấu được sự kinh ngạc, tiệm này qua trường luyện thi một chút, hoàn toàn không thuận đường đến khu nhà trên núi Bạch Vân, "Anh chạy đi mua vào lúc nào vậy?" "Tan làm lập tức đi xếp hàng, đặt ở trong tủ lạnh nhỏ rồi mang về." Trong lòng Hạ Lam Tâm rất cảm động, nhưng người phụ nữ mạnh

//
""""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui