Ngày thứ hai, Vân vừa sáng sớm đã đến tiên động tìm Trương Tử Tinh, không nhìn thấy Hạm Chi Tiên đâu cô bé lộ vẻ hiếu kỳ liền cất tiếng hỏi han. Trương Tử Tinh thầm nghĩ: dù sao cũng không thể nói sự thật cho tiểu loli này được, chẳng lẽ nói Hạm Chi Tiên tỷ tỷ của nàng đêm qua mấy lần lên cao trào, quá mức hăng hái thậm chí mệt mỏi cũng không ngừng, cho đến bây giờ vẫn còn đang ngủ say trong Tử La Mê trận hay sao.
Trương Tử Tinh tùy ý nói nàng vừa đi ra ngoài, nào ngờ Vân đối với Kim Ngao đảo rất là hiểu rõ vừa nghe liền biết ông anh này trả lời lấy lệ, lập tức nổi lên hứng thú, một mực bám theo truy hỏi. Trương Tử Tinh thấy cô bé này suy nghĩ không hề đơn giản, chỉ sợ là đã biết một số chuyện nam nữ cho nên mới cố ý hỏi như thế. Nếu không sợ Hạm Chi Tiên và Thải Vân tiên tử trở mặt đến tìm hắn gây phiền phức thì Trương Tử Tinh thiếu chút nữa đã ngay tại chỗ đưa luôn cho Vân một cuốn "nhập môn X cho thiếu nữ" rồi, miễn cho cô bé đừng bám lấy mình nữa.
Trong lúc "nguy nan", Thải Vân tiên tử lại một lần nữa xuất hiện đúng lúc, bất chấp kháng nghị lôi ngay tiểu loli đang tràn trề hứng thú đi. Trương Tử Tinh hướng đến Thải Vân tiên tử mỉm cười cảm kích nhưng bỗng phát hiện mặt của nàng dường như đỏ bừng lên không dám nhìn hắn, vội vã rời khỏi.
Trương Tử Tinh liền ngớ ra: vị tỷ tỷ xinh đẹp này sao lại đỏ mặt? Không phải là thích ta rồi chứ, lẽ nào đây chính là như người ta vẫn nói " Vô tâm cắm liễu , liễu xanh um " ? Muội muội mới tu luyện vẫn chưa thành niên, hãy còn quá nhỏ tạm thời chưa thích hợp cân nhắc nhưng nếu là tỷ tỷ đưa hàng đến tận cửa vậy thì không từ chối được rồi. Tục ngữ có câu, nữ theo đuổi nam như cách một tầng vải mỏng ......
Khi hắn đang tự tác đa tình (nghĩa là tưởng ai cũng mê mình) thì Hạm Chi Tiên bị Vân làm ồn ào đã tỉnh lại, nhìn thấy phu quân cười đầy ý xấu hai gò má nàng liền nổi lên ráng hồng. Hai người ôm ấp vuốt ve một hồi sau đó Hạm Chi Tiên gọi Tu La nữ tỉnh lại, Trương Tử Tinh lấy ra Hoàn Chân đan cho nàng phục dụng, lại mời Hình Thiên thi triển pháp lực giúp đỡ phát huy dược tính. Hoàn Chân đan quả nhiên có hiệu quả, Tu La nữ chỉ cảm thấy lực lượng tiên thể của mình vốn bị sức mạnh của Hỗn Nguyên Kim Đấu áp chế bao lâu nay lập tức khôi phục lại đến tám chín thành, cả Hồng Liên hỏa diễm vốn dĩ dã đông kết cũng có thể dễ dàng xuất ra, không kìm được đại hỷ.
Có được ngọn lửa Hồng Liên của Tu La nữ thì việc luyện chế La Thiên Tẩy Tủy đan có thể chính thức bắt đầu. Vừa nhắc đến luyện đan Hạm Chi Tiên lập tức trở nên thận trọng và nghiêm túc hẳn lên, dường như biến thành một người khác.
La Thiên Tẩy Tủy đan chính là mật dược đã được thượng cổ đan thư "Khảm" ghi lại, có thể phạt mao tẩy tủy khiến cho tu vi tăng tiến, phàm nhân nếu sử dụng có thể nhảy thẳng đến cảnh giới tu chân, trực tiếp ngưng kết kim đan, thậm chí là nguyên anh. Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên tại Tây Côn Luân đã lấy được ba loại vật liệu chính: Thất Diệp Huyền Minh thảo, Thủy Ngọc Tiên Lan và Hắc Huyền thảo. Thêm vào các tài liệu vốn có trên Kim Ngao đảo và các loại tiên thảo trân quý được Tây Vương Mẫu tặng thì tài liệu đã hoàn toàn đầy đủ. Hôm nay sức mạnh hỏa diễm của Tu La nữ đã phục hồi vừa vặn có thể mở lò luyện đan.
Chính vào lúc Hạm Chi Tiên định bắt đầu luyện chế đột nhiên Tước đồng tử gấp gáp chạy vào báo: "Tiêu Dao sư thúc, không hay rồi, Long Mã ......"
Trương Tử Tinh đối với Long Mã thời gian qua rất yêu thích, kinh hãi hỏi: "Long Mã thế nào rồi?"
Tước đồng tử kinh hãi liếc Hạm Chi Tiên một cái thấp giọng nói: "Đệ tử sáng sớm nay khi đi Linh tuyền lấy nước phát hiện Long Mã ngã vào trong đó mà nguồn của Linh tuyền đã bị dẫm nát, nguồn phun của Thiên niên linh tuyền chìm sâu vào trong đất, đã không phun ......"
Hạm Chi Tiên kinh hoàng thất sắc đứng phắt dậy: "Cái gì? Thiên niên linh tuyền đã bị hủy!"
Dòng Thiên niên linh tuyền này bảo vật hàng đầu của Kim Ngao đảo, không chỉ là vật liệu bắt buộc khi Hạm Chi Tiên ủ tiên tửu hàng ngày mà cũng là một trong những tài liệu để luyện chế ra La Thiên Tẩy Tủy đan. Hạm Chi Tiên mặc dù vẫn còn dự trữ một ít nhưng bây giờ Thiên niên linh tuyền bị hủy, lần này luyện chế xong La Thiên Tẩy Tủy đan liền không có vật liệu bổ sung, về sau cũng không có cách nào tiếp tục luyện chế tiên đan hay tiên tửu nữa.
Trương Tử Tinh nhíu mày nói: "Long Mã bình thường linh tính thuần chất, làm sao có thể vô cớ dẫm nát nguồn của Linh tuyền? Đồng nhi, nhanh đưa ta đi xem."
Tước đồng tử đưa Trương Tử Tinh và Hạm Chi Tiên đến nơi của Thiên niên linh tuyền quả nhiên thấy Long Mã toàn thân đầy bùn đất xiêu xiêu vẹo vẹo đứng ở đó, dường như tinh thần không tỉnh táo, mà nguồn suối kia cũng đã khô cạn, không có nửa điểm giống với linh tuyền. Mấy người cửu Thiên Quân nghe tin vội đến hỏi han, thấy tình cảnh như thế nhao nhao tức giận, đặc biệt là mấy con sâu rượu nhìn Long Mã với ánh mắt như hình viên đạn.
Lúc này Vân cúi thấp đầu chạy ra nói: "Ca ca, đừng trách Long Mã, đều là muội không tốt ......."
Vốn dĩ tối hôm trước Vân bị tỷ tỷ ép buộc kéo đi sau đó lại len lén chuồn đến bên ngoài tiên động của Hạm Chi Tiên nghe ngóng nhưng do diệu dụng của Tử La Mê trận nên không thực hiện được. Tiểu loli trong lòng buồn bực bất giác đi đến nơi nghỉ ngơi của Long Mã. Long Mã có linh tính biết rằng cô bé này là người thân của chủ nhân nên cũng để cho nàng cưỡi đi dạo.
Tiểu loli ngồi trên Long Mã dạo khắp Kim Ngao đảo một vòng, thấy buồn chán trăm bề liền lấy tiên tửu ra lại còn cho Long Mã uống. Nếu như là rượu bình thường mà thì còn đỡ nhưng tiên tửu mà Hạm Chi Tiên ủ ra lại là tiên phẩm hiếm có. Long Mã cảm thấy linh khí trong đó liền thập phần cao hứng uống vào không ít mà Thải Vân đồng tử bản thân cũng uống đến say khướt mãi đến khi nghe thấy tiếng tỷ tỷ gọi liền bỏ Long Mã ở đấy chạy về động phủ.
Long Mã chỉ là ham linh khí trong rượu nào biết tiên tửu này là do Hạm Chi Tiên kết hợp với phương pháp pha chế rượu độ cao thời hậu thế của Trương Tử Tinh cải tiến mà thành, uống vào rất vừa miệng nhưng lại ngấm về sau, cả đến tiên nhân cũng không thể ngăn chặn nổi huống hồ là nó mới lần đầu nếm thử? Long Mã trong lúc ý thức mơ hồ nổi lên cơn điên rượu kết quả đánh đông đập tây, giẫm nát luôn Thiên niên linh tuyền.
Vân không hề biết việc tốt mà Long Mã gây ra, sáng sớm còn đến động phủ của Hạm Chi Tiên tìm Trương Tử Tinh, mãi đến khi nghe việc ở linh tuyền và nhìn thấy Long Mã mới hiểu ra mình hôm qua đã gây ra họa lớn.
Vân vừa nói song liền òa khóc. Chúng tiên vốn cũng tức giận cô bé này gây họa nhưng bình thường đối với nàng rất quý mến nhất thời cũng không nỡ trách móc. Chỉ có Thải Vân tiên tử cảm thấy cực kỳ áy náy, mình làm chị mà quản giáo không nghiêm thật không có mặt mũi nào nhìn các vị đạo hữu.
Trương Tử Tinh biết linh tuyền có liên quan mật thiết đến việc luyện đan của Hạm Chi Tiên, mặc dù trong lòng gấp gáp nhưng cũng không đành lòng trách móc cô em gái này liền xoa xoa đầu cô bé, an ủi mấy câu, nào ngờ Vân khóc càng dữ hơn.
Trương Tử Tinh chuyển ánh mắt về phía Hình Thiên hỏi: "Minh Di (biệt danh của Hình Thiên), có cách nào không?"
Hình Thiên nhìn Long Mã còn chưa tan rượu lắc đầu nói: "Long Mã này uống tiên tửu vào lại còn ngâm mình trong Thiên niên linh tuyền hấp thu hết linh khí chắc chắn thu được lợi ích không nhỏ, chỉ là nguồn suối đã bị dẫm nát cho dù có sức mạnh xoay chuyển trời đất cũng vô ích."
Chúng tiên đều lắc đầu than thở, Tiêu Thăng đang đứng bên cạnh tiến lên một bước thấp giọng nói: "Sư tôn, đệ tử có một cách."
Trương Tử Tinh tinh thần khẽ động vội hỏi hắn có cách gì. Tiêu Thăng và Tào Bảo nhìn nhau một cái rồi mới nói rõ ra.
Hóa ra hai người vốn ở trong Vũ Di sơn, ở đây có một dòng linh tuyền nghe nói đã được hơn vạn năm, càng huyền diệu hơn là linh tuyền mặc dù hoạt động nhưng không hề có một vị trí cụ thể nào.
Dưới chân Vũ Di sơn có rất nhiều thanh tuyền, thác nước, sơn động đều có linh tính, đó đều là công lao của dòng linh tuyền di động kia, nhất là Cửu Tuyền khê uốn lượn quanh ba mươi sáu đỉnh là thu được nhiều lợi ích nhất. Vì thế Vũ Di sơn thủy linh sơn tú, dưỡng dục ra không ít trân cầm dị thú.
Trương Tử Tinh ngây ra, linh tuyền có thể tự mình di động? Hình Thiên mặt lộ vẻ kinh ngạc nói: "Đó không phải là linh tuyền mà là tuyền linh! Nếu lấy được tuyền linh này thì công dụng còn hơn xa Thiên niên linh tuyền!"
Ở thế giới này vạn vật chỉ cần có linh tính trong cơ duyên phù hợp thông qua tu luyện đều có thể có sinh mệnh, ba huynh muội Vân Trung Tử chính là từ thải vân tu luyện hóa thành người, linh tuyền này cũng không ngoại lệ. Tuyền linh này là do linh tuyền hấp thu tinh hoa nhật nguyệt mà xuất hiện linh tính đồng thời tu luyện thành hình. Theo như Hình Thiên phân tích cả quá trình này ít nhất phải cần trên vạn năm. Nếu thu được tuyền linh ngoài việc cung cấp linh dịch có công hiệu mạnh hơn linh tuyền ngàn năm, vạn năm nhiều lần ngoài ra cho dù là suối nước bình thường chỉ cần thu được linh khí của tuyền linh cũng có thể chuyển hóa thành linh tuyền.
Chỉ là linh tuyền vạn năm đã hiếm gặp mà tu luyện trở thành tuyền linh lại càng quý hiếm vô cùng. Không nghĩ đến ở Vũ Di sơn lại có bảo vật như vậy!
Trương Tử Tinh đại hỷ: "Đã là như thế hai người các ngươi đi Vũ Di sơn một chuyến tìm kiếm hỏi thăm tuyền linh kia!"
Tào Bảo ngập ngừng nói: "Sư tôn, hai người đệ tử năm đó đúng là tán tu của Vũ Di sơn nhưng lại cùng với động chủ Bạch Vân động Kiều Khôn có chút bất hòa. Môn nhân Bạch Vân động đông đúc, tu vi của Kiều Khôn lại cao hơn chúng tôi, khắp nơi xua đuổi, đệ tử và Tiêu Thăng không muốn tranh đấu vì thế ly khai Vũ Di sơn. Nếu hôm nay lại đến đó gặp phải người của Bạch Vân động chỉ sợ không tiện lắm."
Tần Thiên Quân hỏi: "Kiều Khôn kia tu vi thế nào? Có thần thông gì?"
Bởi vì mấy người cửu Thiên Quân và Trương Tử Tinh vai vế ngang nhau cho nên Kiều Khôn và Tào Bảo có bối phận thấp hơn họ một bậc bởi thế phải gọi một tiếng sư thúc: "Kiều Khôn có tu vi kim tiên hạ giai, thường dùng một thanh Huyền Hỏa kiếm, trên kiếm có tam vị chân hỏa, còn có một kiện ngân xuyến pháp bảo (vòng bạc), có thể khai sơn liệt phong, uy lực bất phàm."
Trương Tử Tinh nhớ lại năm đó đi đông hải đoạt bảo dưới sự khiêu khích của Văn đạo nhân đã từng cùng Kiều Khôn phát sinh xung đột liền cười nói: "Cả hai không cần lo lắng, cái Chấn Hồn ngân khuyên gì gì đó đã bị Định Thương kiếm của ta chặt thành hai đoạn rồi, dù cho có tế luyện lại thì uy lực cũng chỉ tầm tầm, không cần để tâm."
Diêu Thiên Quân cũng mở miệng nói: "Kim tiên hạ giai thì sao? Ta cũng là kim tiên hạ giai nhưng dùng kỳ thuật liền có thể lấy mạng hắn. Lạc Hồn trận có một diệu dụng, tết một người cỏ rồi đặt trên Lạc Hồn đài, trên người cỏ lại viết tên kẻ thù, chỉ cần kẻ đó tu vi không cao hơn ta thì trong vòng hai mươi mốt ngày nhất định khiến ba hồn bẩy phách của hắn tản mạn khắp nơi, tính mạng không còn!"
Trương Tử Tinh nghĩ đến việc Diêu Thiên Quân trong nguyên tác có dùng dị thuật đánh tan hồn phách Khương Tử Nha biết lời này không phải giả nhưng Tào Bảo lại nói: "Đa tạ sư thúc trượng nghĩa, chỉ là ta và Kiều Khôn dù có hiềm khích nhưng dẫu sao cũng cùng xuất thân từ Vũ Di sơn, thực sự cũng không có thâm cừu đại hận gì cho nên không muốn hại đến tính mạng hắn."
Trương Tử Tinh biết tính tình Tào Bảo, Tiêu Thăng đơn thuần, thiện lương nên cũng không kiên trì nữa liền nói: "Nếu là như vậy ta và Minh Di cùng với hai ngươi đi một chuyến vậy, nếu Kiều Khôn kia không biết suy xét thì vừa hay ta đang muốn tiện thể giáo huấn một phen, vì các ngươi mà xả giận."
Tiêu Thăng và Tào Bảo biết sự lợi hại của sư tôn và Hình Thiên, nhất là Hình Thiên, thực lực huyền tiên thượng giai đủ để so sánh với đệ tử thân truyền của thánh nhân mấy giáo, Kiều Khôn với cái loại tu vi này thật không đáng để ở trong mắt, lập tức mặt lộ vẻ vui mừng, cảm tạ sư tôn.
Vân bất chấp tỷ tỷ khuyên can khăng khăng đòi cùng đi, nói rằng tự mình làm hỏng việc nên muốn lấy công đền tội. Nhìn tiểu loli này nước mắt tèm lem, Trương Tử Tinh véo yêu cái mũi nhỏ của nàng mấy cái rồi cũng đồng ý cho nàng đi cùng. Tiểu loli lập tức nín khóc mà cười, nhảy một cái liền cao đến ba thước.
Trương Tử Tinh từ biệt chúng tiên và Hạm Chi Tiên, trên đường năm người do Tiêu Thăng, Tào Bảo dẫn đường hướng về Vũ Di sơn mà đi.
Vũ Di sơn địa vực rộng lớn, đã có tú thủy kỳ phong (núi và nước đẹp đẽ kỳ dị) lại có u cốc hiểm hách (hang sâu và khe núi hiểm trở). Nổi bật nhất là ba mươi sáu đỉnh, chín mươi chín ngọn núi nhô cao lên đến trời, trong đó suối Cửu Tuyền tràn dầy linh khí như một dải lụa đem những đỉnh núi này nối liền thành một dải tạo nên quang cảnh núi và nước kết hợp thật hoàn mỹ. Cửu Tuyền khê còn hơn cả "suối" mà có thể gọi là "sông", có thể kết bè trúc xuôi theo dòng nước thưởng thức cảnh đẹp đôi bờ, chẳng trách hậu thế đã dùng một câu để hình dung: "Nhất khê quán quần sơn, lưỡng nham liệt tiên tụ" (nghĩa là một dòng suối luồn qua rặng núi, hai ngọn núi xếp thành động tiên).
Hậu thế có rất nhiều truyền thuyết về Vũ Di sơn nhưng Trương Tử Tinh lần này đến đây là để xác thực một trong các truyền thuyết đó --- tuyền linh.
Dựa theo bàn bạc trước đó năm người chia thành hai nhóm đồng thời tìm kiếm, một nhóm gồm Tào Bảo và Hình Thiên, một nhóm gồm Tiêu Thăng, Trương Tử Tinh và Vân. Mặc dù đã rời Vũ Di sơn nhiều năm nhưng Tiêu Thăng đói với địa hình trong núi vẫn hiểu rõ như cũ, như xe nhẹ chạy đường quen dẫn Trương Tử Tinh và vân tạt qua tạt lại trong núi.
Ba người tìm một lúc lâu nhưng vẫn không có thu hoạch gì, mà diện tích của Vũ Di sơn rất rộng lớn, tìm mấy tiếng đồng hồ mới chỉ tìm được một vùng nhỏ.
Tuyền linh còn chưa tìm thấy thì Tiêu Thăng đã gặp một "người quen". Người này gọi là Trương Duy, cũng là tán tu của Vũ Di sơn, trước đây cùng với Tiêu Thăng cũng có vài phần giao tình. Trương Duy nhìn thấy Tiêu Thăng mặt lộ vẻ ngạc nhiên. Tiêu Thăng nhận được ánh mắt của Trương Tử Tinh nên không nói ra mình đến tìm kiếm tuyền linh mà chỉ nói tiện đường đi qua Vũ Di sơn nên nhân thể ghé qua thăm mấy vị bạn cũ.
Trương Duy đánh giá Trương Tử Tinh và Vân một chút, lại tiện miệng hỏi thăm tình hình Tiêu Thăng mấy năm qua sau đó liền chắp tay tạm biệt.
Sau khi Trương Duy rời khỏi Tiêu Thăng lại tiếp dẫn hai người tiếp tục tìm kiếm. Đột nhiên Vân khẽ nhíu mày nói: "Ca ca, phia trước dường như có sự vật gì đó, chẳng lẽ là tuyền linh?"
Theo như Hình Thiên nói, linh vật ở cấp độ như tuyền linh tính cảnh giác cực cao, lúc bình thường đối với người lạ tiếp xúc đều lùi xa ba xá (một xá bằng ba mươi dặm), tiên nhân bình thường đều không có cách nào tìm thấy, cho nên mới có đặc tính di chuyển đó. Với lại nơi đó là một khối nham thạch, không phải là suối nước hay khe núi gì, linh tuyền dù sao cũng không thể ở đó được.
Nhìn khuôn mặt nhỏ của Vân đầy vẻ kiên trì Trương Tử Tinh cười khổ một tiếng thầm nghĩ dẫu có không tìm thấy cũng không mất bao nhiêu thời gian, thôi thì cứ làm vừa lòng cô bé đi vậy.
Quả nhiên không ngoài dự tính của Trương Tử Tinh, bằng vào linh cảm của kim tiên trung giai đỉnh phong như hắn cùng với Tiêu Thăng tìm xung quanh khối nham thạch cả nửa ngày cũng chẳng có phát hiện gì. Còn cô nhóc này đông nhìn một cái, tây ngó một cái cứ như là đi dạo chơi ngắm cảnh núi vậy.
Trương Tử Tinh đang muốn gọi Vân rời đi bỗng nhiên nghe thấy tiếng cười của cô bé, liền nhìn thấy xa xa phía trước tiểu loli không biết lúc nào đã có thêm một bé gái. Cô bé này cùng với Vân tuổi tác cũng tương đương, đều thập phần đáng yêu, còn có hai cái bím tóc lủng lẳng hai bên. Nguồn: https://truyenfull.vn
Trương Tử Tinh kinh hãi: cô bé này xuất hiện lúc nào thế? Bằng vào năng lực cảm ứng của tiên thức của bản thân ngày nay vậy mà không hề nhận biết được chút nào!
Cô bé đó nhìn thấy Trương Tử Tinh dường như có chút sợ hãi muốn bỏ chạy nhưng bàn tay nhỏ nhắn đã bị Vân nắm chặt, nhất thời không thể dằng ra được. Vân một bên giữ chặt cô bé, một bên chỉ Trương Tử Tinh thấp giọng nói điều gì đó.
Trương Tử Tinh cảm giác cô bé này không phải người thường, tiến về phía trước đánh giá một hồi phát hiện trên người nàng linh khí lộ hẳn ra ngoài, trong lòng càng thấy kinh ngạc.
Thấy ánh mắt hoảng sợ của cô bé Trương Tử Tinh cố gắng gạt bỏ vẻ cười như khi sói xám nhìn thấy thỏ non, từ trong túi pháp bảo lục lọi cả nửa ngày mới lôi ra một chiếc hộp tinh xảo, hộp vừa mở ra, hai hình người nho nhỏ bằng thủy tinh ở trên mặt hộp liền bắt đầu xoay tròn, âm thanh trong trẻo êm tai đồng thời vang lên.
Cô bé mặc dù sợ sệt rụt vào sau lưng Vân nhưng cặp mắt to tròn vẫn chăm chú dán vào món đồ chơi tân kỳ đó.
Típ nè